Sarin đã cứu mình một lần cũng cùng chung nhiệm vụ tuyến chính, xem như thắng được một phần tín nhiệm của hắn.
“Đây là bí mật của ta, hy vọng ngươi có thể giữ bí mật về chuyện này.”
Sarin nhìn chằm chằm Phương Hằng, nghiêm túc gật đầu nói: “Được, nhất định.”
Ngay sau đó, Phương Hằng nhắm mắt lại.
“Vù! Vù vù!!”
Sarin nhíu mày.
Nàng kinh dị phát hiện, theo Phương Hằng nhắm mắt, dưới chân hắn hiện ra một ma pháp trận nhanh chóng lượn vòng!
Từ trong ma pháp trận tràn ra rất nhiều hào quang màu trắng!
Dưới bao phủ của hào quang, Phương Hằng vậy mà dần dần biến mất trước mắt nàng.
Sức mạnh không gian?
Không phải là sức mạnh không gian bình thường!
Tộc Á Nhân!
Phương Hằng hắn vậy mà là tộc Á Nhân?
Sarin nhìn Phương Hằng thông qua phương thức của tộc Á Nhân tiến hành logout, trong ánh mắt lóe ra kinh dị.
Không thể nào!
Những chuyện xảy ra trước mắt vượt qua phạm trù nhận thức của Sarin.
Tộc Á Nhân không thể nhận phần lớn nhiệm vụ trò chơi, chúng nó càng không thể trở thành trở thành giới chủ!
Hơn nữa vừa nãy rõ ràng nàng chia sẻ nhiệm vụ tuyến chính đặc biệt cho Phương Hằng!
Cho nên Phương Hằng tuyệt đối không phải tộc Á Nhân!
Cho nên rốt cuộc hắn có chuyện gì vậy?
Tại sao có thể sử dụng phương thức này logout?
Nhìn Phương Hằng biến mất ở trước mắt, Sarin đứng thẳng tại chỗ, trong ánh mắt lộ ra vẻ suy tư.
“Vù!”
Bên kia, Phương Hằng rất nhanh đã xuất hiện trong ký túc xá của thế giới hiện thực.
Hắn cầm lên di động bên giường, lập tức gọi điện thoại kết nối với Mạc Gia Vĩ.
Mạc Gia Vĩ ở đầu bên kia điện thoại động tác thần tốc, sau khi cúp điện thoại lập tức liên hệ với Hắc Bảo.
...
Trên thực tế, Hắc Bảo cũng đặt hy vọng cuối cùng trên người Phương Hằng, đang không ngừng thử liên với hệ Phương Hằng.
Không ngờ thật sự thành công liên hệ được, Hắc Bảo nhất thời mừng rỡ!
Sau khi xác nhận tin tức thủ lĩnh an toàn, cuối cùng đoàn đội trung tâm Hắc Bảo có thể tỉnh táo lại.
Biết được thủ lĩnh vẫn bị nhốt trong sụp đổ không gian, cả tổ chức Hắc Bảo lại nhanh chóng vận chuyển, nghĩ hết mọi cách trợ giúp thủ lĩnh thoát vòng vây.
Phương Hằng ở trong ký túc xá chờ đợi một lát, rất nhanh lấy được phản hồi của Mạc Gia Vĩ, sau khi nói chuyện vài câu lại nhanh chóng login.
Sarin vẫn ở tại chỗ.
Nàng nhìn vị trí Phương Hằng biến mất rời khỏi trò chơi, rơi vào suy tư.
Vù...!
Năm phút đồng hồ sau, trên mặt đất lại hiện ra một ma pháp trận quay tròn.
Lúc này Sarin mới phục hồi tinh thần lại từ suy tư, nhìn về phía trước.
Phương Hằng lại một lần nữa hiện thân từ trong ma pháp trận.
“Ngươi đã trở lại, có liên hệ được với đoàn đội Hắc Bảo không?”
