Không biết từ lúc nào, sau lưng hắn đã toát đầy mồ hôi lạnh.
Đại thần che giấu cũng kỹ quá nhỉ?
Kiểm soát những sinh vật có cấp bật như Nemesis…
Hắn có thể kiểm soát liên tục, hay chỉ có thể duy trì trong một thời gian ngắn?
Dù là kiểm soát trong thời gian ngắn cũng cực kỳ bug rồi.
Nếu như là trước đây, vậy cũng có hơi…
“Mạc Gia Vỹ!”
Nhìn thấy Mạc Gia Vỹ chết lặng tại chỗ, Tiêu Cảnh không nhịn được đẩy vai hắn một cái.
“Nhìn thấy cái gì rồi? Đó là cái thứ quỷ quái gì vậy?”
“À, ờm… không có.”
Mạc Gia Vỹ đang mơ màng sực tỉnh.
Từ Bân có chút sốt ruột, “Rốt cuộc ngươi đã nhìn thấy cái gì rồi?”
Mạc Gia Vỹ vẫn còn kinh sợ, hắn cố gắng sắp xếp những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu mình.
“Ta nghĩ nó có thể là do Phương Hằng ở phía sau điều khiển.”
“Cái gì? Phương Hằng?”
“Là năng lực thiên phú của hắn?!”
Từ Bân kinh ngạc, phản ứng đầu tiên của hắn là không tin.
Kỹ năng thiên phú trong trò chơi này qua nhiều, có thể khống chế zombie cũng không phải là không có, nhưng mà ai nói có thể khống chế Nemesis chứ?
Đây không phải là chuyện nhảm nhí sao!?
Tiêu Cảnh cũng sửng sốt, có điều hắn phản ứng cực nhanh, đặt khẩu súng được trang bị xuống, thuận tay lôi cuốn sổ ghi chép màu đen mang theo bên mình ra.
Hắn viết nguệch ngoạc trong cuốn sổ tay của mình.
‘Nghi ngờ nhân vật mục tiêu có sức mạnh…’
“Không, không phải.”
Mach Gia Vỹ ngay lập tức nhớ đến những gì mà Phương Hằng đã nói với hắn trước khi chia ra hành động rằng những điều về khả năng thiên phú nên được giữ bí mật với mọi người.
Bao gồm cả Liên Bang!
Nhất định phải ôm đùi đại thần!
Mach Gia Vỹ nhanh chóng ngăn Tiêu Cảnh đang viết nguệch ngoạc trong sổ ghi chép.
“Đừng viết bậy, không phải là kỹ năng thiên phú, ta nghĩ có lẽ Phương Hằng phải hoàn thành một nhiệm vụ đặc biệt, do vậy tạm thời có được, ừm, cái kia…”
Mạc Gia Vỹ không biết nên miêu tả con zombie đang cùng với Nemesis chiến đấu ở dưới kia như thế nào.
“Ừm… quyền kiểm soát con zombie Tyrant kia.”
Từ Bân cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe điều này.
Điều này có thể hiểu được.
Nếu không làm sao trong trò chơi có thể tồn tại một thứ phá vỡ sự cân bằng đến vậy.
Trực thăng hạ xuống.
Nemesis và Tyrant cùng đứng lên.
Hai con quái vật sau khi bị virus T biến đổi đang chiến đấu với nhau.
Nemesis giai đoạn hai vô cùng mạnh mẽ, nhưng Tyrant có khả năng kết hợp với dây leo ký sinh, khả năng phòng thủ cũng đã có sự thay đổi.
Ngoài ra, cơ thể Tyrant cũng thừa hưởng hầu hết các kỹ năng của Phương Hằng.
Chống đỡ! Tránh né!
Cả hai kỹ năng này đối với zombie dây leo bình thường, đi lại xiên vẹo lắc lư hiệu quả tất nhiên sẽ không tốt.
Nhưng hiện tại đổi thành ở trên người Tyrant!
Sau khi cộng thêm 20 điểm vào giá trị tốc độ cơ bản, các chuyển động của cơ thể Tyrant đã nhanh hơn người thường.
“Ầm!”
Nemesis tung ra một cú đấm, song lại bị hai cánh tay Tyrant chặn đứng.
‘Nhắc nhở: Phân thân Tyrant dây leo của ngươi đã chặn được đòn tấn công của Nemesis, giảm bớt 85% sát thương, chỉ số kinh nghiệm kỹ năng chống đỡ của ngươi +57.’
‘Nhắc nhở: Phục hồi lượng máu phân thân Tyrant dây leo của ngươi +131.’
