‘Nhắc nhở: Người chơi phát hiện ra vật phẩm đặc biệt - ngọc phù quỷ chú’.
Vật phẩm: Ngọc phù quỷ chú.
Đẳng cấp: B.
Mô tả: Hàng triển lãm ưu tú của học sinh tốt nghiệp học hội pháp sư Vong linh Andrew. Điểm sáng của nó là có thể tự động hấp thu năng lượng trong hoàn cảnh để tiến hành bổ sung năng lượng, đạt được hiệu quả sử dụng nhiều lần.
Mô tả: Sau khi sử dụng, ngẫu nhiên thả ra 1 đến 2 pháp thuật Vong linh học cấp thấp đối với trong phạm vi mục tiêu, sử dụng một lần sau cần 24 giờ đồng hồ bổ sung năng lượng (đặc thù trong hoàn cảnh, bổ sung năng lượng tốc độ sẽ xuất hiện ba động).
Chủ sạp vươn một bàn tay với Phương Hằng: “500, hoặc là lấy thứ gì đó ta coi trọng để trao đổi.”
“Hơ, đắt quá...”
Phương Hằng nói rồi đặt ngọc phù văn trên tay xuống, đứng dậy đi liền.
Trong lòng hắn muốn cười thật ta.
Nếu như tính theo định giá thì tương đương với 50 triệu đồng Liên Bang.
Để mua một thứ như thế á?
Gì mà tham lam đưa giá cao thế!
Phương Hằng suy nghĩ một chút, cảm thấy hình như mình cũng không thể hoàn toàn đánh giá như thế được.
Phần lớn pháp thuật hệ vong linh cấp thấp đều rất yếu, đối với giai đoạn hiện tại không thể tạo ra nổi tác dụng mang tính quyết định, hơn nữa còn là pháp thuật ngẫu nhiên, tính không ổn định quá lớn.
Nhưng không cần tiêu hao tinh thần lực cùng với nhiều lần sử dụng là điểm sáng của ngọc phù này.
Đối với người bình thường, viên ngọc phù này vẫn là vô cùng có tác dụng.
Một đường đi dạo ngang qua, Phương Hằng phát hiện phần lớn thứ được bán trong các gian hàng đều là hàng giả.
Trong đó đúng thật có một bộ phận là vật phẩm đạo cụ cấp thấp trong trò chơi.
Đều không ngoại lệ có giá cả cực kỳ cao, hơn nữa còn không có tác dụng lớn cho lắm đối với hắn.
Tiểu Thất một đường đi theo phía sau Phương Hằng, dần dần ánh mắt nhìn Phương Hằng cũng có chút dị thường.
Phàm là đồ đạc bị ông chủ Phương nhìn trúng hỏi giá, không có cái nào thấp hơn 100 vỏ sò cả.
Ánh mắt này!
Sợ là Lưu lão thuộc bang phái cũng không có lợi hại như hắn.
Đi dạo sơ qua một lát, Phương Hằng có chút cụt hứng.
Cũng phải.
Nào có nhiều hàng ‘Lậu’ cho hắn nhặt như vậy đâu chứ?
Hai phần ba chặng đường còn lại Phương Hằng chỉ cưỡi ngựa xem hoa đi dạo một vòng, chuẩn bị về sớm một chút.
Hể?
Phương Hằng bỗng dưng dừng lại ở trước một gian hàng.
Trước khi hắn tới, trước gian hàng đã có không ít người tụ tập.
Thanh niên ngồi đằng sau quầy hàng trông có vẻ hơi cảnh giác. Hắn ngồi dưới đất, thỉnh thoảng nhìn chung quanh.
Phương Hằng nhìn thấy nhiều người vây quanh như vậy, trong lòng cũng thấy hơi hiếu kỳ, bèn nhích tới gần nhìn xem sao.
Trước gian hàng bày một ít vật trang sức.
Thoạt nhìn có chút cũ kỹ.
