Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2383 - Chương 2389 - Ngoài Mong Đợi (2)

Chương 2389 - Ngoài mong đợi (2)
Chương 2389 - Ngoài mong đợi (2)

Mỗi buổi chiều, Phương Hằng lại dẫn Lư Ngạn Long cũng nhau ra bờ hồ diệt quái một phen.

Khi mực nước hồ càng ngày càng thấp, mật độ quái vật trong hồ dần tăng lên, quái vật cấp tinh anh cũng ngày càng nhiều.

Các phân thân zombie đồng thời cũng phải đối mặt với hỏa pháo tập trung tầm xa của tám con cá sấu biến dị bán máy móc khổng lồ tinh anh.

Thế nên Lư Ngạn Long dù muốn tiếp tục thoát nước nhưng khi nào cũng gặp phải rất nhiều rắc rối.

Mỗi ngày đều giống như lấy mạng ra chơi vậy.

Về việc đối phó quái vật tinh anh, Phương Hằng đã thử mấy lần, nhưng vẫn không tìm ra được biện pháp tốt.

Tin tốt là số lượng quái vật trong hồ đang dần tăng lên và tốc độ bật ra của các tinh thạch đột biến cũng ngày càng tăng.

Hiệu suất diệt quái của Phương Hằng đã được cải thiện rất nhiều.

Dự kiến ngày mai cấp độ sẽ được nâng lên 35.

ở ngoài trò chơi, do tinh lực có hạn nên Phương Hằng hiện tại chủ yếu học ba môn.

Không gian học, Tự nhiên học, Thần bí học.

Đây là kết quả sau khi hắn cân nhắc suy nghĩ rất lâu.

Không gian học là chủ yếu.

Khi gặp phải nguy hiểm thì có thể làm tăng đáng kể tỷ lệ kháng lỗi.

Đánh không lại thì chạy, giữ mạng là việc quan trọng nhất.

Tự nhiên học có quan hệ mật thiết với Thần thụ Abe Chie.

Thần thụ Abe Chie có liên quan đến một thế giới trò chơi cao cấp ẩn – Vạn Sâm giới.

Là sự tiếp nối từ tước tới nay của nhiệm vụ huyết tộc.

Nghe tên thế giới là biết thế giới liên quan đến rừng rậm.

Thánh đình cũng rất quan tâm đến thế giới cao cấp này.

Phương Hằng cảm thấy muốn có đủ ưu thế thì không thể thiếu Tự nhiên học.

Bây giờ coi như đã chuẩn bị trước.

Còn về Thần bí học, nó giống như một tổ hợp hỗn hợp, có mối liên hệ chặt chẽ với nhiều học thuật khác nhau, có thể hỗ trợ các học thuật khác và cũng có vai trò tác dụng đặc biệt của nó.

Cũng tức là không có thời gian, nếu không thì Phương Hằng sẽ học luôn Luyện kim học một cách chuyên sâu và có hệ thống.

“Bạn học à.”

Phương Hằng đang suy nghĩ thì nghe thấy có người gọi mình, không khỏi ngẩng đầu nhìn cô gái đứng trước mặt.

Cô gái ăn mặc xinh đẹp.

Tuổi cũng xêm xêm tuổi hắn.

“Ngươi có phiền không nếu ta ngồi đây?”

Phương Hằng không trả lời mà nhìn một vòng quanh phòng học.

Độ khó việc tu luyện học thuật Không gian học là vô cùng cao, điều này còn thể hiện trực tiếp qua số lượng người tham gia lớp học.

Trong lớp, mọi người ngồi tương đối thưa thớt.

Hơn nữa, Phương Hằng còn nhớ rõ, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cô gái này.

Nàng không xuất hiện trong suốt hai ngày học vừa rồi.

Sinh viên mới?

Phương Hằng chưa kịp từ chối thì Fana đã ngồi xuống bên cạnh Phương Hằng.

“Xin đừng từ chối, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, Phương Hằng giới chủ, ta tên là Fana.”