“Ừm, đã liên hệ với bọn họ, đoàn đội trung tâm Hắc Bảo bên ngoài đã biết được tình huống của chúng ta, bởi vì lo lắng dao động không gian khổng lồ do khe hở không gian tạo thành bại lộ vị trí, trước đó sau khi bọn họ thoát khỏi vòng vây đã lập tức dời đi kêu chúng ta không cần lo lắng.”
“Đoàn đội tinh anh Liên Bang tụ tập ngoài lăng mộ vẫn chưa rời đi, theo đoàn đội Hắc Bảo phán đoán, có lẽ bọn họ còn chưa hội hợp với đám phản loạn cướp lấy con chip Elvira.”
“Đoàn đội Hắc Bảo bên ngoài sẽ tiếp tục quan sát hướng đi của Liên Bang.”
Phương Hằng đơn giản thuật lại một lần tình huống của đoàn đội Hắc Bảo trước mắt ở thế giới bên ngoài, sau đó tiếp tục nói: “Ngoài ra, bọn họ đã biết tin tức chúng ta bị nhốt, sẽ nghĩ cách tìm kiếm đạo cụ có thể tăng nhanh sụp đổ không gian phục hồi như cũ, trợ giúp chúng ta mau chóng thoát khỏi vòng vây.”
“Ừm, được.” Sarin cúi đầu suy nghĩ rồi bổ sung: “Lần sau lúc liên hệ giúp ta chuyển lời tới đoàn đội trung tâm Hắc Bảo, trừ điều tra bình thường ra kêu bọn họ ngừng tất cả hành động đối với Liên Bang, trừ nhân viên bộ phận điều tra ra các nhân viên lập tức rút lui.”
Phương Hằng kinh ngạc nhìn Sarin, gật đầu.
Có thể mệnh lệnh cho đoàn đội trung tâm, hình như cấp bậc quyền hạn của Sarin ở trong Hắc Bảo rất cao?
“Được.”
Phương Hằng đơn giản gật đầu rồi lại logout.
Trải qua khổ chiến liên tiếp, lúc này đã gần rạng sáng.
Sau khi Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ gọi điện thoại kết nối thì cũng ngã xuống giường.
Không về trò chơi nữa.
Bị nhốt chung với Sarin trong phòng sách một trăm mét vuông, nghĩ thế nào cũng cảm thấy xấu hổ không được tự nhiên.
Chờ ngày mai lại xem thử vậy.
Hy vọng Hắc Bảo có thể nghĩ ra cách giúp bọn họ mau chóng thoát khỏi nguy hiểm.
Thân thể mệt nhọc làm cho Phương Hằng rất nhanh nặng nề ngủ mất.
Ngày hôm sau, sau khi Phương Hằng rời giường thì login xem xét tình huống của Sarin, sau khi xác nhận mọi thứ ok thì lại logout.
Bị nhốt trong trò chơi, may mắn ở ngoài trò chơi vẫn có thể tiếp tục hoạt động.
Phương Hằng cảm giác cuộc đời lại khôi phục yên bình như xưa, giống như học sinh bình thường mang sách vở lên lớp học tập.
Mỗi ngày ngoài trò chơi còn lâu mới kinh tâm động phách như trong trò chơi.
Cả sáng sớm đều không có ai quấy rầy.
Cho đến hơn hai giờ chiều, Phương Hằng còn đang đi học, nhận được tin tức di động từ Mạc Gia Vĩ.
“Hắc Bảo cung cấp một hòn đá đặc biệt còn có một loại máy móc đặc biệt, đều có thể tăng nhanh tốc độ tự khôi phục của sụp đổ không gian chung quanh.”
Mạc Gia Vĩ tiếp tục gửi tin qua: “Hắc Bảo còn đang nghĩ cách lấy máy ổn định san bằng không gian tới tay, hòn đá đặc biệt đã thông qua đường dây của Lão Hắc đưa qua đây trước rồi, có lẽ rất nhanh sẽ tới.”