Vừa nói, Đỗ Đức vừa dẫn Phương Hằng tới bồn nuôi dưỡng.
“Một thiết bị máy móc đặc biệt được cấy vào cơ thể của đám cá sấu biến dị khổng lồ. Thiết bị này có thể phát huy tác dụng lớn lên sinh vật biến dị, có thể gây ảnh hưởng lớn đến khu đại não, cuối cùng đạt được mục đích khống chế hoàn toàn thể biến dị bán máy móc.”
“Nhưng chúng ta phát hiện ra rằng cách này không ổn định.”
Phương Hằng có hứng thú hỏi: “Nói rõ đi?”
“Ta đang nghĩ, nếu chúng ta có thể tìm hiểu được sức mạnh tâm linh làm sao điều khiển được đám biến dị thì chúng ta có thể can thiệp vào thông qua một số thao tác.”
“Có thể làm được không?”
Đỗ Đức suy nghĩ một lúc, lắc đầu nói: “Đây là hướng nghiên cứu lý tưởng, chúng ta vẫn cần thêm thời gian để nghiên cứu.”
“Nói một cách chuẩn xác thì có thể.”
Ể?
Đang lúc trò chuyện, hai người Phương Hằng đồng loạt quay đầu nhìn về phía Khâu Diệu Khang ở một bên đang đi tới chỗ bọn họ.
Khâu Diệu Khang cầm một phần tài liệu trong tay, lúc đi đến cạnh hai người thì ngẩng đầu nhìn vào sinh vật bên trong đĩa petri.
“Ta vừa kiểm tra một bộ phận linh kiện máy móc được gỡ xuống từ trên thân thể nhiễu sóng, sau khi nhờ Victor phá giải giúp ta, bọn ta đã phát hiện được một loại hạt nhân trung tâm bên trong.”
“Thật sao!” Ánh mắt Đỗ Đức sáng rỡ, hỏi tiếp: “Là hạt nhân điều khiển à?”
“Xem như là thế, nói đúng hơn là một loại hạt nhân của thiết bị chuyển hóa, bọn ta vừa mới tiến hành một đợt kiểm tra đơn giản, loại hạt nhân này cùng loại với máy thu tín hiệu, nó có thể tiếp nhận tín hiệu liên lạc bên ngoài, sau khi giải mã và khuếch đại tín hiệu thì sẽ tiếp tục phản hồi tín hiệu.”
Khâu Diệu Khang nói rồi nhếch khóe miệng lên, “Điều thú vị chính là loại tín hiệu này sẽ được chồng lên nhau vào lúc phát ra.”
Phương Hằng nghi ngờ, hỏi: “Có ý gì?”
“Ta nghĩ có thể có liên quan tới năng lực tâm linh hạn chế của bọn chúng, ta lấy một ví dụ nhé, chẳng hạn như khi ngươi khống chế zombie của ngươi hành động, giả thiết giữa các ngươi có kết nối tâm linh, mười vạn zombie của ngươi truyền loại tín hiệu nào đó cho ngươi, là những tín hiệu hoàn toàn khác nhau, với tốc độ liên tục mỗi giây một lần, không hề bị gián đoạn.”
Khâu Diệu Khang nhìn thoáng qua Phương Hằng và nói: “Cùng một thời gian, nếu trong đầu của ngươi tràn ngập tín hiệu chồng chất lên nhau, ngươi có thể sẽ nổ tung đấy.”
Phương Hằng há to miệng.
Quả thực hiện giờ hắn nhận được tin tức thông qua nhắc nhở trò chơi.
Thời điểm mấy ngàn phân thân zombie tập trung vào một chỗ và chiến đấu, ghi chép trò chơi đều sẽ cập nhật đến tận vài trang.
Nếu như những tin tức này đều đi vào đại não, đoán chừng cũng dễ dàng bùng nổ lắm đây.
“Cho nên tín hiệu của quyến tộc tương đối đơn giản, hơn nữa còn lấy phân nhóm làm đơn vị duy trì thống nhất, ví dụ như một vạn làm một nhóm, dựa theo suy đoán của ta, có lẽ tín hiệu chính là các chỉ thị cơ bản như ‘Tiến công’, ‘Bảo vệ’, ‘Rút lui’, vân vân.
Khâu Diệu Khang nói rồi giơ ngón tay thứ hai lên.
“Tiếp theo đây là điều thứ hai, bởi vì khoảng cách truyền tin giữa quyến tộc và sinh vật điều khiển quá xa, tín hiệu tiếp nhận được có thể xuất hiện sai sót, thậm chí có xác suất là chả hề nhận được.”
“Để bù vào thiếu sót này, ngươi để cho mỗi zombie đều hô lên ngay sau khi tiếp nhận được tín hiệu, cứ thế, những tên không thể nhận được tín hiệu ở xung quanh bọn chúng cũng có thể xác nhận tín hiệu thông qua đồng đội của mình và không lâu sau, một số tín hiệu xuất hiện sai sót sẽ bị át đi trong làn sóng tín hiệu chính xác.”
“Bằng cách này, tiếng nói của cả quần thể sẽ dần trở nên thống nhất, hành động cũng sẽ hoàn toàn nhất trí, hơn nữa còn đảm bảo được tính chính xác của tín hiệu, và tín hiệu truyền về cũng giống hệt nhau. Nếu chỉ có một phân thân zombie gọi ngươi từ nơi rất xa thì có thể ngươi sẽ không nghe thấy, nhưng một khi tất cả cùng hô lên một lượt, xác suất ngươi nghe được chắn chắn sẽ cao hơn rất nhiều.”
Phương Hằng gật đầu, đại khái đã hiểu, có điều hắn vẫn nghi ngờ hỏi: “Cho nên... ý ngươi là chúng ta có thể lợi dụng điểm này?”
“Đúng vậy, vừa rồi bọn ta đã thực hiện một thử nghiệm đơn giản, thông qua kỹ thuật siêu tần, chúng ta có thể khiến cho máy móc phát ra dao động phản hồi tín hiệu mạnh mẽ trong khoảng thời gian rất ngắn.”
Đỗ Đức nghe vậy thì lập tức lộ ra vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Hắn cảm thấy Khâu Diệu Khang đúng là thiên tài!
Ý tưởng thiên tài!
Thế nhưng Phương Hằng vẫn còn hơi choáng váng, hắn vẫn chưa hiểu lắm, bèn hỏi lại: “Có ý gì thế?”
“Khụ khụ.”
Đỗ Đức ở bên cạnh ho nhẹ rồi giải thích với Phương Hằng: “Lấy tiếp ví dụ lúc nãy nhé, nếu ngươi điều khiển một vạn zombie của ngươi từ xa, để chúng đi ra ngoài giao chiến với quái vật thể nhiễu sóng, dựa theo cài đặt ban đầu của ngươi, bọn chúng sẽ truyền về ba loại tin tức gồm ‘Đánh thắng được’ , ‘Đánh không lại’ và ‘Giằng co’.”
“Ừ, sau đó thì sao?”
“Ngay từ đầu, nhóm phân thân zombie của ngươi đều phát ra tín hiệu ‘Đánh thắng được’, nhưng bỗng nhiên có zombie nào đó chợt phát ra tín hiệu ‘Đánh không lại’, hơn nữa còn hô lên đặc biệt vang dội, thậm chí âm thanh còn lấn át đa số tiếng kêu gọi kẻ địch đầu hàng của những zombie khác.”