Hắn bị áp chế lâu như vậy, lúc này vất vả lắm mới tìm được cơ hội phản kích đương nhiên hắn sẽ không dễ dàng từ bỏ, lập tức dẫn theo người đuổi giết về phía trước!
Đáng tiếc.
Cho dù là vội vàng hốt hoảng lui lại, Bộ quân sự Liên Bang phối hợp ngay ngắn có trật tự, Acrtu đuổi theo một đoạn đường rất dài, trừ mang đến tiêu hao thật lớn cho song phương ra, cũng không tạo thành cho bộ quân sự thương tổn thực tế gì.
Mắt thấy kẻ địch dần dần rời khỏi nơi đóng quân, Acrtu chỉ có thể dẫn theo thuộc hạ trở về hang nham thạch.
“Người anh em Phương Hằng! Ngươi thật quá lợi hại! Lần này ngươi lại cứu bọn ta một mạng!”
Trở lại hang động, Acrtu đi lên trước cho Phương Hằng một cái ôm hào phóng!
“Đại ca, ta đã nói rồi mà, ta không nhìn lầm người, người anh em Người anh em Phương Hằng!”
Mạnh Như Huy đến sớm hơn Acrtu một lát, đang nghiên cứu ma pháp trận với Phương Hằng, lúc này nghe vậy lần nữa ngẩng đầu nhìn hướng Phương Hằng, trịnh trọng ôm quyền rồi cảm ơn: “Quả thực, lần này có thể đánh tan Liên Bang may mà Phương Hằng tiên sinh góp một phần sức lớn, vô cùng cảm ơn.”
“Khách sáo rồi.”
Lúc này, trừ Mạnh Như Huy ra, còn có không ít các lão đại thế lực thành U Ám cũng đều tụ tập qua tra xét tình huống.
Lần thứ hai đánh bại tiến công của Liên Bang, sĩ khí của những người chơi tăng vọt.
Biết được thì ra là ma pháp trận do Phương Hằng chơi đùa cải tạo phát huy hiệu quả, ai nấy đều đổi lời khen ngợi.
“Ta đã biết các ngươi có thể mà!”
“Vừa nãy các ngươi không nhìn thấy chứ, đám cháu trai Liên Bang kia chạy trốn té đái luôn.”
“Ta phải nói vẫn là người anh em Phương Hằng mạnh mẽ. Người anh em Phương Hằng, chờ chuyện này kết thúc, chúng ta đi uống một ly, không say không về...”
Hoàn toàn khác với nghi ngờ lúc trước, thái độ của mọi người đối với Phương Hằng lại biến thành lời khen và tâng bốc.
Giống như người lúc trước nghi ngờ phản hoàn toàn không phải là bọn họ.
Trong đám đông, Gite mãi không nói chuyện, hắn chỉ nhìn Phương Hằng từ phía xa, ánh mắt trở nên có chút khác biệt.
Ngay lúc vừa rồi, trong quá trình hắn giao chiến với tiểu đội Liên Bang thất bại.
Mạng nhỏ bị người khác nắm trong tay.
Vì mạng sống, hắn chỉ có thể cầu xin tha thứ.
Vốn nghĩ rằng kiếp này nhất định xong rồi, không ngờ bỗng nhiên có cơ hội.
Dưới sương đen nồng đậm bao phủ, bang Mutter khởi xướng phản kích.
Liên Bang rất nhanh nhận được đến tín hiệu lui lại từ thế giới bên ngoài.
Hắn vốn cho rằng bản thân sẽ bị Liên Bang mang ra ngoài cùng.
Không ngờ đội trưởng Ravi của tiểu đội Liên Bang cho hắn một cơ hội.
Kêu hắn làm nội ứng, trợ giúp Liên Bang phá vỡ sương đen.
Cho đến hiện tại, Gite còn có chút do dự.
Hiện tại xem tình huống, bang Mutter dường như có cách đối phó Liên Bang?
Nếu có thể sống sót, đương nhiên cũng sẽ không đi làm gián điệp hai mang gì đó.
Mạnh Như Huy kiểm tra ma pháp trận một chút, nghiêm mặt nói: “Người anh em Phương Hằng, phương pháp vận chuyển ma pháp trận có thể tiếp tục tiến hành mở rộng không? Có thể tiếp tục gia tăng hiệu suất không?”
Mọi người đều yên tĩnh lại, nhìn về phía Phương Hằng, cùng đợi Phương Hằng giải đáp.
“Có thể, nhưng với suy đoán của ta, sau này hiệu quả của ma pháp trận sẽ không có gia tăng quá lớn nữa.”
Phương Hằng giải thích: “Chủ yếu là vấn đề nguồn năng lượng, kích thích ma pháp trận vận chuyển cần sử dụng nguồn năng lượng hóa tinh thần lực, trước kia bọn ta từng hỏi người của bang hội, trong nguồn năng lượng dự trữ trong bang Mutter cũng không nhiều.”
Mạnh Như Huy nghĩ một lát, lòng cảm thấy đáng tiếc.
Trong nơi đóng quân thiếu nguồn năng lượng.
Cho dù Phương Hằng có thể bố trí ma pháp trận ở trong thánh địa cũng không có cách hoàn toàn mở ra khe hở trò chơi.
Mạnh Như Huy thở dài trong lòng, cũng không giấu giếm, gật đầu thừa nhận: “Đúng vậy, dưới tình huống bình thường hao năng lượng nghi thức tiêu rất ít, trong nơi đóng quân của bọn ta chưa từng dự trữ nhiều nguồn năng lượng, hiện tại nguồn năng lượng có thể cung cấp cực kỳ ít.”
Nghe tới đây, thần sắc mọi người u ám
Suy nghĩ cả nửa ngày, bọn họ cũng chỉ là giãy giụa sắp chết mà thôi.
Đợi cho toàn bộ năng lượng chuyển hóa hao hết, đến lúc đó còn phải chơi hết.
Người của Liên Bang thậm chí chỉ cần trấn giữ ở bên ngoài, qua vài ngày bọn họ sẽ hết gạo sạch đạn.
Gite nghe thấy điều này, thần sắc thay đổi.
Trong lời nói Mạnh Như Huy tiêu tan do dự cuối cùng của hắn.
Mẹ nó!
Đây cũng đã là con bài chưa lật cuối cùng của Mạnh Như Huy!
Đi theo đám người này thì không thể ngăn cản Liên Bang liên tục không ngừng tiến công!
Chỉ có sớm tìm kiếm sự che chở từ Liên Bang mới là hành động sáng suốt.
Giúp Liên Bang làm việc!
Trong lòng Gite hít vào một hơi thật sâu, đưa ra quyết đoán.
Hắn sẽ không chôn vùi nửa đời sau của bản thân ở trong đại lao!
Mạnh Như Huy thấy sĩ khí giảm xuống, nói: “Vẫn mong các vị đừng từ bỏ, ta đã xin viện trợ từ thế giới bên ngoài, sẽ có người tới cứu chúng ta, hơn nữa ta cam đoan với các vị, thực lực của hắn cực mạnh, cho dù là Bộ quân sự Liên Bang cũng có kiêng kị, ngoài ra, nội bộ chúng ta cũng đang nghĩ cách thoát đi, phương án đã ở trong kế hoạch, thời gian kéo dài một phần, chúng ta sẽ có thêm một phần hy vọng rời đi.”