Mọi người không khỏi dừng bước, đồng loạt quay đầu nhìn về phía Phương Hằng.
Trong đó một người chơi Hắc Bảo nói: “Cám ơn sự nhắc nhở của ngài, bọn ta đã sớm cẩn thận quan sát quan tài đá, phát hiện tồn tại cạm bẫy không gian rồi. Vẫn mong ngài lui về phía sau một chút, để tránh bị dao động không gian ảnh hưởng.”
Phương Hằng cau mày.
Bọn họ đã biết có cạm bẫy không gian? Còn muốn cưỡng ép ra tay với quan tài đá?
Kỷ Minh Bác nhẹ nhàng lôi kéo Phương Hằng, nhỏ giọng nói: “Ông chủ Phương, tin rằng bọn họ đã có sắp xếp, chúng ta vẫn nên lui về sau trước, đừng quấy nhiễu đến bọn họ.”
“Ừm.”
Trong lòng Phương Hằng cảm thấy vô cùng tò mò, hắn khẽ đáp lại, cùng Kỷ Minh Bác lui về phía sau, cho đến khi lui về vị trí bên cạnh vách tường, gần chỗ sâu trong góc đại điện.
Sarin đi đến phía trước quan tài đá, gật đầu với mọi người.
Tất cả người chơi đeo mặt nạ đều đồng loạt đứng ở chung quanh quan tài đá, lần nữa tập trung ánh mắt lên trên quan tài đá.
Sarin chậm rãi tháo dây chuyền thủy tinh màu đen mang ở trước ngực xuống, giơ lên cao lên phía trước.
“Vù!”
Từ trên dây chuyền thủy tinh màu đen tỏa ra quang mang chói mắt!
Dây chuyền giãy ra từ trong tay Sarin, chậm rãi di chuyển về phía trước, lơ lửng phía trên quan tài đá.
Ù ù...!
Cùng lúc đó, ma pháp trận cỡ lớn giấu ở trên đất dưới cả quan tài đá chậm rãi xoay tròn, dần dần nở rộ ra quang mang màu trắng.
Trong nhất thời, quang mang màu đen mà dây chuyền tỏa ra hoà lẫn với quang mang màu trắng của ma pháp trận cỡ lớn trên mặt đất đại điện phóng ra.
Phương Hằng nheo mắt lại.
Lúc này hắn mới ý thức được, thì ra cả mặt đất đại sảnh đều vẽ một ma pháp trận cỡ lớn đặc biệt!
Dựa vào sức mạnh của dây chuyền thủy tinh màu đen, ma pháp trận trên mặt đất khởi động.
Dao động không gian trong cả đại sảnh lại bị khóa chặt!
Giam cầm không gian!
Dưới tác dụng của sức mạnh giam cầm không gian lớn mạnh, tất cả sức mạnh không gian trong phạm vi bao phủ của ma pháp trận đều sẽ hoàn toàn mất đi hiệu lực!
Cạm bẫy không gian đương nhiên cũng sẽ không kích nổ.
Thật là ma pháp trận lợi hại!
Trong lòng Phương Hằng thầm khen, ánh mắt cũng theo đó tập trung lên ma pháp trận, ma pháp trận trong mắt phải nhanh chóng xoay tròn.
Rất rõ ràng, hắn chưa bao giờ gặp qua loại ma pháp trận này, với năng lực hiện tại của hắn cũng không cách nào phân rõ và phục chế.
Nhưng Phương Hằng nhìn ra được, ma pháp trận cỡ lớn trên mặt đất rõ ràng là vừa mới bố trí không lâu.
Cho nên có lẽ Hắc Bảo vẫn đang đợi?
Chờ đợi người ngoài lăng mộ có thể đưa vật tụ hợp đặc biệt khiến cho thể nguyên phệ phản ứng cho bọn họ?
Trong lòng Phương Hằng dâng lên mấy dấu chấm hỏi.
Hắn không biết đáp án của vấn đề, vì thế tiếp tục xem, cùng đợi một lời giải đáp.
Đợi cho ma pháp trận có hiệu quả, Sarin chậm rãi vươn tay về phía trước, làm ra một tư thế thúc giục về hư không phía trước.
“Két két két...”
Nắp quan tài đá bị sức mạnh không biết ảnh hưởng, chậm rãi chuyển dời về phía trước theo phương hướng tay của Sarin đẩy ra.
Cho đến cả cái nắp bị mở ra.
“Rầm!!”
Nắp quan tài đá đập thật mạnh trên mặt đất.
Sự chú ý của Phương Hằng cũng bị bên trong quan tài đá thu hút.
Quan tài đá!
Trong đó đến tột cùng có cái gì!
Vù...
Sarin dường như đã nhìn thấy đồ vật trong quan tài đá, trước người nàng hiện ra quang mang màu lam nhạt.
Dưới tác dụng của quang mang, một thi hài nằm thẳng dâng lên từ trong quan tài, dần dần lơ lửng tới giữa không trung.
Phương Hằng gắt gao nhìn chằm chằm thi thể kia.
Không khác mấy với thi hài nhìn thấy trong quan tài đá của một lăng mộ cỡ nhỏ khác.
Nói là thi hài, nhưng chỉ nhìn từ bề ngoài căn bản không thể phán đoán thi hài kia đến tột cùng có phải cơ thể sống hay không.
Lần này hình như nó không sống lại?
Vù!
Bên cạnh, một cái chai có chứa vật tụ hợp đặc biệt cũng bị một luồng quang mang màu lam nhạt bao phủ, lơ lửng giữa không trung, chậm rãi lơ lửng ở vị trí phía trên thi hài.
Tay trái của Sarin vốn vươn về phía trước nhẹ nhàng nắm thành quyền.
“Ầm!”
Cái chai có chứa vật tụ hợp đặc biệt nổ tung trong không trung!
Bao gồm cái chai, ngay cả vật tụ hợp được chứa trong chai cũng nổ thành bột phấn thật nhỏ!
Bột phấn tinh mịn dừng phía trên thi hài.
Đồng tử Phương Hằng phút chốc co rụt lại.
Cái gì?!
Hắn rõ ràng nhìn thấy thi hài đã bị sự kích thích bột phấn, lại không chịu khống chế kịch liệt run lên!
Sống lại?
Thi thể lần nữa sống lại rồi?
Trừ Sarin ra, những người chơi khác đứng chung quanh quan tài đá đồng loạt ngưng tụ ra một dấu tay ở trước người.
“Tập!”
Giây tiếp theo, ma pháp trận cỡ lớn dưới chân mọi người lần thứ hai nhanh chóng vận chuyển, nở rộ ra quang mang màu lam!
Đường hoa văn màu lam chi tiết trên ma pháp trận nhanh chóng lưu động, chảy theo thi hài giữa không trung, cho đến khi lan tràn thân thể hắn!
Rất nhanh, thi thể run rẩy bị đường hoa văn màu lam phong ấn.
Nhưng nó vẫn đang không ngừng run rẩy.
Sarin lại tiến gần thêm nửa bước, vươn tay, bàn tay giống như sắp đụng vào trán của thi hài.
“Két két két...”
Bị sức mạnh không biết ảnh hưởng, từ vị trí ấn đường của thi hài xuất hiện miệng vết thương và xúc tu thật nhỏ.
Giống như có thứ gì sắp chậm rãi chui ra từ ấn đường của hắn.
Là cái gì?
Phương Hằng gắt gao nhìn chằm chằm trán của thi hài.
“Phốc...”