Patrio hỏi: “Công hội nhà người chơi nào đang canh giữ trạm tiền tiêu số 8?”
“Công ty trò chơi Hải Tinh.”
Patrio lại im lặng.
Công ty Hải Tinh sao...
Quả thực đó là một công ty rất lớn.
Với thực lực của công ty bọn họ thì...
Không phải là không thể làm được.
Mà là không cần thiết.
Ví dụ, Liên bang khu Tây bọn họ.
Nếu bọn ta có thể giành được sự ủng hộ của toàn bộ Liên bang khu Tây và chi viện bằng mọi giá để khai phá thế giới chưa biết, các cuộc tấn công của các nhóm biến dị căn bản là không để vào mắt!
Nhưng nội bộ của Liên bang khu Tây không phải là đồng nhất một lòng.
Hơn nữa bên cạnh đó vẫn còn rất nhiều việc tiêu hao tinh lực của Liên bang khu Tây.
Một khi lợi nhuận sau khi đầu tư vào không đủ lớn, câu trả lời mà các quan chức cấp cao của Liên bang khu Tây đưa ra chắc chắn sẽ là từ chối.
Patrio chỉ có thể tranh thủ lấy được nhiều nguồn vật tư như thế.
Hắn tin rằng công ty Hải Tinh cũng tương tự như vậy.
Không ai lại sẵn sàng làm cái việc mà sẽ thua lỗ cả.
Vậy tại sao Công ty Hải Tinh lại có thể giữ vững được trạm tiền tiêu số 8?
Câu trả lời đã rõ ràng.
Patrio hỏi: “Lần này có nhiều người từ Công ty Hải Tinh đến thế giới này không?”
“Tổng cộng có 32 người đã thông qua kiểm tra đăng ký.”
Patrio cảm thấy mình đã đoán đúng rồi.
Ít người như thế không thể nào lại có thể bảo vệ được trạm tiền tiêu số 8.
Công ty Hải Tinh hẳn là đã tìm ra một phương pháp đặc biệt nào đó, có thể dễ dàng giải quyết hoặc tránh được sự tấn công của đám quái vật thể biến dị.
“Thú vị, chúng ta cùng đi qua bên kia xem đã xảy ra chuyện gì.”
Bây giờ cuộc tấn công của đám quái vật biến dị vẫn chưa hoàn toàn kết thúc.
Bây giờ đi qua đó, xem xem là Công ty Hải Tinh rốt cuộc đang giở trò gì!
...
Trạm tiền tiêu số 8.
Trận chiến dần đi đến hồi kết.
“Đợt tấn công cuối cùng...”
Nhìn thấy những con quái vật thể biến dị còn sót lại bị lũ Licker ăn dần, Phương Hằng còn có vài suy nghĩ còn dang dở, hắn lắc lắc đầu.
Cuộc tấn công vốn tưởng rằng sẽ kéo dài suốt cả đêm.
Không ngờ, sau mười hai giừo đêm, số lượng quái vật biến dị lại giảm đột ngột.
Diệt quái vẫn chưa đủ!
Phương Hằng có hơi không hài lòng, hắn duỗi tay về phía trước.
Tinh thạch đột biến cấp một bay vào lòng bàn tay hắn.
‘Nhắc nhở: Người chơi đã nhận được tinh thạch đột biến cấp một x622’.
‘Nhắc nhở: Tinh thạch đột biến cấp một hiện tại của người chơi: 1092’.
Vẫn còn thiếu hơn một trăm.
Đáng tiếc!
Phương Hằng bất giác quay đầu lại, nhìn về phía sau hắn một cái.
Lư Ngạn Long đang kêu gọi người của công ty Hải Tinh giúp vận chuyển trang bị tụ hợp tinh thạch đột biến lên xe tải.
Sau một đêm làm việc vất vả, trang bị đã hấp thụ đầy năng lượng.
Tiếp theo, trang bị cần được gửi đến Liên bang khu Tây để thu hồi.
Liên bang khu Tây sẽ chịu trách nhiệm chuyển đổi năng lượng trong rang bị thành các tinh thạch đột biến có thể sử dụng được.
Đếm số tinh thạch đột biến mà trang bị tụ hợp thu thập được, gần như là có thể nâng cấp được rồi?
Lư Ngạn Long chú ý đến ánh mắt của Phương Hằng, gật đầu với hắn và nói: “Ông chủ Phương, chúng ta sẽ sớm gửi trang bị tụ hợp tinh thạch đột biến qua chỗ Liên bang, nếu nhanh thì chúng ta sẽ có thể lấy được tinh thạch đột biến cấp một hoàn chỉnh vào sáng mai.”
“Ngươi có thể ước tính số lượng không? Có thể lấy được bao nhiêu tinh thạch?”
“Năng lượng đã được rót đầy.” phen này giành được chiến thắng lớn, trong lòng Lư Ngạn Long hứng khởi khác thường, hắn trả lời: “Ta ước tính rằng sẽ có năm trăm.”
Bỏ qua những phần thưởng khác mà Liên bang đã hứa hẹn, chỉ tính việc đổi hơn 500 tinh thạch đột biến lấy điểm chủ thần đã là một khoản rất lớn trong trò chơi rồi!
“Được, ngươi đi trước đi.”
“Rõ!”
Lư Ngạn Long gật đầu, tiếp tục vẫy tay ra hiệu cho đám nhân viên của Công ty Hải Tinh tiếp tục vận chuyển.
Phương Hằng từ phía sau dần thu ánh mắt lại, đưa tay về phía trước.
Bây giờ là lúc cần phải xử lý các tế đàn này.
Vút!
Ánh sáng đỏ dị tà nổi tràn ra từ lòng bàn tay của Phương Hằng.
‘Nhắc nhở: Người chơi sử dụng kỹ năng đặc biệt – Giáng lâm’.
Phía sau, Lư Ngạn Long đang quay lại mang trang bị tụ hợp tinh thạch đột biến cùng với các nhân viên của Công ty Hải Tinh.
Hắn đột nhiên cảm thấy dưới chân có rung động nhẹ, rồi một luồng sáng đỏ mờ nhạt từ phía sau truyền đến.
Lư Ngạn Long hơi giật mình, vô thức quay lại nhìn Phương Hằng, vẻ mặt hắn lộ ra vẻ nghiêm túc.
Đó là…
Hắn bất giác nhỏ giọng lẩm bẩm trong miệng: “Huyết tộc...”
Xung quanh trạm tiền tiêu, hơn hai mươi ánh sáng đỏ sẫm phóng thẳng lên trời!
Các nhân viên khác của Công ty Hải Tinh cũng nhận thấy ánh sáng đỏ kỳ lạ, đều quay đầu lại nhìn.
Mọi người đều nhìn thấy chùm ánh sáng đỏ sẫm phóng lên từ tế đàn.
Lư Ngạn Long thu hồi ánh mắt, trầm giọng nói: “Đừng nhìn nữa, chuyên tâm tiếp tục làm việc đi!”
“Rõ!”
Trước mặt Phương Hằng, quan tài Quân Vương Huyết tộc từ từ nhô lên từ vết nứt trên mặt đất.
Khi nắp quan tài dần dần được nâng lên, dao động huyết khí màu đỏ nhanh chóng lan ra bên ngoài.
Hai Công tước huyết tộc và Thân vương huyết tộc Karn bay ra khỏi quan tài, đi đến bên Phương Hằng, quỳ một chân trước Phương Hằng.
“Quân Vương đại nhân!”