Đổi sang một cách thức khác.
Hắn có thể nghĩ mọi cách tìm người chơi có hiểu biết về tâm linh học tới để xem coi có thể giúp một tay được không.
Nhưng số lượng người chơi tâm linh học vô cùng ít ỏi.
Phương Hằng đang nghĩ ngợi.
Thì nhắc nhở trò chơi bỗng dưng xuất hiện.
‘Nhắc nhở: Người chơi có ID thân phận là: GYQT289123 gửi cho ngài quyền hạn mở ra thông đạo dịch chuyển của thế giới Zombie Ngày Tận Thế và để lại lời nhắn: Fana.’
Phương Hằng biết người của Hắc Bảo đã tới, lập tức lựa chọn thông qua quyền hạn để mở thông đạo ra.
“Ta đã biết, ta sẽ nghĩ cách về bộ chuyển đổi tín hiệu, ta có một số việc phải đi đại sảnh truyền tống trước đây.”
...
Đợi đến lúc Phương Hằng chuyển tới đại sảnh truyền tống, Fana cũng đúng lúc vừa đi ra từ trong thông đạo truyền tống.
Fana không đến một mình.
Còn có tám người chơi đi theo phía sau nàng.
Phương Hằng để ý thấy tám người chơi này cao khoảng một mét hai, họ mặc đồng phục màu đen, cộng với áo choàng đen bên ngoài, đồng thời còn mang một loại mặt nạ có khắc đường vân khá đặc biệt.
Fana gật đầu ra hiệu với Phương Hằng, “Phương Hằng, các vị này là thành viên của đoàn đội Hắc Bảo.”
“Ừ, ngươi tới muộn hơn một chút so với thời gian đã hẹn, là do gặp phải phiền toái gì sao?”
Phương Hằng nói đoạn ném mảnh vỡ trong balô qua cho Fana.
“Xin lỗi vì để ngươi đợi lâu, trong quá trình tập kích phòng trưng bày gặp phải một ít phiền phức, người của bọn ta bị thương, ngoài ra, phải tốn thêm không ít thời gian để cắt đuôi truy binh của Liên bang một cách triệt để, may mà đã giải quyết xong hết mọi phiền phức rồi.”
Fana giơ tay tiếp lấy mảnh vỡ và nhanh chóng cầm trong tay kiểm tra một lúc, sau đó lại ném trả về phía Phương Hằng.
“Cho ngươi đấy.”
Phương Hằng đưa tay ra chụp lấy mảnh vỡ, vẻ nghi ngờ trong mắt càng thêm dày đặc.
“Cho ta? Là có ý gì?”
“Xin lỗi nhé, sự kiện tập kích phòng trưng bày trước đó là một hạng mục kiểm tra mà Hắc Bảo dành cho ngài, bọn ta cần xác nhận tính an toàn của ngài, đồng thời xác nhận xem liệu ngài có hợp tác với phía Liên bang và tiết lộ hành động của bọn ta ra ngoài hay không.”
Phương Hằng nhíu mày, cảm thấy có hơi không mấy thoải mái theo bản năng.
Bị người khác kiểm tra.
Khá là khó chịu.
Có điều hắn có thể hiểu được.
Dù sao cũng là tổ chức phản Liên bang
Cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
Nhưng mà...
Cần phải vậy sao?
Cứ như vậy mà tạo ra sóng to gió lớn cả buổi trời, suýt chút nữa còn cho nổ luôn phòng trưng bày.
Chỉ để kiểm tra hắn à?
“Vậy bây giờ các ngươi đã xác định được chưa?”
Phương Hằng nhún vai, nói rồi lại quẳng mảnh vỡ qua, “Được rồi, ta không quan tâm cái gì mà kiểm tra hay không kiểm tra, tóm lại, ân tình thiếu các ngươi, ta đã trả dứt.”
“Đương nhiên, ân tình đã trả.”
Fana lần nữa bắt lấy mảnh vỡ bị ném bay giữa không trung, nhỏ giọng nói: “Lần này, ta đại diện Hắc Bảo đến để tìm ngài tiếp tục hợp tác.”
“Không cần đâu, gần đây ta bộn bề nhiều việc lắm.”
Phương Hằng nhíu mày, trong lòng đã thấy hơi buồn bực.
“Vả lại ta tạm thời không quá muốn hợp tác với thế lực phản Liên bang, lén lén lút lút rất phiền phức, những chuyện rắc rối phải giải quyết trên người ta đã đủ nhiều rồi.”
“Bọn ta xin được bày tỏ sự áy náy với việc đã xảy ra lần trước, mảnh vỡ này là lỗi của bọn ta, bọn ta vốn cho rằng ngài hẳn là rất cần đến nó, hơn nữa, bọn ta tin ngài chắc chắn sẽ đồng ý hợp tác cùng bọn ta.”
“Ồ? Tự tin vậy sao?”
Còn một phần nhỏ bị ghim vào trong cơ thể của Công tước Bellamy nữa.
Trước mắt, thể virus Hella có thể bị áp chế tạm thời nhờ vào lực lượng từ quan tài của Quân Vương Huyết tộc, phần lớn thời gian, Công tước Bellamy đều ở trạng thái ngủ say.
Phương Hằng ngẩng đầu nhìn về phía Fana.
Chắc là đối phương cũng không biết mình cần món đồ chơi này để có thể kích hoạt thể nguyên phệ.
“Xem ra các ngươi tặng cho ta một phần quà không thể từ chối nhỉ?”
“Đây là cách thức bày tỏ sự áy náy mà bọn ta dành cho người hợp tác, bọn ta có thể cam đoan, sẽ không có lần lừa gạt thứ hai nữa.”
“Được đấy.”
Phương Hằng cất mảnh vỡ vào, chuẩn bị sẽ giao mảnh vỡ cho Khâu Diệu Khang nghiên cứu, tiếp đó hắn hỏi: “Các ngươi muốn hợp tác thế nào?”
“Bọn ta đụng phải phiền toái rất lớn, một đội ngũ tinh anh của bọn ta đã bị Liên bang bao vây, bọn ta cần cứu họ ra.”
Phương Hằng nghe vậy thì nhướng mày, phản ứng đầu tiên chính là không muốn tiếp tay làm việc xấu.
Thế lực của Hắc Bảo cùng với Liên bang hệt như nước với lửa.
Mà phe địch của nhiệm vụ là Liên bang!
Một khi bất cẩn, thế lực tổ chức phản Liên bang bị Liên bang xâm lược thì sẽ thú vị lắm đây.
Càng khỏi phải nói tới chuyện hiện giờ hắn còn đang vội vàng thực hiện kế hoạch thăng cấp.
Thực sự không rảnh để bận tâm.
“Sao cơ? Là bị người của Liên bang bắt được à? Loại chuyện cứu người ra khỏi nhà tù Liên bang này, các ngươi không khỏi quá xem trọng ta rồi...”
“Không phải vậy.”
Fana lắc đầu rồi nói tiếp: “Bọn ta biết ngài vừa mới đi đến thế giới trò chơi cao cấp, nơi Liên bang khu Tây đang chấp hành nhiệm vụ, người của bọn ta cũng bị vây ở nơi đó, ngài có thể giúp được bọn ta.”
Đồng tử Phương Hằng phút chốc co rút lại.
Trùng hợp vậy luôn?