Phương Hằng cũng không biết Kiều Vi đang nghĩ gì, hắn nhìn Kiều Vi ngồi hàng trước, trong lòng cực kỳ cảnh giác.
Hắn cũng ý thức được.
Kiều Vi vẫn chưa dừng lại sự thăm dò đối với mình.
Cái gọi là huấn luyện cũng rất có thể là một miếng mồi.
Cố tình miếng mồi ấy quá ngon ngọt.
Đi được tới đâu hay tới đó vậy.
Trong trò chơi bây giờ vẫn còn đang treo máy, vừa lúc không có sự kiện khẩn cấp nào.
Nhìn xem Kiều Vi muốn chơi cái gì!
Một tiết học trôi qua rất nhanh chóng.
Phương Hằng nghe choáng váng cả đầu.
Phần lớn thời gian của hắn đều là đang suy tư nên đối phó Kiều Vi như thế nào.
Là một phiền toái lớn.
Kiều Vi rất chi là nhiệt tình, sau khi tan học đầu tiên là dẫn Phương Hằng đi tham quan tòa nhà nghiên cuus của riêng Liên Bang trong trường Haines, tiếp đó lại cùng nhau ăn một bữa cơm công tác tại căn tin.
Cho đến buổi chiều mới cùng Phương Hằng rời khỏi trường học, ngồi xe lửa đi tới nhà huấn luyện nằm ở ngoại ô Liên Bang.
“Đặc biệt theo ta qua đây, làm phiền ngươi quá rồi.”
“Không cần phải khách khí như vậy, dù sao ta cũng muốn tới huấn luyện, vừa lúc tiện đường ấy mà.”
Kiều Vi chỉ đầu của mình, mỉm cười xinh đẹp nói: “Độ khó của việc mở ‘Khóa’ cấp hai so với khóa cấp một phải cao hơn nhiều, không lừa ngươi làm gì, ta đã học tập suốt hơn một năm, theo lời của huấn luyện viên thì ta còn thiếu chút ngộ tính.”
Phương Hằng gật đầu.
Điểm này hắn cũng đã nghe nói qua.
Mở ‘Khóa’ giai đoạn hai so với giai đoạn một phải trắc trở rất nhiều.
Dọc theo đường đi Kiều Vi đều đang quan sát Phương Hằng.
Từ biểu hiện trước mắt đến xem, Phương Hằng rất bình thường trong mọi thứ.
Nhưng Kiều Vi cảm thấy đây cũng là điểm không bình thường nhất.
Nàng không tin người thường vẫn sẽ giữ nguyên sự lãnh đạm này dưới thế tiến công chủ động của nàng.
Biểu hiện của Phương Hằng rõ ràng là đang đề phòng!
Không nóng nảy.
Thời gian còn dài.
Không sợ ngươi chẳng để lộ một chút sơ hở nào!
“Đi thôi, đừng lo lắng ha, ta mang ngươi tới sân huấn luyện.”
Kiều Vi thầm nghĩ, lôi kéo Phương Hằng tiến vào nhà huấn luyện.
Sau khi hoàn thành nghiệm chứng tin tức ở lối vào nhà huấn luyện xong, Kiều Vi mang theo Phương Hằng đi đến lầu hai của nhà huấn luyện.
Sân huấn luyện trong phòng to khoảng chừng một sân bóng.
Mấy dụng cụ cỡ lớn được bày dọc theo góc nhà.
Phương Hằng ngó nghiêng chúng nó thêm vài lần.
Máy móc rất kỳ lạ, có điểm giống với mô hình địa cầu cỡ lớn nhưng bỏ tâm địa cầu ra, chỉ để lại mấy vòng tròn trống ở giữa.
Người đàn ông trung niên mặc đồ huấn luyện màu đen đi về phía Phương Hằng.
“Chào ngươi, ngươi đến tham gia huấn luyện à? Ta là Roy, huấn luyện viên lần này.”