Ngọn nến, giá cắm nến, trang sức thủy tinh, bình sứ, hòn đá được cắt ra từng đoạn một, miếng gỗ có chứa đường vân linh tinh.
Đồng tử Phương Hằng phút chốc co rụt lại.
Hở? Cái này là...
Phương Hằng đã nhận ra điểm kỳ lạ, không khỏi ngồi xổm xuống.
Thông qua cảm giác, hắn có thể phân biệt ra được một ít gì đó.
Những vật phẩm được bày trên gian này đều không ngoại lệ là có thể hấp thu cảm giác!
Nó sở hữu đặc tính tương tự với sương đen bao phủ bên trong thành U Ám.
Hai bên tồn tại sự liên quan nào đó!
Trong lòng Phương Hằng xẹt qua một ý nghĩ, thử đưa tay đụng vào giá cắm nến.
‘Nhắc nhở: Người chơi phát hiện vật phẩm đặc biệt không biết - giá cắm nến (chưa giám định)’.
Vật phẩm chưa giám định!
Thú vị thật!
Một đường đi dạo qua đây cuối cùng cũng phát hiện ra thứ thú vị rồi.
Đa phần vật phẩm cấp thấp đều không cần phải tiến hành giám định.
Xuất hiện mấy từ ‘chưa giám định’ như trên, có nghĩa khả năng đó là thứ tốt.
Thừa dịp xung quanh không có ai chú ý, Phương Hằng cúi đầu kéo vành nón xuống.
Phụt!!
Trong con mắt bên phải hiện lên ảnh ngược của một ma pháp trận luyện kim!
Ma pháp trận luyện kim nhanh chóng chuyển động.
Con mắt toàn tri.
Hiệu quả đặc biệt - giám định!
Tiên huyết tràn ra ngoài theo viền mắt.
‘Nhắc nhở: Người chơi tiêu hao trị số sinh mệnh tinh thần lực tiến hành giám định đối với vật phẩm mục tiêu’.
‘Nhắc nhở: Giám định thành công’.
Vật phẩm - giá cắm nến vờn quanh khí tức.
Loại hình: Vật phẩm nghi thức.
Hiệu quả: Lúc tiến hành phần nghi thức Thần bí học riêng biệt, có thể sinh ra tác dụng tích cực hoặc là tiêu cực đối với nghi thức (xác xuất nghi thức thành công nằm trong khoảng -1% ~ +1.5%).
Vật phẩm nghi thức ư?
Trong lòng Phương Hằng xẹt qua dòng suy nghĩ.
Thảo nào mấy thứ được trưng bày trên gian hàng này có thể tản ra khí tức tương tự.
Khí tức cùng với khí tức bao phủ bên trong toàn bộ thành U Ám có cùng một ngọn nguồn.
Khả năng là có liên quan đến thành U Ám?
Phương Hằng không khỏi nổi lên tâm tư, ngẩng đầu nhìn chủ sạp hỏi: “Giá cả thế nào vậy?”
“Năm mươi.”
“Toàn bộ à?”
“Một cái, tùy tiện chọn, mặc kệ to hay nhỏ thế nào đều là cái giá này.”
Phương Hằng thảy một chiếc túi chứa đầy vỏ sò qua: “Ta muốn một cái.”
“Bằng hữu ơi ngươi biết thứ này à?”
Phương Hằng nghiêng đầu nhìn lại.
Một người trung niên vẫn luôn vây xem ở bên cạnh ban nãy chắp tay với hắn, còn muốn đưa cho hắn một túi vỏ sò nhỏ.
“Tiểu huynh đệ, không nói gạt ngươi chứ ta cũng cảm thấy thứ này hơi hơi thú vị. Chẳng qua rốt cuộc nó là cái gì thì ta thực sự không nhìn ra, cảm thấy kỳ quái, có thể giúp ta cởi bỏ nghi hoặc này được không.”
“Được.”