Trong lòng Phương Hằng nóng như lửa đốt.
Hình như lần này hắn lại phải tốn thời gian cày thêm một thứ rồi.
“Có chút tốn thời gian cày…”
Hắn vẫn chưa rõ ràng cách để thăng cấp lên Không gian học cao cấp, rất có thể giống như lúc trước thăng cấp vong linh học cao cấp, còn phải tốn một phen trắc trở.
“Ông chủ Phương? Ngài vừa mới nói gì vậy?”
Lư Ngạn Long không nghe rõ lời lẩm bẩm của Phương Hằng, hắn ở bên cạnh khó hiểu mà chớp mắt.
“Không có gì, vấn đề không lớn.”
Phương Hằng vừa nói vừa lui trở về.
Cứ cày xong số lăng tinh trước mắt đã, chuyện thăng cấp thì để sau này rồi tính.
Lượng lớn phân thân zombie chen chúc cùng một chỗ thì không thi triển được, tốc độ hấp thu lăng tinh năng lượng cũng không nhanh như hắn tưởng tượng, có lẽ còn phải tốn một chút thời gian mới có thể hấp thu hết toàn bộ.
Thừa dịp đám phân thân zombie đang hấp thu sức mạnh lăng tinh, Phương Hằng lại kéo sự chú ý về lại, sau đó hắn quan sát quan tài đá đặt ở trung tâm đại sảnh.
“Có phát hiện gì trên quan tài đá không?”
“Không có.”
Lư Ngạn Long đã kiểm tra quan tài đá một lần, nghe vậy liền lắc đầu liên tục: “Điểm kích hoạt không gian sụp đổ nằm ở bên trong quan tài đá, xác định cạm bẫy có liên quan đến quan tài đá, ta nghĩ rằng người chế tạo cạm bẫy không hề hy vọng chúng ta tiếp xúc với quan tài đá.”
Phương Hằng quan sát quan tài đá.
Bên trong quan tài đá sẽ có gì?
Con người đôi khi có tâm lý phản nghịch.
Càng không cho đụng, thì lại càng muốn đụng!
Hết lần này tới lần khác, trò chơi vẫn chưa đưa ra bất cứ trò chơi nhắc nhở hoặc là kích hoạt nhiệm vụ nào.
“Ý ngươi là, chỉ cần tùy tiện đụng chạm thì có khả năng sẽ dẫn đến không gian sụp đổ sao?”
“Vậy thì cũng không nhất định đâu.” Lư Ngạn Long nhún vai, hắn tiếp tục nói: “Theo phán đoán của ta, xác suất kích hoạt cạm bẫy không gian khi đụng chạm hoặc di chuyển nắp quan tài không cao.”
Phương Hằng nhíu mày, hỏi: “Vậy ta thử xem?”
Lư Ngạn Long cười khổ.
“Ông chủ Phương, thật sự nhất định phải thử sao? Rủi ro thật sự rất lớn, ta không đề nghị làm như vậy.”
“Nếu như gặp phải phiền phức, ngươi có năng lực hộ tống ta rời khỏi đây phải không?”
“Có năng lực, nhưng mà cũng phải trả một cái giá rất lớn.”
“Ừ.”
Phương Hằng do dự một chút, gật đầu nói: “Tốt lắm, chúng ta cứ thử xem!”
Hắn có một loại dự cảm mãnh liệt, bên trong quan tài đá này nhất định có cất giấu vật tốt gì đó!
“Được rồi.”
Lư Ngạn Long hít sâu một hơi, xoa xoa cổ tay, hắn lấy ra một quyển trục pháp thuật hệ không gian.
“Ông chủ Phương, chúng ta có thể bắt đầu, ta ở phía sau nhìn, một khi kích hoạt không gian sụp đổ ta sẽ lập tức kích hoạt quyển trục, thông qua sức mạnh hệ không gian để dẫn ngài rời khỏi đây.”
Phương Hằng gật đầu một cái, hắn đi lên trước mấy bước, cẩn thận từng li từng tí vươn tay, đặt ở trên quan tài đá.
Không có gì thay đổi!
Lư Ngạn Long chăm chú nhìn Phương Hằng, trái tim nhảy lên đến cổ họng.
Một khi xuất hiện bất kỳ dấu hiệu nào, hắn sẽ không chút do dự mà khởi động quyển trục pháp thuật không gian để đưa hai người bọn họ rời khỏi chỗ này.
Phương Hằng lại liếc nhìn Lư Ngạn Long, hai bên trao đổi ánh mắt một chút, sau đó hắn đưa tay chậm rãi đẩy mạnh quan tài đá nặng nề về phía trước.
“Xoẹt xoẹt xoẹt...”
Quan tài đá vừa dày vừa nặng phát ra tiếng xoẹt xoẹt.
Sau khi nắp quan tài đá được đẩy ra, Phương Hằng dần dần nhìn thấy rõ cảnh tượng quên trong quan tài mắt, hắn không nhịn được nheo mắt lại.
Một tầng kết giới không gian trong suốt rất mỏng manh.
Phía dưới kết giới không gian, có một bộ di hài của Quyến tộc ngoài hành tinh nằm bên trong quan tài.
Có thể bởi vì kết giới không gian ngăn cách hoàn cảnh bên ngoài, thi hài bên trong quan tài đá được bảo tồn cực kỳ hoàn hảo.
Nhìn qua không hề bị thối rữa chút nào.
Nó giống như đang ngủ vậy.
Phương Hằng nhấc nắp quan tài đá lên, sau đó đặt trên mặt đất.
Lư Ngạn Long cẩn thận nuốt một ngụm nước miếng, hắn cũng cúi đầu nhìn thoáng qua bên trong quan tài đá.
Thi hài Quyến tộc?
Nếu như nhất định phải hình dung, bộ di hài này vô cùng ‘Tươi mới’!
Có thể là Quyến tộc có cách bảo tồn thi thể đặc biệt.
Không gian lưu trữ cũng tốt hơn, có thể phòng ngừa thi hài bị vi khuẩn phá hủy.
Phương Hằng chăm chú nhìn thi hài, suy nghĩ manh mối.
Vẫn không có bất cứ trò chơi nhắc nhở hoặc kích động nhiệm vụ nào cả.
Không đúng cho lắm...
Phương Hằng đưa tay đặt trên môi dưới, nhìn thi hài, hắn rơi vào trầm tư.
Bọn họ đi theo nhiệm vụ một đường dò xét đến chỗ này, sau đó phát hiện thi thể Quyến tộc ở bên cạnh quan tài đá, còn lấy được phần thưởng trên người thi thể.
Nhưng mà sau đó thì sao?
Không còn nhiệm vụ kế tiếp nữa?
Trong toàn bộ lăng mộ không có gì đặc biệt?
Quyến tộc dùng nhiều sức lực như vậy thật sự chỉ vì bảo vệ lăng mộ thôi sao?
Hắn luôn cảm thấy rất kỳ lạ.
Dựa theo kinh nghiệm chơi game lúc trước của hắn, nếu để hắn thiết kế trò chơi, hắn tuyệt đối sẽ không để phần thưởng cuối cùng ở trên người di hài bên cạnh quan tài, mà hắn sẽ đặt ở bên trong quan tài.
Tiện thể lại thiết kế thêm mấy cái hố cho người chơi chui vào.
Nhưng hắn cũng không nhìn ra cổ thi hài trước mắt này có vấn đề gì.
Vậy thì vấn đề nằm ở đâu?
Chẳng lẽ...