‘Nhắc nhở: Phân thân Tyrant dây leo của ngươi thử tránh đòn tấn công của Nemesis (nhưng thất bại), chỉ số kinh nghiệm kỹ năng né của ngươi +3.’
‘Nhắc nhở: Zombie dây leo của ngươi...’.
Bên cạnh đó, Phương Hằng vội vàng lướt nhìn ghi chép trò chơi.
Chỉ số kinh nghiệm kỹ năng chống đỡ sao tăng lên nhiều quá vậy?
Phương Hằng cũng có chút ngạc nhiên.
Có lẽ giá trị kinh nghiệm của hai kỹ năng này cũng liên quan đến sức mạnh của kẻ thù, không có cách nào nhận được kinh nghiệm khi đối đầu với zombie thông thường.
Cũng có thể các hành động chống đỡ và né tránh được thực hiện bởi các zombie thông thường tuân theo các quy tắc là không hợp lệ.
Phương Hằng nhanh chóng đánh giá tình hình hiện tại.
Tốc độ hồi phục lượng máu của Tyrant dây leo mỗi giây đạt 131.
Cộng thêm có thêm hai kỹ năng ngăn chặn và né tránh lợi hại, hoàn toàn có thể chặn được Nemesis trong thời gian ngắn.
Đóng ghi chép trò chơi lại, Phương Hằng đeo huy hiệu cơ giới của Victor lên, nhanh chóng chạy đến bên cạnh Lucia.
“Lucia?”
Lucia vẫn đang bất tỉnh.
Phương Hằng nhanh chóng lấy thuốc xịt chữa trị từ ba lô ra, xịt lên người Lucia.
Ở một hướng khác, Buck lo lắng gọi to.
“Phương Hằng! Đừng ở lại chỗ đó, trước tiên mang Lucia cùng nhau rời khỏi đã!”
“Hiểu rồi!”
Lucias là NPC của nhiệm vụ chính.
So với Buck, Phương Hằng càng quan tâm tới sự an toàn tính mạng của Lucia hơn.
Sau khi đã dùng một lượng thuốc xịt chữa trị, Lucia vẫn không hề chút dấu hiệu tỉnh lại nào.
Phương Hằng dứt khoát bế Lucia đang bất tỉnh lên, chạy về phía chiếc trực thăng đang ở điểm sơ tán.
“Nhanh lên! Phi công, chúng ta qua đó đón Phương Hằng!”
Trực thăng bay về phía Phương Hằng ở độ cao thấp, sau đó thả thang dây xuống.
Phương Hằng lập tức để Lucia lên vai, cả hai tay ôm chặt nàng, sau đó cả hai cùng chầm chậm trèo lên trực thăng.
“Nhanh! Nhanh bay lên!”
Tiêu Cảnh và Mạc Gia Vỹ ở trên trực thăng nhanh chóng giúp Phương Hằng đưa Lucia lên.
“Phù!”
Cho đến khi Phương Hằng ở trên trực thăng, Mạc Gia Vỹ mới có cảm giác chết đi sống lại.
Hắn nhanh chóng nói với phi công.
“Nhanh lên! Anh trai! Chúng ta đủ người rồi, bay thôi! Nhanh đưa chúng ta rời khỏi thành phố Pinewood đi!
Phi công ra hiệu tay ý nói “đã rõ”, trực thăng từ từ bay cao lên.
“Đợi một chút! Đợi chút nữa!”
Phương Hằng ngăn cản phi công lại.
Mọi người trên trực thăng nhìn về phía Phương Hằng đầy nghi hoặc.
“Làm sao vậy?”
Phương Hằng thấp giọng nói: “Các ngươi bảo vệ Lucia rời khỏi thành phố Pinewood, ta vẫn còn chút chuyện cần giải quyết, lần này không cùng mọi người rời khỏi thành phố Pinewood được rồi.”
Mạc Gia Vỹ chợt ngây người, rồi lập tức lên tiếng: “Phương Hằng, ngươi điên rồi sao?”
Tiêu Cảnh mắt sáng lên, lấy cuốn sổ ghi chép màu đen ra.
‘Đối tượng chủ động tiếp tục ở lại thành phố Pinewood, có thể liên quan đến các nhiệm vụ khác’.
Phương Hằng lắc đầu, hắn lấy chiếc huy hiệu cơ giới mà Victor giao cho mình từ trong ba lô rồi bỏ vào túi áo Lucia.
“Nhất định phải đảm bảo sự an toàn cho nàng ấy! Khi nào offline chúng ta sẽ liên lạc lại.”
Mạc Gia Vỹ há hốc miệng.
Có vài điều hắn không thể hiểu nổi.