Hơn nữa còn hết sức trùng hợp, lối vào thông đạo bí mật nối liền với tầng trên lại nằm ngay trung tâm đại điện, chỗ hai người đang đứng.
Cơ quan khởi động lối vào ở ngay trên quan tài đá phía sau họ!
Dựa theo thuyết minh bản đồ, chỉ cần tiến hành di chuyển quan tài đơn giản là có thể kích hoạt lối vào.
Thoạt nhìn, cách mở lối vào tầng hai cực kỳ đơn giản.
Nhưng trên thực tế, bởi vì lúc trước trên quan tài đá tràn ngập cạm bẫy không gian, người thường tuyệt đối không dễ dàng đụng vào, lại càng không nghĩ đến trên quan tài đá còn bố trí cơ quan lối vào.
Nếu có tầng hai...
Có phải nghĩa là còn có lối ra khác để rút lui khỏi lăng mộ không?
Phương Hằng kích động vài phần.
“Ta đi xem thử.”
Phương Hằng nói xong thu hồi bản vẽ lăng mộ, cẩn thận đi đến trước quan tài đá, ngồi xổm xuống cẩn thận quan sát.
Bề ngoài quan tài đá có đường hoa văn khắc bằng đá, ngoài viền có hai cái khóa hình rãnh.
Cái khóa tinh xảo dung nhập vào đường hoa văn trên bề mặt, nếu không cố ý quan sát tuyệt đối sẽ không phát hiện được.
“Tìm được rồi.”
Phương Hằng nói xong thì nhét ngón tay vào khóa, dựa theo thuyết minh trên bản đồ, nhẹ nhàng dùng sức ấn xuống phía dưới.
“Cạch...”
Sau một tiếng máy móc nhỏ vang lên, Phương Hằng vẫn duy trì ấn, thử chậm rãi xoay tròn cả quan tài đá theo chiều kim đồng hồ.
“Cạch cạch cạch...”
Cả quan tài đá chậm rãi chuyển động, cho đến khi lấy trung tâm làm tâm, xoay tròn 90 độ.
Phía dưới quan tài đá lộ ra một lối vào nhỏ có kích thước cỡ ngón cái.
Lối vào vốn bị quan tài đá che giấu.
Lúc này mất đi sự che chắn của quan tài đá, chùm tia sáng màu lam mỏng manh bắn ra từ lối vào, chiếu xạ lên trần nhà hình thành một đốm sáng màu lam.
Phương Hằng ngẩng đầu quan sát đốm sáng phía trên, chân mày không khỏi nhíu lại.
Sau đó thì sao?
Dựa theo thuyết minh trên bản đồ, kế tiếp hẳn là có thể mở ra lối vào tầng hai.
Tại sao không có phản ứng?
Mất hiệu lực rồi?
Sarin thấy thế như có suy nghĩ, sau đó hai tay chắp trước người, thực hiện một thủ ấn.
“Ngưng!”
“Cạch cạch cạch...”
Dưới lực lượng tâm linh học thúc giục, cơ quan trên trần nhà phát ra tiếng vang lạch cạch, sau đó dời về phía sau, lộ ra một thông đạo lối vào thông lên phía trên.
Đến rồi!
Thì ra cần kích hoạt thông qua tâm linh học!
Nhìn thấy lối vào thông đạo mở ra trên trần nhà, ánh mắt Phương Hằng lộ ra tia hưng phấn.
Không chừng có thể thông qua thông đạo này tìm được con đường rời khỏi lăng mộ!
Phương Hằng và Sarin nhìn nhau, đang chuẩn bị đi lên tra xét, hắn bị Sarin bên cạnh ngăn lại.
“Ngươi chờ ở đây trước, ta đi lên xem thử.”
Phương Hằng cân nhắc một chút, cảm thấy có lý.
Sarin hiểu biết về quyến tộc hơn, hơn nữa năng lực tâm linh học và không gian học của nàng đều rất mạnh, thích hợp dò đường hơn mình.
“Được.”
Phương Hằng cũng không cố chấp, lui về sau một bước nhỏ.
Sarin nhẹ nhàng ấn trên mặt đất, thân thể liền bị một luồng sức mạnh vô hình nhấc lên, chậm rãi lơ lửng phía trên, cho đến khi tiến vào lối vào trên trần nhà, rất nhanh biến mất trong tầm mắt của Phương Hằng.
Phương Hằng đợi hai phút, nhìn thấy từ lối vào trên trần nhà thả xuống một sợi dây thừng.
Sau đó là giọng Sarin truyền đến.
“Đi lên đi, ta kiểm tra sơ bộ rồi, tầng hai không có nguy hiểm.”
“Được.”
Phương Hằng trả lời, nắm lấy dây thừng, theo dây thừng nhanh chóng leo lên tới tầng hai.
“Nơi này là...”
Phương Hằng đi lên tầng hai, rất nhanh quan sát bốn phía.
Tầng hai rất tối tăm, nhưng thông qua năng lực nhìn ban đêm của Huyết tộc vẫn có thể thấy rõ xung quanh.
Khiến hắn có chút ngoài ý muốn, tốc độ khôi phục sự sụp đổ không gian tầng hai nhanh hơn tầng một.
“Nơi này đã tiến hành gia cố không gian đặc biệt, khu vực đại sảnh có thể miễn dịch ảnh hưởng hiệu quả của sụp đổ không gian, với phán đoán của ta, nơi này chỉ sợ là đại sảnh nghiên cứu đặc biệt của quyến tộc, quyến tộc rất có thể là ở trong này tiến hành nghiên cứu nhằm vào chủng tộc dị trùng.”
Mặt Sarin lộ vẻ nghiêm trọng.
Nàng nhìn bục nghiên cứu và các thiết bị nghiên cứu rải rác xung quanh, cẩn thận tìm kiếm.
Cả đại sảnh nghiên cứu có chút hỗn loạn.
Rất rõ ràng, nơi này đã rất lâu không có ai đến, tích tầng một tro bụi thật dày.
Sarin tìm được một quyển sổ tay trên cái ghế bên cạnh bàn thực nghiệm, sau khi sử dụng sức mạnh tâm linh lau đi lớp tro bụi bên ngoài thì mở ra, rất nhanh đọc lướt.
Phương Hằng thấy thế đi đến bên cạnh Sarin, ở bên cạnh quét vài lần.
Trên sổ viết đều là văn tự ngôn ngữ của quyến tộc, hắn xem không hiểu.
Sarin lật xem nhật ký, trên mặt nhanh chóng lộ ra thần sắc suy tư.
Phương Hằng không khỏi hỏi: “Phía trên đã nói cái gì? Có phát hiện gì không?”
“Ừm, thi hài được đặt trong quan tài đá ở trung tâm mê cung cũng không tầm thường, hắn là dũng sĩ của quyến tộc, khi còn sống từng chính tay giết chết mẫu trùng của chủng tộc dị trùng, sau khi hắn chết, để kỷ niệm công tích của hắn, quyến tộc ở trong này thành lập một lăng mộ lớn nhất.”
“Tương tự, hắn cũng là dũng sĩ đầu tiên bị mẫu trùng lây nhiễm trong quyến tộc, quyến tộc muốn tiến hành theo dõi nghiên cứu thực nghiệm tiếp theo sau của hắn, vì để phòng ngừa thi biến, ít nhất cũng cần hoàn toàn ‘thanh tẩy’.”