Clermain là một tổ trưởng tổ điều tra đặc cấp có hơn ba mươi năm kinh nghiệm, phụ trách điều tra chuyên nghiệp các loại án kiện khó giải quyết. Hắn được khẩn cấp điều động lâm thời tối hôm qua, sáng sớm hôm nay mới mang theo năm thành viên đoàn đội đi đến trường học Haines.
Mười người tụ tập trước bàn hội nghị là tiểu tổ hành động điều tra địa phương mà cấp trên ủy nhiệm cho hắn.
Toàn bộ tổ điều tra tổng cộng có 16 người, từ Clermain dẫn dắt.
Clermain nhìn bốn phía xung quanh một vòng.
“Tất cả mọi người nói một câu quan điểm đi.”
Bên trong phòng họp rơi vào trầm mặc.
Clermain đưa mắt nhìn sang một cô gái trẻ tuổi ngồi sau cùng.
“Kiều Vi, ngươi cảm thấy thế nào?”
Kiều Vi là cháu gái một người bạn cũ của Clermain, lần này hắn được bạn cũ nhắc nhở chiếu cố nàng một ít khi ở trong tổ điều tra.
“Tổ trưởng, nghiên cứu viên Phổ Khang bị hại cùng với sự kiện đạo cụ cấp SS bị mất trộm đồng thời xảy ra, ta không cho rằng đây là một sự trùng hợp.”
Kiều Vi bị điểm danh thì không chút hoang mang đứng lên, nghiêm mặt nói: “Trước khi ngài tới tiểu tổ điều tra hiện trường bọn ta đã tiến hành cuộc điều tra liên quan, ta cho rằng tội phạm là nhân viên nội bộ trong trường học.”
“Hơn nữa, sự kiện xảy ra tối hôm qua không hề chỉ có hai chuyện ấy. Cùng lúc khi hai vụ án đấy xảy ra, ở viện nghiên cứu khu C còn phát sinh sự kiện ăn trộm tương tự, một phần vật phẩm loại không gian đã bị đánh cắp.”
Clermain và năm thành viên tổ điều tra đi theo châu đầu ghé tai nhỏ giọng thảo luận vài câu.
Sự kiện mất trộm này cũng có ghi lại trên hồ sơ, nhưng mà có chút kỳ quái.
Đầu tiên trong toàn bộ quá trình của sự kiện mất trộm không hề xuất hiện nhân viên bị thương vong, hơn nữa giá trị của vật phẩm bị đánh cắp cũng không cao, cho nên họ không đặt trọng tâm điều tra lên việc đấy.
“Ta cho rằng giữa ba vụ án này tồn tại tính tất nhiên, ta coi như tương đối hiểu biết về trường học Haines, đây là danh sách nhân viên khả nghi ta cùng với tổ thành viên điều tra hiện trường đã lọc qua từ trước. Chúng ta có thể bắt tay điều tra từ một phần trong này.”
Clermain nhận lấy danh sách nhân viên khả nghi từ trên tay trợ lý và nhìn từng người một, ánh mắt lộ ra vẻ hài lòng.
Trên đường đi đến nơi này, hắn đã bắt tay vào việc điều tra.
Phần lớn nhân viên trên danh sách đều trùng hợp với danh sách mà hắn lập ra.
Trong đó còn có một phần lớn bị hắn bỏ sót.
Trong phút chốc, ánh mắt Clermain hiện lên một kinh ngạc.
Phương Hằng?
Cái tên này hắn không thể nào quen thuộc hơn được.
Thanh niên nắm giữ toàn bộ thế giới Huyết tộc gần đây, làm cho Liên Bang đều phải nhường đường, bị ép lựa chọn phải hợp tác.
Là hắn ư?
Clermain đặt danh sách trên tay xuống, tán dương: “Tốt, ta cũng cho rằng bắt tay vào điều tra từ nội bộ trường học Haines là một phương hướng tốt. Chỗ ta cũng có một phần danh sách, ba ngày, tiến hành một lần điều tra sơ bộ, sàng chọn nhân viên khả nghi.”
“Nhớ kỹ, kẻ địch chúng ta phải đối mặt sở hữu năng lực đột phá khóa cấp ba, thậm chí có thể là tộc Á Nhân, điều này có nghĩa bọn họ cực kỳ nguy hiểm. Trong quá trình điều tra cần phải bảo vệ bản thân thật tốt, ta không hy vọng nhận được tin tức xấu của các vị.”
“Đã rõ!”
Sau khi hội nghị kết thúc, một mình Kiều Vi ở lại.
“Tổ trưởng Clermain, ta muốn xin điều tra người hiềm nghi Phương Hằng.”
Clermain mặt không thay đổi ngẩng đầu lên: “Ta cần một lý do.”
“Phương Hằng vô cùng đáng giá để hoài nghi. Mấy ngày trước hắn vừa mới gia nhập vào một tiểu tổ nghiên cứu khoa học, chiếm được quyền hạn tiến vào sở nghiên cứu cấp C. Đêm qua Phương Hằng cũng xuất hiện ở sở nghiên cứu khu C, hơn nữa hắn cũng tinh thông Không gian học.”
Kiều Vi tiếp tục nói: “Đáng nghi là, sáng sớm hôm nay Phương Hằng mới rời đi trường học.”
Clermain tức khắc híp mắt lại: “Rời đi?”
“Đúng vậy, hắn mướn một căn biệt thự ở bên ngoài trường học. Hai ngày nay hắn trở về trường học một lần và đi đến sở nghiên cứu, những thời gian khác phần lớn đều ở trong biệt thự.”
“Đi thôi, nhất thiết phải cẩn thận.”
Kiều Vi hít một hơi thật sâu: “Cảm ơn.”
...
Lúc này Phương Hằng cũng không biết mình đã bị người khác âm thầm nhớ kỹ.
Sau khi triệt để giải quyết dị trùng bị lây nhiễm ở thế giới trò chơi, tiếp đó hắn chỉ cần tiếp tục treo máy, đợi không gian triệt để hoàn thành khép lại.
Tiếp đó suy nghĩ đến không thể vô duyên vô cớ để lại dụng cụ của mỗi hạng mục nghiên cứu bên trong tầng hai lăng mộ cho Liên Bang, đêm hôm ấy Phương Hằng nhờ Mạc Giai Vĩ hỗ trợ thuê một căn biệt thự cỡ lớn ở phụ cận trường học.
Đặc biệt chỉ ra phải có tầng hầm siêu lớn nữa.
Vì vậy vừa mới rạng sáng ngày hôm sau, Phương Hằng trở lại biệt thự rồi bắt đầu đi tới đi lui giữa trò chơi và thế giới hiện thực.
Đơn thuần dựa vào cơ thể để vận chuyển.
Sau khi bị phản phệ thì Sarin khôi phục lại vào buổi chiều ngày hôm sau, rồi rời khỏi không gian đặc thù.
Vừa về tới đại sảnh nghiên cứu ở tầng hai lăng mộ, nhìn thấy linh kiện cơ giới bị bầy phân thân zombie tháo dỡ vung vãi đầy đất, cùng với Phương Hằng bận rộn vận chuyển tới tới lui lui đi vào trò chơi, Sarin không khỏi mấp máy môi. Cuối cùng nàng vẫn không nói gì, yên lặng trở lại tầng một tiếp tục đánh quái.