Dưới tòa nhà sở nghiên cứu của Liên Bang, Kiều Vi đứng một mình ở cửa.
Nàng nhìn thấy Phương Hằng, trên mặt lộ ra nụ cười mỉm, tiến lên nghênh đón.
“Bạn học Phương Hằng.”
“Ừm, xin lỗi đã đợi lâu rồi.”
Phương Hằng một đường đi đến, chợt nhìn thấy cách ăn mặc của Kiều Vi, trong ánh mắt cũng hiện lên một tia kinh ngạc bất ngờ.
Có thể khiến cho Đàm Quảng Bân tôn sùng như vậy, nàng đúng thật là có vài phần tư sắc.
Kiều Vi rất hiểu cách phát huy ưu thế của bản thân, nửa người trên mặc áo blazer tạo cảm giác ôm cặt, khiến người ta lo lắng không cẩn thận sẽ khiến cúc bật ra, phối hợp với chiếc váy công sở ở nửa dưới, càng làm cho vóc dáng của nàng được hiển lộ ra không hề bỏ sót.
Mấy người qua lại đều nhao nhao quăng ánh mắt đến, không nhịn được nhìn nhiều thêm vài lần.
Gặp quỷ.
Chơi mỹ nhân kế đúng không?
Liên Bang còn thích chơi loại kịch bản này à?
Phương Hằng khắc chế ánh mắt của mình dời khỏi người Kiều Vi.
“May mà ta vừa mới đến thôi, đây là lần đầu tiên ngươi tới sở nghiên cứu nhỉ, để ta dẫn ngươi.”
Kiều Vi nhích lại gần Phương Hằng, có vẻ rất nhiệt tình.
“Được.”
Phương Hằng đáp ứng, cảm giác được một mùi hương thấm vào ruột gan chui vào trong mũi mần, không cẩn thận không nhịn được lại nhìn Kiều Vi thêm một cái.
Kiều Vi bắt được biến hóa rất nhỏ trên mặt Phương Hằng, trong lòng âm thầm đắc ý.
Không uổng phí hôm nay nàng dậy sớm để trang điểm.
Phương Hằng lại ép mình dời ánh mắt đi.
Sao mình cứ không khống chế được đôi mắt này thế?
Không đúng.
Có khi nào vấn đề không phải do hắn không?
Có khi nào hạt giống quỷ trên người mình là ‘Dục vọng’ không.
Đúng thế, nhất định là nồi của hạt giống quỷ!
Phương Hằng cố gắng làm cho mình bình tĩnh trở lại, mắt nhìn thẳng đi theo Kiều Vi bên cạnh bước chân vào thang máy.
Kiều Vi ấn thang máy.
Thang máy hơi hơi chấn động, sau đó nhanh chóng đi lên.
Kiều Vi cố ý đến gần về phía Phương Hằng hơn một ít, hạ thấp giọng hỏi: “Bạn học Phương Hằng, hình như ngươi không thích ta lắm thì phải? Do ta đã làm ngươi hiểu lầm ở điểm nào à?”
“Không thích á? Không có.”
“Vậy tại sao hình như cho tới bây giờ ngươi đều không chủ động nói chuyện với ta thế?”
“Ừ...”
Phương Hằng rơi vào trầm mặc, mắt nhìn thẳng.
Trong không gian nhỏ hẹp, Vi mùi trên người Kiều không ngừng chui vào mũi Phương Hằng.
“Bạn học Phương Hằng, ta cũng mới gia nhập vào hạng mục thôi, về sau chúng ta chính là thành viên trong cùng một tổ hạng mục, thầy Trình để hai chúng ta trao đổi ma sát với nhau nhiều hơn, với cả hai chúng ta đều vừa mới tới đây, chúng ta kết bạn với nhau đi.”
Kiều Vi nháy mắt một cái với Phương Hằng: “Được không thế?”
Phương Hằng lại không tự chủ được lại đón lấy ánh mắt yếu thế của Kiều Vi.
Ta tin ngươi mới là lạ!
“Ừ, được.”
“Cảm ơn nhá.”
Kiều Vi nghe thấy Phương Hằng đáp ứng, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng, mang theo Phương Hằng đi ra thang máy, tiến vào khuôn viên thực vật nằm ở tầng tám tòa nhà thực nghiệm của Liên Bang.
Tổ trưởng tổ hạng mục thầy Trình đã đợi hai người trong vườn cây.
Thầy Trình cười ha ha nghênh đón hai người: “Các ngươi đã tới rồi à, khuôn viên thực vật của tổ hạng mục trước đây là do ta phụ trách, bây giờ các ngươi qua đây thì tốt rồi, sau này sẽ do hai người các ngươi quản lý phụ trách nó.”
Sau khi mặc đồ thực nghiệm xong, thầy Trình mang theo hai người tiến vào bên trong khuôn viên thực vật.
Bên trong khuôn viên thực vật Liên Bang so với khuôn viên mà sở nghiên cứu Đồng Giai thuê phải lớn hơn tầm vài lần, chia làm trên dưới ba tầng.
Mới vừa tiến vào khuôn viên, Phương Hằng lập tức cảm giác được sức mạnh tự nhiên mênh mông, chân mày không khỏi cau lại.
Sức mạnh tự nhiên bên trong khuôn viên cực kỳ tràn đầy.
Điều này rất không bình thường.
Chắc là trồng thực vật nào đó có thể thả ra lượng lớn năng lượng tự nhiên.
Liên Bang vẫn rất có tiền.
Phương Hằng nhìn khắp bốn phía, trong lòng không khỏi cảm thán.
Đào tạo thực vật cùng loại hao thời hao lực hao tốn của cải tài nguyên, cơ cấu công ty phổ thông thông thường thật đúng là không trả nổi tiền duy trì đó.
“Phương Hằng đây vẫn là lần đầu tiên ngươi tới nơi này đúng không, để ta giới thiệu cho ngươi một chút, nơi này là khuôn viên đào tạo thực vật hoàn toàn do Liên Bang bỏ tiền xây dựng.”
Thầy Trình mang theo Phương Hằng đi về phía trước, giới thiệu: “Bên trong khuôn viên ngoại trừ có thực vật do chính tổ hạng mục chúng ta tự bồi dưỡng ra thì còn có một bộ phận rất lớn là thực vật do tổ hạng mục tương quan khác bồi dưỡng. Trong đó còn có rất nhiều thực vật cấp cao lấy được từ trong thế giới trò chơi, chúng ta cố gắng không di chuyển đồ của người khác.”
Phương Hằng gật đầu đồng ý: “Được, ta đã hiểu.”
Thầy Trình dẫn hai người Phương Hằng đi đến vị trí cuối cùng của khuôn viên.
Vài gốc thực vật trơ trọi sinh trưởng trên một bãi đất trống.
Thầy Trình mang theo hai người đến cách thực vật hai mét, chỉ vào vài gốc thực vật trên đất trống.
“Hải đường vụ ảnh, bây giờ còn chưa nở hoa, sau khi nở hoa nhan sắc của nó biến hóa thất thường giống như ảnh vụ, vì vậy được đặt tên như thế.”
“Sau khi hoa nở rộ thì có thể tản ra một mùi hương đặc biệt. Mùi hương sẽ khiến người rơi vào trạng thái mê huyễn, sắp tới tổ hạng mục chúng ta cần tiến hành thực nghiệm sau khi hải đường vụ ảnh nở hoa. Chẳng qua Phương Hằng ngươi cũng phải chú ý trong lúc bồi dưỡng, cẩn thận bị mùi hoa ảnh hưởng.”