“Ta cũng có tư tâm, nếu như ngươi có thể giải mở ‘Khóa’ giai đoạn hai, đối với tổ hạng mục của bọn ta cũng có lợi, cũng có thể đẩy mạnh hạng mục mau hơn một chút.”
Phương Hằng nghe vậy trong lòng nóng lên, nhất thời nổi lên hứng thú.
Giai đoạn hai!
Nắm giữ năng lực sử dụng trong trò chơi ở trong thế giới hiện thực chia làm nhiều loại giai đoạn.
Liên Bang gọi từng giai đoạn là ‘Khóa’ tương ứng.
Giai đoạn thứ nhất sau khi hoàn toàn mở ra, người chơi sẽ triệt để sở hữu thuộc tính thêm vào cùng với một phần nhỏ kỹ năng bị động trong trò chơi.
Giai đoạn thứ hai là phần lớn kỹ năng bị động cùng với một số ít kỹ năng chủ động.
Còn sau khi mở ra giai đoạn thứ ba, người chơi có thể sử dụng tất cả kỹ năng chủ động cùng với kỹ năng thiên phú trong trò chơi ở thế giới hiện thực!
Bởi phá giải năng lực ‘Khóa’ giai đoạn thứ hai thứ ba ở trong thế giới hiện thực bị cho là cực kỳ nguy hiểm, vì vậy phương thức phá giải vẫn luôn không được công bố ra ngoài, nằm chặt ở trong tay Liên Bang và một ít thế lực phản Liên Bang.
Bất luận hành vi tự ý đột phá hoặc là học tập, truyền thụ, huấn luyện vân vân mà chưa được cho phép lập hồ sơ đều sẽ bị coi là phạm tội nghiêm trọng.
Phương Hằng cúi đầu kiểm tra đơn xin.
Trong thế giới hiện thực năng lực chiến đấu của hắn vô cùng hữu hạn, nếu như có thể cởi bỏ khóa giai đoạn hai, sức chiến đấu không thể nghi ngờ là có thể tăng lên trên diện rộng.
Có chút rục rịch.
Dù sao gia nhập vào đoàn đội nghiên cứu của thầy Trình cũng không có bất kỳ yêu cầu thêm vào nào, vẻn vẹn chỉ là nhiệm vụ hiệp trợ nghiên cứu khoa học cần hai ngày mỗi tuần.
Mỗi tuần hai ngày đổi lấy một danh ngạch...
Trong lòng Phương Hằng nhanh chóng xẹt qua mấy suy nghĩ, buông danh sách xuống và nhìn về phía thầy Trình.
“Phương Hằng, bọn ta vô cùng có thành ý, không cần lo lắng, bọn ta đã giao lưu với tổ trưởng Đồng Giai rồ. Mỗi tuần chỉ cần tới hai ngày, sẽ không làm lỡ thời gian học tập hằng ngày của ngươi đâu. Tin tưởng ta, đây là một cơ hội tốt, xác suất báo danh thành công rất cao.”
Thầy Trình nói rồi đưa cho Phương Hằng một cây bút.
“Ừ, được.”
Phương Hằng suy nghĩ một chút, vẫn không nhịn xuống dụ hoặc đưa tay nhận bút ký tên mình.
Phụt...
Phút chốc, ngay lúc ngón tay tiếp xúc với cây bút, Phương Hằng nhạy bén cảm giác được trên ngón tay truyền đến cảm giác đụng vào hơi yếu. Hắn nhướng mày, cúi đầu nhìn thoáng qua.
Trên bút cũng không có thứ gì cả.
Ảo giác à?
Phương Hằng nhanh chóng ký tên mình lên giấy.
“Thật tốt quá Phương Hằng, hoan nghênh ngươi gia nhập vào tổ hạng mục bọn ta. Về những công việc liên quan cụ thể của tổ hạng mục, hai ngày nay đợi làm xong thủ tục rồi bọn ta sẽ lập tức liên lạc với ngươi ngay.”
“Ừ, được.”
Phương Hằng đáp ứng, ngáp một cái, bỗng nhiên cảm thấy một cơn buồn ngủ cực đoan kéo đến.
Mí mắt theo đó díp lại.
Không thích hợp...
Phương Hằng ý thức được cơn buồn ngủ này tới vô cùng kỳ quái.
Chẳng qua ngay sau đó, một dòng nước ấm tràn ra từ trong cơ thể, trong nháy mắt đã xua tan cơn buồn ngủ này.
Tuy không có nhắc nhở trò chơi xuất hiện, nhưng Phương Hằng lập tức hiểu ra đây là hiệu quả bị động của thể bất tử có hiệu lực.
Mình bị hạ độc.
Chuyện khi nào vậy?
Là cây bút kia ư?
Bọn họ đúng là không có ý tốt thật!
Mình bị phát hiện rồi ư?
Có phải muốn lập tức giải quyết phiền phức không?
Trong đầu Phương Hằng nháy mắt hiện lên mấy dòng suy nghĩ.
Trong lúc nhất thời hắn không cách nào đưa ra phán đoán, dứt khoát làm bộ bị hôn mê bất tỉnh, đầu tựa vào trên ghế sa lon.
Thầy Trình nhìn thấy Phương Hằng ngã xuống thì thu hồi nụ cười trên mặt, cũng đứng lên từ trên ghế salon nhìn một vòng bốn phía xung quanh.
Kiều Vi bước về phòng khách, mang trên mặt vài phần nghi hoặc và ngưng trọng.
“Kiểm tra qua chưa?”
“Đã xem phần lớn rồi.”
Kiều Vi lắc đầu: “Không có phát hiện gì, mấy căn phòng tầng một đều là trống không, mấy căn phòng lầu hai thì bị khóa, để mở ra cần chút thời gian, ta kiểm tra cẩn thận, cũng không có vấn đề gì.”
“Tầng hầm thì sao?”
“Tầng hầm rất loạn, rất nhiều tạp vật lung tung, ta nhìn lướt qua phần lớn, chắc là do chủ nhà trước để lại.”
“Nói như vậy hắn không phải là người chúng ta muốn tìm?”
Kiều Vi nhìn chằm chằm Phương Hằng hôn mê trên ghế sa lon một lát, chỉ nói: “Rời đi trước đã, trở về rồi nói sau.”
Chờ đến khi hai người rời đi Phương Hằng tức khắc mở mắt, sát ý trong mắt biến mất.
May mà bọn họ không có phát hiện bí mật trong tầng hầm.
Lúc mới thuê biệt thư trong tầng hầm vốn chồng chất lượng lớn tạp vật, hắn chẳng qua chỉ là chất đống lên đó càng nhiều linh kiện tháo xuống từ máy móc cấp cao của Quyến tộc.
Kiều Vi không phân biệt được vài thứ kia.
Nếu không thì bọn họ chắc chắn phải làm một đợt với Liên Bang rồi.
Xem ra thật đúng là bị Liên Bang theo dõi.
“Phiền phức!”
Phương Hằng thầm nói trong lòng.
Hắn rất muốn trực tiếp chạy trốn vào đêm nay, rời khỏi cái nơi quỷ quái này.
Chẳng qua...
Suy nghĩ đến lượng lớn linh kiện cơ giới cao cấp mới được vận chuyển vào tầng hầm từ thế giới trò chơi.
Còn có phương pháp điều chế vật hợp thành kích thích thể nguyên phệ của phòng thí nghiệm Đồng Giai cùng với lượng lớn tài liệu vật hợp thành còn chưa có vào tay...