Fana nói mà mặt không biểu cảm, đặt cuốn sách xuống trước mặt nàng: “Xin đừng căng thẳng, ta không có ác ý, ngươi có thể không biết ta, nhưng không sao cả, chắc là ngươi vẫn còn nhớ Ngô Tư Oánh chứ, ngươi có còn nhớ hay không, ngươi nợ Hắc Bảo bọn ta một lần.”

Đồng tử của Phương Hằng đột nhiên co rút lại.

Ngô Tư Oánh.

Hắc Bảo.

Một tổ chức cực kỳ bí ẩn trong trò chơi.

Liên tục được xếp hạng nằm trong top 10 danh sách các tổ chức nguy hiểm phản Liên bang do Liên bang công bố.

Hầu hết các hoạt động do tổ chức Hắc Bảo đều tập trung vào trò chơi cao cấp, bọn họ hầu như không bao giờ tham gia vào trò chơi cấp thấp và cũng cực kỳ ít tiếp xúc với đám người chơi bình thường.

Lúc đầu, hắn cần có sự giúp đỡ từ Hắc Bảo và nợ Ngô Tư Oánh một ân huệ.

Nhưng sau đó, trong cuộc tranh giành di hài Quân Vương huyết tộc, chị họ của Ngô Tư Oánh là Ngô Tư Dĩnh đã trả được món nợ.

“Ta nhớ là ta đã dùng di hài Quân Vương huyết tộc để trả nợ rồi.”

“Không, Hắc Bảo bọn ta cho rằng lần đó không tính là trả nợ, lần đó chỉ có thể coi là sự hợp tác giữa chúng ta.”

Fana nhìn Phương Hằng, nghiêm túc nói: “Ngươi còn nhớ lúc đó ngươi đã nói những gì không? Hợp tác, di hài thuộc về Hắc Bảo, quan tài Quân Vương huyết tộc thuộc về ngươi.”

Phương Hằng nhớ kỹ lại.

Hắn quả thực đã nói như thế.

Hắc Bảo cho rằng lần đó là đôi bên hợp tác cũng không quá.

Hơn nữa, Phương Hằng còn lấy được Ngọc bội mặt quỷ từ chỗ Ngô Tư Dĩnh.

Ngọc bội mặt quỷ có thể hấp thụ và giải phóng khí tức thế giới chết, tạo ra một khu vực cản trở tầm nhìn và nhận thức, cực kỳ hữu dụng.

Fana chú ý tới vẻ mặt trầm tư của Phương Hằng, tiếp tục nói: “Nếu như ngươi có ý kiến phản đối việc này, Hắc Bảo bọn ta cũng sẽ không cưỡng cầu, cứ coi như ta chưa từng xuất hiện.”

Phương Hằng không trả lời.

So với điều này, điều mà hắn lo lắng hơn là về tình hình hiện tại của mình.

Hắc Bảo có thể dễ dàng tìm được hắn, vậy thì Liên bang còn có Thánh đình cũng đã sớm biết tung tích của hắn rồi sao?

“Làm thế nào các ngươi tìm được ta?”

“Không cần lo lắng, việc tìm thấy ngươi chỉ là một sự tình cờ. Vì một vài lý do, người của bọn ta trong quá trình theo dõi Đồng Giai đã vô tình phát hiện ra ngươi, vậy nên bọn ta bắt đầu điều tra ngươi.”

Fana nhìn Phương Hằng giải thích: “Thân phận của ngươi giấu cực kỳ kỹ. Mãi đến sáng nay bọn ta mới xác nhận ngươi chính là Phương Hằng.”

Phương Hằng nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm.

Lo nãy giờ thì ra vấn đề không nằm trên ngươi mình.

“Được rồi, ta đồng ý với quan điểm của các ngươi. Lần đó được xem là hợp tác. Các ngươi cần ta làm gì?”

“Cảm ơn.”

Bình Luận (0)
Comment