Mọi người đều gật đầu tỏ vẻ hiểu được.
Rất nhanh, dưới sự sắp xếp của một hàng đoàn đội Liên Bang, quan tài đá bị vận chuyển vào khu vực lăng mộ trong sơn động.
Phương Hằng cũng đi theo phía sau đội ngũ.
Lăng mộ dựa vào núi non thành lập, không gian bên trong lớn gấp mấy lần lăng mộ loại nhỏ bình thường, bên trong còn có nhiều lối đi phân nhánh.
Phương Hằng theo đuôi suốt dọc đường, cho đến khi xuyên qua một con đường thật dài, một hang động rộng lớn hiện ra ở trước mắt hắn.
Hang đá?
Trong lòng Phương Hằng tò mò.
Nơi này không giống với lăng mộ đã gặp trước đó.
Trên một vách tường nham thạch trong đó còn lưu lại tranh vẽ trên tường và văn tự điêu khắc đặc biệt.
“Thú vị...”
Phương Hằng nhỏ giọng nói thầm, nhìn tường đá thêm vài lần.
Lúc trước, cho dù là trong lăng mộ chính cũng không chưa từng gặp được tường đá cùng loại.
Trên tường đá khắc có lẽ là văn tự Quyến tộc không thể nghi ngờ.
Đáng tiếc đoàn đội Hắc Bảo không ở đây, không thể phá giải hàm nghĩa văn tự.
Phương Hằng lại dời ánh mắt về phía trung tâm hang động.
Trên mặt đất bày ba quan tài đá.
Vài binh lính Liên Bang chuyển quan tài đá vừa mới hộ tống tới vào trong hang động, cẩn thận đặt cùng với ba cái trước đó.
Phương Hằng nhìn chằm chằm quan tài đá trên mặt đất.
Hắn có một loại cảm giác không quá xác thực, trong ba quan tài đá này cũng có thể sinh mệnh di hài.
Nasto vỗ tay thu hút lực chú ý của những người chơi trong hang đá qua đây, tiếp tục nói: “Các vị vất vả rồi, nhiệm vụ ủy thác hôm nay đã hoàn thành, tiếp theo đây tiểu đội Liên Bang sẽ dẫn các vị trở về nơi đóng quân của Liên Bang.”
“Ngoài ra nơi này là khu khống chế phong tỏa của Liên Bang, hôm nay mọi thứ nhìn thấy, nghe thấy ở trong này vẫn mong các vị quên, ngàn vạn lần đừng tiết lộ với bên ngoài, cám ơn.”
“Tiếp theo còn có ủy thác cùng loại, nếu các vị bằng lòng nhận ủy thác thời gian dài, có thể liên hệ với ta.”
Hai người Phương Hằng và Lư Ngạn Long nhìn nhau, tâm giác kỳ quái.
Cái này là hoàn thành ủy thác rồi?
Còn chưa làm rõ ràng dụng ý mà Liên Bang thu thập toàn bộ quan tài đá ở đây, Liên Bang đã bắt đầu đuổi người.
Thật sự chỉ là qua đây làm cu li không công một lần?
Phương Hằng trầm giọng hỏi: “Ủy thác thời gian dài cũng đều là nhiệm vụ xử lý kết giới không gian và khuân vác quan tài đá ụ cùng loại sao?”
Nasto nhìn thoáng qua Phương Hằng.
Đây vẫn là lần đầu tiên hôm nay Phương Hằng chủ động hỏi.
“Đúng vậy.”
Phương Hằng chau mày, trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Cho nên Liên Bang tựa hồ còn chuẩn bị lần lượt tập trung càng nhiều quan tài đá ở trong này?
Bọn họ muốn làm gì?
“Hôm nay đến đây thôi, hy vọng lần sau có cơ hội tiếp tục hợp tác.”
Nasto dứt lời phất tay, ý bảo bọn lính dẫn đoàn người Phương Hằng đi.
Rất nhanh, trừ ba thành viên Liên Bang ra, tất cả mọi người còn lại rời khỏi phân căn cứ Liên Bang dưới sự hộ tống của binh lính Liên Bang, đi lên xe tải trở về nơi đóng quân Liên Bang.
Suốt dọc đường hai người Phương Hằng và Lư Ngạn Long im lặng, ở nửa đường đi đến nơi đóng quân Liên Bang thì dừng xe.
Nhìn theo xe tải đi xa, hai người trao đổi ánh mắt một chút.
Phương Hằng hỏi: “Ngươi cũng cảm thấy có vấn đề sao?”
“Cũng không cần nhìn, vừa đoán là có quỷ.” Lư Ngạn Long bĩu môi nói: “Liên Bang cẩn thận như vậy, ngay cả khu vực bên ngoài lăng mộ cũng cẩn thận phong tỏa không cho người khác tới gần. Với kinh nghiệm giao tiếp với Liên Bang nhiều năm của ta, phương diện này hơn phân nửa là có nhiệm vụ chi nhánh đặc biệt gì che dấu, phong tỏa chỉ là vì độc chiếm.”
“Ừm, ta cũng cảm thấy như vậy.”
Phương Hằng gật đầu đồng ý, không khỏi nhìn phương hướng lăng mộ trước kia.
Trong lòng hắn ngày càng tò mò Liên Bang đang làm trò gì.
Trên lý thuyết, di hài lăng mộ trung tâm bị phá hủy hoàn toàn, phòng nghiên cứu bí mật tầng hai của lăng mộ cũng đã bị hắn chuyển đi gần hết rồi.
Nhiệm vụ tuyến chính gần như kết thúc.
Còn có cái gì bị hắn xem nhẹ?
Nếu có thể nghĩ cách kêu đoàn đội Đỗ Đức qua đây, nghiên cứu phân tích một chút văn tự Quyến tộc trong hang động lăng mộ thì tốt rồi, có lẽ có thể tìm được chút manh mối.
Lư Ngạn Long chú ý tới Phương Hằng lại đang dùng một ánh mắt không có ý tốt đánh giá phương hướng lăng mộ, không khỏi rùng mình một cái.
“Khụ khụ, ông chủ Phương, ngài sẽ không phải là muốn lén lút xâm nhập chứ? Hay là chúng ta vẫn nên đi về trước đi, bên phía Liên Bang không dễ làm...”
Phương Hằng thu hồi ánh mắt.
Cũng có đạo lý.
Sức mạnh của thủ vệ trong lăng mộ cũng không yếu.
Sức
Huống hồ bây giờ hắn còn không biết mục đích của Liên Bang đến tột cùng là cái gì, tùy tiện xông vào, tra xét không mục đích rất khó phát hiện.
Lư Ngạn Long thấy Phương Hằng do dự thì nhanh chóng chuyển hướng đề tài: “Đúng rồi, ông chủ Phương, bên phía khu vực khai thác mỏ cũng đã chuẩn bị gần ổn thỏa rồi, hay là chúng ta vẫn nên đi về trước? Cũng đừng quan tâm chết sống của Liên Bang, kiếm tiền quan trọng hơn, ngài cảm thấy thế nào?”
Nghe thấy kiếm tiền, lực chú ý của Phương Hằng lại bị hấp dẫn qua.
Có đạo lý.
Kiếm tiền quan trọng hơn.
Còn có rất nhiều quặng mỏ chờ đi đào đó.
Hơn nữa mục tiêu nhiệm vụ chủ yếu trước mặt vẫn là thăng cấp.