Mặt Tabio không thay đổi.
“Có thể sửa được không?”
“Rất khó, bọn ta xin đưa máy móc sau khi tháo rời về thế giới trò chơi cao cấp để tiến hành sửa chữa lắp ráp…”
…
Ngoại tuyến, căn cứ huấn luyện Liên Bang.
Những mấy ngày liền, các phân thân zombie online treo acc cướp đoạt thế giới lăng mộ.
Phối hợp với hiệu quả mạnh mẽ của thiên phú mới ‘lây nhiễm đột biến’, số lượng phân thân zombie nhanh chóng tăng lên, hiệu quả cướp đoạt kinh người!
Mỗi ngày, tài nguyên được vận chuyển qua thông đạo dịch chuyển tháp nhọn tiến vào nơi ẩn núp nhà tù đều được tính bằng đơn vị tấn.
Rất nhanh nhà tù đã không chứa nổi nữa.
Thấy tình hình không ổn, Mạc Gia Vĩ vội vàng kêu gọi người của công ty Hải Tinh cùng dỡ hàng.
Bán ra hết toàn bộ vật tư có độ hiếm không cao trước.
Vật tư quý giá thì xây nhà kho khác tích trữ.
Là thương nhân vật tư cấp đã hợp tác lâu với Phương Hằng, công ty Tinh Hải càng vui tới không ngậm được miệng.
Cả công ty vận chuyển toàn diện, việc làm ăn tốt tới mức bùng nổ.
Còn ở ngoại tuyến, Phương Hằng nhắm mắt ngưng thần, đang ở trong bánh xe tinh thần sân tu luyện, thử khống chế tinh thần lực di chuyển khắp người qua biển ý thức.
Từ sau lần đầu thuận lợi khống chế tinh thần lực chảy khắp người vào hai hôm trước, bước đầu khó khăn nhất coi như đã hoàn thành rồi.
Tiếp theo chính là làm quen, lặp lại hết lần này tới lần khác cho đến khi trong người ngưng tụ thông đạo kinh lạc được sinh ra sau khi tinh thần lực chảy qua.
Bây giờ, Phương Hằng có 50% tỉ lệ thành công khiến tinh thần lực chảy qua cơ thể một lượt.
Theo lý thuyết, hắn đã không cần đến hiệu quả bảo vệ của bánh xe tinh thần, cho dù ở nhà thì vẫn có thể hoàn thành tu luyện.
Phương Hằng lại khống chế tinh thần lực chảy khắp cơ thể, hoàn thành một lần tu luyện, rồi mở mắt ra.
“Huấn luyện viên Roy.”
“Ừ, làm rất tốt.”
Huấn luyện viên Roy quan sát sự thay đổi của cơ thể Phương Hằng thông qua thiết bị số liệu, trong lòng thầm khen ngợi.
Mấy ngày nay, hắn đều thấy được sự huấn luyện của Phương Hằng.
Thiên phú gấp mười mấy lần người bình thường, về mặt cố gắng cũng làm tới trình độ cao nhất.
Phương Hằng hỏi: “Huấn luyện viên, có phải ta có thể tiến hành bước tiếp theo, huấn luyện giai đoạn thứ hai rồi không?”
“Đừng nóng vội.”
Roy xua tay, nói: “Tinh thần lực trong người của ngươi chạy khắp kinh mạch mới chỉ là vừa ngưng tụ thành hình thôi, vẫn cần một thời gian làm cho ổn định. Thiên phú của ngươi rất tốt, nhưng cũng cần thời gian, không thể dục tốc bất đạt, hiểu không?”
“Được, huấn luyện viên.”
Phương Hằng gật đầu, nhảy xuống khỏi bánh xe tinh thần.
“Ta cảm thấy đã nắm vững hơn về tinh thần lực rồi, có phải huấn luyện tiếp theo không mượn sự hỗ trợ của bánh xe tinh thần vẫn có thể tiến hành không?”
“Quả thật theo lý thuyết thì có thể.”
Roy gật đầu, nói: “Nhưng mà ta đề nghị vẫn nên cẩn thận hơn chút, vì an toàn, có bánh xe tinh thần phụ trợ là tốt nhất.”
“Ta hiểu rồi, cảm ơn huấn luyện viên.”
Phương Hằng chào hỏi, rồi rời khỏi phòng huấn luyện.
Theo hiệu suất tu luyện bây giờ, hắn đoán để tinh thần lực trong người hoàn toàn lưu thông ổn định thì vẫn cần một thời gian.
Thời gian này tu hành đã có thể tách khỏi thiết bị phụ trợ bánh xe tinh thần.
Nếu đã như vậy, hắn không cần thiết tiếp tục ở lại ngay dưới mí mắt của Liên Bang nữa.
Đợi sau khi có đột phá rõ ràng rồi đến sau.
Roy nhìn bóng lưng rời đi của Phương Hằng, trong lòng thầm cảm thán.
“Đáng tiếc rồi.”
Phương Hằng không hề vượt qua lần xét duyệt thứ hai của Liên Bang.
Hắn nhận được mệnh lệnh của cấp trên, không thể truyền thụ cho Phương Hằng phương pháp đột phá kế tiếp của giai đoạn hai ‘Tỏa’.
Phương Hằng không hề biết Liên Bang còn có thao tác này.
Hắn nghĩ nếu trong thời gian ngắn không thể hoàn thành đột phá giai đoạn hai ‘Tỏa’, thì có thể tạm thời chuyển một phần trọng tâm vào trong trò chơi.
Vẫn còn rất nhiều chuyện có thể làm trong trò chơi.
Còn một thời gian nữa mới đến thời hạn nửa năm hạt giống quỷ bùng nổ.
Hiện giờ, thực lực của hắn vẫn không đủ để đối đầu chính diện với hạt giống quỷ.
Hắn phải tranh thủ thời gian mau chóng thăng cấp.
Phân tích hợp chất của viện nghiên cứu Đông Giai đã bắt đầu được bảy tám phần, mấy cái đặc biệt còn lại, hai ngày sau cũng có thể bắt đầu thuận lợi.
Còn bước tiếp theo…
Phương Hằng suy nghĩ chốc lát, thấy nên đi tìm đạo sư Dicky để xin ý kiến của hắn.
Lại kết thúc một ngày, Phương Hằng hoàn thành tu luyện, lúc đi tàu trở về biệt thự đã là buổi tối.
Về đến phòng, Phương Hằng rửa ráy đơn giản, lại trở về thế giới trò chơi lần nữa.
…
Vào thu, thời tiết lạnh dần.
Trong trường Haines.
Kiều Vi ngồi trên ghế bên ngoài sân bóng rổ ngoài trời.
Một cơn gió thổi bay lá cây khô héo trên mặt đất, sau khi xoay vòng, nhẹ nhàng rơi trên vai của nàng.
Kiều Vi giơ tay phủi lá rơi xuống.
Nàng càng trở nên bực bội hơn.
Kiều Vi biết, chắc chắn là đã có chuyện xảy ra.
Đây là một loại giác quan thứ sáu sinh ra đã có.
Cứ mỗi lần gặp phải chuyện không tốt, nàng luôn xuất hiện tình huống trong lòng bất an này.
Kỳ Khả bước về phía Kiều Vi, đưa một cốc trà sữa ở trong tay về phía nàng: “Kiều Vi, trạng thái hôm nay của ngươi rất lạ.”
“Xin lỗi, ta hơi không vào trạng thái.”
Kiều Vi đáp, nhận lấy trà sữa ở trong tay của bạn, nghiêng đầu nhìn phòng học cũ xây bên cạnh sân bóng rổ.