Phát hiện được nhân tài Phương Hằng, Đồng Giai lập tức quyết định chiêu mộ hắn.
Tối qua, Đàm Quảng Bân đã giúp Phương Hằng hoàn thành đơn đăng ký thành viên của tổ dự án. Hắn sử dụng một ít quan hệ cá nhân của Đồng Giai để rút ngắn thời gian thông qua đơn đăng ký. Chẳng mấy chốc đã làm xong thẻ thân phận cho Phương Hằng. Đồng thời, hắn còn gửi vài tin nhắn trên WeChat hẹn gặp Phương Hằng vào hai giờ chiều nay.
Ban đầu, họ chỉ cho rằng đây là hành động tuỳ cơ ứng biến trong trường hợp khẩn cấp. Nào ngờ cứ gặp rắc rối hết lần này đến lần khác.
Nhà dột còn gặp mưa.
Vì phần lớn dự án của trường học Haines đều do Liên Bang tài trợ, do đó, việc đánh giá đều tiến hành định kỳ hàng năm.
Đúng lúc, tổ dự án bị Liên Bang rút trúng để đánh giá năm nay.
Liên Bang nhạy cảm nhận ra hành vi Phương Hằng tham gia tổ dự án này có phần không hợp lẽ thường.
Đồng Giai đưa ra lý do mời Phương Hằng tham gia vào tổ dự án là: Nhân tài đặc biệt.
Một sinh viên vừa tốt nghiệp? Trước đây, thành tích học tập của hắn hết sức bình thường, vừa học trong trường Haines được một tuần đã biến thành nhân tài đặc biệt rồi?
Vừa khéo, hôm nay là ngày đầu tiên Phương Hằng chính thức gia nhập nhóm nghiên cứu.
Thế là tổ thẩm tra của Liên Bang tham gia đánh giá. Toàn bộ tổ thẩm tra đều đến để xác nhận liệu Phương Hằng có năng lực nghiên cứu khoa học hay không.
Phương Hằng vừa đến trước tòa nhà nghiên cứu của trường vào đúng thời gian đã hẹn. Hắn ngước lên nhìn đã thấy nhóm người Đàm Quảng Bân đang đích thân đứng đợi mình trước tòa nhà nghiên cứu.
Đồng Giai cũng có mặt.
Có cả nhóm người mặc đồng phục Liên Bang.
Tình huống gì đây?
Phương Hằng thấy cảnh này, thầm lẩm bẩm trong lòng.
Hình như đãi ngộ hôm nay cao hơn hôm qua mấy bậc luôn nhỉ?
Chẳng lẽ họ đã phát hiện ra thân phận của mình?
“Đàn em Phương Hằng, bọn ta ở đây!”
Đàm Quảng Bân trông thấy Phương Hằng bèn hô to và vẫy tay ra hiệu với hắn.
Phương Hằng nghe tiếng gọi của Đàm Quảng Bân, thoáng yên tâm một chút rồi bước nhanh đến chỗ họ.
“Chào mừng đàn em Phương Hằng.”
Đồng Giai bắt tay Phương Hằng, lén nháy mắt với hắn. Mặt mày nàng nghiêm túc, bày ra dáng vẻ lần đầu gặp Phương Hằng, lên tiếng giới thiệu: “Ta là tổ trưởng của tổ dự án, chào mừng ngươi gia nhập. Vị này là ngài Michaux đến từ tổ thẩm tra Liên Bang, các vị đây là thành viên trong đoàn đội thẩm tra của hắn. Lát nữa bọn ta sẽ tiến hành đánh giá đơn giản ngươi.”
Sao lại gặp phải tổ thẩm tra Liên Bang rồi?
Họ phát hiện ra manh mối gì chăng?
Phương Hằng có dự cảm xấu, ánh mắt đảo qua Michaux và năm thành viên Liên Bang phía sau hắn. Tuy trong lòng Phương Hằng hết sức nghi ngờ nhưng vẫn gật nhẹ đầu.
“Ừm, OK.”
Sau đó, nhóm người theo Đàm Quảng Bân tiến vào khu vườn thực vật mô phỏng sinh thái ở tầng năm tòa nhà nghiên cứu.
Hơn phân nửa thành viên trong tổ dự án của Đồng Giai đều đến.
Một mặt vì ứng phó tổ thẩm tra.
Mặt khác, mọi người đều muốn tận mắt mở mang kiến thức về năng lực của Phương Hằng.
Không nói đến chuyện khác, ít nhất hôm qua, Đàm Quảng Bân khen Phương Hằng lên tận mây xanh.
Thật sự biến hắn thành nhân viên siêu cấp vạn năm khó gặp.
Phương Hằng vẫn chưa quen kiểu đãi ngộ này lắm.
Sau khi làm sạch, khử trùng cẩn thận theo trình tự yêu cầu và mặc áo khoác phòng thí nghiệm vào, đoàn người đi đến trước cây cổ đồng ở trung tâm khu vườn thực vật.
Đàm Quảng Bân gật đầu nói với Phương Hằng: “Đàn em Phương Hằng, hoa của cây cổ đồng nở xong sẽ kết quả. Bởi vì liên quan đến vật liệu thí nghiệm nên bọn ta có yêu cầu rất khắt khe với quả thành phẩm.”
“Nhưng nói thật, bọn ta không hiểu cách chăm sóc cây cổ đồng lắm. Những chất dinh dưỡng và chất kích thích đặc biệt cần thiết cho từng giai đoạn đều đang trong quá trình thăm dò. Bọn ta không có cách nào xác định quả cuối cùng được tạo ra sẽ thế nào.”
“Những quả được tạo ra thành công cũng nhờ một phần may mắn. Đây là tài liệu nghiên cứu còn sót lại của nhóm trước, ngươi có thể tham khảo.”
Phương Hằng cầm tài liệu Đàm Quảng Bân đưa tới, lật ra đọc cẩn thận.
Xấp tài liệu rất dày, bao gồm ghi chép chi tiết về trình tự tưới tiêu và quá trình sinh trưởng của cây cổ đồng hàng ngày.
Lần trước, tính từ lúc bắt đầu trồng cây cổ đồng cho đến khi kết thúc tốn hơn nửa năm.
Chỉ mới nhìn vào số liệu lít nha lít nhít mà Phương Hằng đã cảm thấy hơi choáng váng. Hắn vội vàng lật qua vài trang và xem luôn kết luận cuối cùng.
Bỏ ra hơn nửa năm, cuối cùng đa số quả được tạo thành đều không đạt yêu cầu, chỉ vỏn vẹn hai quả thành công.
Về phần vấn đề xảy ra ở bước nào dẫn đến hầu hết thất bại, hắn không cách nào phán đoán được.
Đàm Quảng Bân rất khó giải thích đến tột cùng bản thân hắn muốn gì, đành lộ ra vẻ ngượng ngùng, gãi đầu, nói: “Đàn em Phương Hằng, quả của cây cổ đồng cuối cùng mà bọn ta cần khá là đặc biệt. Nhìn bề ngoài, hẳn là nó có màu xanh lam.”
Phương Hằng đã hiểu, gật đầu đáp: “Được.”
Chẳng phải chỉ là một loại thể dị hóa nào đó thôi à!
Chỉ cần xác định nó có liên quan đến phương pháp chăm sóc.
Sử dụng năng lực sinh trưởng nhanh chóng của tự nhiên học thúc đẩy nhiều lần lặp đi lặp lại là được.
Thử thêm vài lần nữa thì sẽ tìm được phương pháp phù hợp thôi.