Cuối cùng Phương Hằng lại nhìn về phía cửa lăng mộ ở phía sau.
Đáng tiếc.
Hắn vẫn chưa hút sạch sức mạnh không gian của một số lăng tinh không gian còn lại bên trong lăng mộ.
Lăng tinh và phân thân zombie đều bị chôn vùi trong không gian sụp đổ.
Ngược lại hắn cũng có thu hoạch.
Ngoại trừ Không gian học cấp trung tăng lên đến LV:12 ra, hắn còn thu hoạch được một mảnh thi thể nhỏ của Quyến tộc.
Cứ trở về một chuyến trước, giao mảnh thi thể cho đoàn đội Đỗ Đức tiến hành nghiên cứu.
Chắc sẽ có một chút phát hiện.
...
Cách khu vực phía bắc nơi đóng quân của Liên Bang khoảng chừng ba mươi cây số.
Một lăng mộ cỡ lớn hình kim tự tháp ngược.
Bên ngoài lăng mộ, tiểu đội người chơi ưu tú cấp cao của Liêng Bang dựng lều trại tạm thời ngay tại chỗ, bọn họ canh giữ lối vào cả ngày lẫn đêm.
Mấy ngày nay, bọn họ đã gặp bọn họ gặp phải các loại thăm dò, công kích, lẻn vào, ám sát đến từ Hắc Báo và các đoàn đội chưa biết khác nhằm vào cửa lăng mộ.
Tổng cộng lại thì ít nhất cũng hơn hai mươi lần.
Lần nào cũng bị Liên Bang người chơi phát hiện đồng thời giết chết trước khi thành công.
Ngoại trừ chuyện này, đoàn đội Liên bang cũng từng thử rất nhiều cách để mở cửa vào lăng mộ.
Đáng tiếc vẫn luôn không có hiệu quả.
Cho đến hai ngày gần đây, tiểu đội Liên Bang nhận thấy những hành động nhắm vào cửa lăng mộ của Hắc Bảo đột nhiên ngừng lại.
Bọn họ trải qua ba ngày yên bình.
Còn về phía bên trong lối vào lăng mộ, thì vẫn luôn rất yên tĩnh.
Đội người chơi bị mắc kẹt ở bên trong vẫn không có ý định xông ra ngoài.
Mấy người chơi ngồi chung một chỗ bên cạnh đống lửa.
Trong đó có một tên người chơi dáng dấp tương đối thấp gầy bĩu môi khinh thường, hắn ném một hạt đậu phộng vào miệng, trên mặt tỏ vẻ khó chịu: “Ba ngày trước đám phế vật đang đóng quân kia nói rằng có thể xây xong thông đạo truyền tống, bây giờ ngay cả quỷ ảnh cũng không có, làm hại chúng ta lãng phí thời gian ở chỗ này.”
Một người chơi khác cẩn thận nhìn vào lối vào lăng mộ ở phía sau rồi nói: “Đã lâu như vậy mà không có động tĩnh gì cả, có phải bên trong lăng mộ còn có lối ra khác, người của Hắc Bảo đã chạy rồi hay không?”
“Ngươi nói vậy cũng có khả năng, đội trưởng, nếu thật sự là như vậy, có phải chúng ta đã uổng phí sức lực rồi hay không?”
Arnost là đội trưởng tiểu đội, hắn nhìn một vòng những người xung quanh, sau đó vô cùng tự tin lắc đầu mà nói: “Không đâu.”
Mọi người nghe vậy đều im lặng.
Arnost có tính cách rất thẳng thắn, hơn nữa hắn còn không thích nói chuyện, không thích bị người khác truy hỏi.
Nếu như Arnost muốn nói lý do, vậy thì tự nhiên hắn sẽ nói.
Có nó, đoàn đội bị nhốt được cứu rồi!
Sims không nhịn được nhỏ giọng nói: “Giới chủ Phương Hằng, chìa khóa của lăng mộ chính! Nơi đội của bọn ta bị nhốt chính là lăng mộ chính! Chúng ta cần cái chìa khóa này!”
“Ừ.”
Phương Hằng khẽ ừ một tiếng, hắn cũng không vội lựa chọn, mà là lại cúi đầu cẩn thận quan sát gợi ý và những hạng có thể lựa chọn mà nhiệm vụ đưa ra.
Theo thông lệ của các trò chơi trước, xông vào chỗ sâu nhất trong lăng mộ có thể thu hoạch hết phần thưởng trong một lần.
Trong thế giới trò chơi chưa biết này, vẫn còn tồn tại rất nhiều những lăng mộ cỡ nhỏ khác...
Trên lý thuyết, nếu như bọn họ xử lý hết những lăng mộ cỡ nhỏ khác, bọn họ vẫn có thể lựa chọn phần thưởng một lần nữa.
Phương Hằng liếm môi một cái, hắn có một loại xúc động muốn cày hết tất cả lăng mộ trong thế giới này.
Nhưng mà không phải bây giờ.
Chuyện quan trọng nhất bây giờ là cứu ra đoàn đội bị mắc kẹt của Hắc Bảo.
Phần thường cày hết tất cả lăng mộ thì có thể đợi sau.
Nghĩ vậy, Phương Hằng lựa chọn đổi chìa khóa lăng mộ chính.
‘Nhắc nhở: Người chơi lựa chọn phần thưởng: Chìa khóa lăng mộ chính.’
Phương Hằng ngồi xổm người xuống, hắn lấy chiếc chìa khóa kim loại hình tam giác mũi nhọn từ trên thi hài.
Trong lúc Phương Hằng quan sát phần chi tiết, Lư Ngạn Long và Sims đồng thời bước đến.
Sims nhìn thấy Phương Hằng lấy được chìa khóa, sự phấn chấn hiện lên trong đôi mắt của hắn.
Suy đoán của bọn họ là chính xác!
Thật sự có thể tìm được cách vào lăng mộ chính ở sâu trong lăng mộ!
Có chìa khóa, tiếp theo bọn họ có thể nghĩ cách cứu đội bị nhốt ra ngoài!
Phương Hằng nhìn chìa khóa, hắn lại ngẩng đầu nhìn khung kim loại hợp kim ở trước mắt.
Tinh thể hình thoi màu tím đậm trôi nổi xung quanh khung kim loại vẫn đang chậm rãi xoay tròn, không ngừng giải phóng ra sức mạnh không gian dao động.
Sự xuất hiện của thi hài có liên quan đến khung kim loại sao?
Phương Hằng hỏi: “Nó có nguy hiểm à?”
Lư Ngạn Long cẩn thận quan sát bốn phía đại sảnh từng li từng tí, nói: “Ta vừa mới sử dụng cảm giác kiểm tra một lần, ta xác định trung tâm điểm sụp đổ của cạm bẫy không gian là quan tài đá, chỉ cần chúng ta không tới gần quan tài đá sẽ không kích hoạt cạm bẫy.”
Phương Hằng nghe vậy, hắn cũng cúi đầu quan sát quan tài đá.
Đúng như Lư Ngạn Long nói, không gian dao động trên quan tài đá rõ ràng dị thường.
Trong lòng Sims quan tâm đến sự an nguy của Hắc Báo, hắn thấy trước mắt đã lấy được chìa khóa, nhưng Phương Hằng vẫn còn ở bên trong đại sảnh không có ý rời đi, hắn không nhịn được mà đề nghị: “Giới chủ Phương Hằng, chúng ta đã lấy được chìa khóa, nơi này quá nguy hiểm, ta đề nghị chúng ta lập tức rời khỏi đây.”