Roy nhìn qua đã có sáu bảy chục tuổi rồi, cơ thể cường tráng, cơ bắp trên người rõ ràng, tràn đầy sức bật, ánh mắt vô cùng mạnh mẽ.
“Ta là Phương Hằng.”
Roy thô sơ giản lược quan sát qua Phương Hằng vài lần, đối chiếu với danh sách nhân viên trên tay, lại đưa tay chỉ hướng bàn đăng ký ở lối vào sân huấn luyện.
“Còn chưa đủ người, mười lăm phút sau chúng ta chính thức bắt đầu, ngươi có thể qua bên kia tiến hành đăng ký trước.”
“Tốt.”
“Ta đi cùng ngươi.” Kiều Vi không nhiều lời lại lôi kéo Phương Hằng đi đăng ký, được nửa đường thì hạ giọng lặng lẽ nói: “Vận khí chúng ta không tệ, huấn luyện viên Roy là huấn luyện viên có tiếng ở nơi này, vô cùng có kinh nghiệm.”
Vẻ mặt Roy cứng nhắc, trông có chút nghiêm túc, hắn giơ danh sách nhân viên huấn luyện trên tay lên nhanh chóng nhìn lướt qua.
Người chơi tới nơi này tiến hành huấn luyện khóa cấp hai hằng năm cũng không nhiều, một năm cũng chỉ có năm sáu nhóm.
Nhóm ngày hôm nay có chút bất đồng.
Tổng cộng có bảy người tham gia huấn luyện.
Hai người còn lại tạm thời không trình diện.
Phương Hằng đang điền đơn đăng ký thì tiếng chuông điện thoại di động của Kiều Vi reo lên.
Kiều Vi nhận điện thoại nói vài câu, sau đó bày ra vẻ mặt xin lỗi nói với Phương Hằng: “Xin lỗi nha Phương Hằng, ta có chút việc gấp.”
Phương Hằng khoát tay: “Không sao, đi làm việc của ngươi đi, một mình ta là được.”
“Ừ, nào kết thúc gọi điện thoại cho ta.”
Phương Hằng nhìn theo Kiều Vi rời đi, trong lòng ngược lại thở phào nhẹ nhõm.
Có thể thoát khỏi Kiều Vi thì không còn gì tốt hơn.
Thuận lợi nghiệm chứng đẳng cấp thủ tục xong xuôi, hai người tham gia huấn luyện cuối cùng cũng lục tục có mặt.
Phương Hằng cũng quan sát mấy người tiến hành huấn luyện với với hắn.
Có hai người trong đó trông khá là quen mắt.
Hẳn là từng gặp được trong trường Haines.
Roy vỗ tay, triệu tập mọi người đi đến lối vào nhà huấn luyện, ánh mắt đảo qua một vòng trên người mọi người, trầm giọng nói: “Các vị, ta gọi Roy, huấn luyện viên lần này. Một đoạn thời gian tiếp theo, ta sẽ giúp đỡ các vị hoàn thành huấn luyện ‘Khóa’ giai đoạn hai.”
“Trong quá trình huấn luyện cần các vị giữ sự chuyên chú tuyệt đối, mặt khác khi sử dụng dụng cụ phối hợp huấn luyện sẽ chịu ảnh hưởng từ sản phẩm điện tử, cho nên trước khi chính thức bắt đầu huấn luyện, mời đặt các loại vật phẩm điện thoại di động vào tủ chứa.”
Tủ chứa được đặt sát tường cửa vào sân huấn luyện, vị trí phía sau mọi người.
Các người chơi đều không có dị nghị gì, nhao nhao dựa theo chỉ thị cất điện thoại vào trong tủ chứa.
Đến khi mọi người tập hợp trở về lại, Roy gật đầu nói: “Tốt, vậy thì chúng ta chính thức bắt đầu huấn luyện, để ta làm mẫu cho mọi người trước.”