Hơn mười xiềng xích màu đen nháy mắt bộc phát, lao tới phía trước một chúng thuộc hạ của Gite đang điên cuồng chạy trốn!
Xiềng xích do sương đen ngưng tụ điên cuồng bay múa!!
“Rầm rầm rầm! Rầm rầm rầm!!!”
Dường như trong nháy mắt, thuộc hạ mà Gite dẫn đến bị xiềng xích màu đen bay múa điên cuồng ném bay đi!
“Cái này...”
Gite bị trước mắt một màn cấp kinh tới rồi, nhìn Phương Hằng, trên trán tràn ra một tầng mồ hôi lạnh, thân thể bởi vì sợ hãi mà không nhịn được phát ra run rẩy.
Sao lại thế này?
Sao nháy mắt hắn trở nên mạnh như vậy?
Rõ ràng chỉ là vừa nayx mới đến nơi đóng quân của bang Mutter.
Tại sao hắn có thể dễ dàng điều khiển sương đen như vậy!
Quái vật đó thậm chí còn mạnh hơn Doãn Mặc nhị đương gia của bang Mutter!
Lúc trước hắn được người của bộ quân sự Liên bang nhắc nhở phải cẩn thận Phương Hằng, nhưng trăm triệu không ngờ thực lực của Phương Hằng lại mạnh mẽ đến mức này!
Vù!
Đồng tử Gite phút chốc co rụt lại.
Mấy xiềng xích do sương đen ngưng tụ thành bay đến tấn công hắn!
“Cút ngay!”
Gite hô to một tiếng, nhanh chóng nhảy qua bên phải, đồng thời vung đao muốn cưỡng ép đánh phá sương đen!
Xì!
Nhưng mà xiềng xích sương đen lại chặt chẽ bao vây Gite đang múa may trảm đao và cánh tay phải của hắn ở bên trong!
Gite nhất thời cảm giác được một luồng sức mạnh gắt gao cuốn lấy thân thể bên phải của hắn!
Không đợi hắn thử giãy giụa, sau đó xiềng xích sương đen liên tiếp đánh tới, gắt gao quấn chặt thân thể hắn!
Gite ý thức được bản thân đang ở xích sắt chậm rãi kéo đến giữa không trung!
Không thể nhúc nhích mảy may!
Trong lòng hắn vừa giận vừa sợ.
Giận Liên bang không nói cho hắn tình báo chuẩn xác có quan hệ tới Phương Hằng, càng sợ hãi thực lực khủng bố mà Phương Hằng bày ra!
Trăm triệu không ngờ, hắn lại có thể không có một chút sức phản kháng trên tay Phương Hằng!
Gite đã hoàn toàn mất đi khống chế đối với thân thể, chỉ có thể điên cuồng hô to, “Phương Hằng! Buông ta ra! Ngươi sẽ hối hận! Ngươi động tới ta, Liên bang sẽ...”
Phương Hằng không có hứng thú đi nghe Gite nói.
Thoạt nhìn hắn giống như đang trêu chọc, thật ra đang thử từng bước điều khiển sương đen.
Hắn muốn thử, xem thử bản thân đối với điều khiển sương đen đến tột cùng có thể làm được đến bước nào!
Vù! Vù vù!!!
Sương đen trực tiếp nâng cả người Gite lên bay tới giữa không trung.
Xiềng xích dần dần keo nhanh.
Trên mặt Gite lộ ra vẻ đau khổ, hắn phát hiện bản thân bị lôi cuốn dưới sức mạnh của sương đen, dần dần mất đi khống chế đối với thân thể.
Thân thể trở nên càng ngày càng nặng nề, ý thức đã ở dần dần mơ hồ.
“Rầm!!!”
Phương Hằng buông lỏng xiềng xích do sương đen ngưng tụ ra, nhìn Gite từ giữa không trung ngã xuống ngất xỉu trên mặt đất, không khỏi nhíu mày.
Không chết.
Vậy mà trước một bước ngất đi thôi.
Thoạt nhìn sương đen và chết xiềng xích linh hồn của Cuốn sách người còn có đặc tính khác.
Xem dáng vẻ của Gite giống như trúng độc?
Hay là thể lực trôi đi?
Được rồi, cho dù thế nào, có lẽ khống chế sương đen càng có nhiều không gian tăng lên hơn.
Có lẽ có thể đợi tìm được Acrtu trao đổi phương thức điều khiển sương đen.
Nhưng mà kỳ quái chính là...
Phương Hằng lại sờ cằm.
Tại sao?
Tại sao bản thân có thể cực kỳ dễ dàng điều khiển sức mạnh sương đen chung quanh?
Ít nhất rất nhiều người trong bộ quân sự Liên Bang cũng sở hữu năng lực khóa giai đoạn hai.
Nhưng bọn họ cũng không sở hữu năng lực cùng loại.
Cho nên có thể kết luận, có lẽ năng lực điều khiển sương đen không phải năng lực sau khi đột phá ‘khóa’ giai đoạn hai người thường đều có thể sở hữu.
Là vấn đề của bản thân hắn.
Vấn đề ở đâu?
Phương Hằng nghĩ, lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua chung quanh.
Phần lớn thuộc hạ của Gite đều mất đi năng lực chiến đấu dưới công kích đầu tiên của xiềng xích, mấy người còn lại miễn cưỡng đứng lên từ trên mặt đất, nơm nớp lo sợ nhìn chằm chằm Phương Hằng, thậm chí cũng không dám chạy.
Vù! Vù vù!!!
Xiềng xích màu đen nhanh chóng đánh tới mấy người còn lại!
Phương Hằng rất nhanh sử dụng xiềng xích sương đen xử lý hết mấy tên thuộc hạ còn lại của Gite, nhìn về phía ngoài hang động.
Hắn nghe thấy tiếng la phát ra lúc Acrtu và người giao chiến ngoài hang động.
Không ổn.
Bên phía Acrtu có thể có phiền phức!
Phương Hằng không nghĩ nhiều nữa, nhanh chóng xông ra ngoài hang động.
Trước giúp Acrtu giải quyết phiền phức bên kia!
Ngoài hang động.
Acrtu đang triền đấu với hai người Rhett.
Lấy một địch hai, cộng thêm trong lòng hắn lo lắng cho an nguy của Phương Hằng, chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi sự quấy nhiễu của hai người đi vào trong hang động cứu viện Phương Hằng.
Dưới sự nóng vội ngược lại khó có thể phát huy toàn bộ thực lực, bị hai người Rhett liên tục áp chế!
“Vù!!”
Thân hình Rhett thoát ra từ trong một mảnh sương đen vỡ tung.
Chém ra một quyền!
“Đùng!!!”
Acrtu ngưng tụ hộ thuẫn sương đen trước người hấp thu phần lớn thương tổn, nhưng vẫn bị một quyền đánh vào liên tục lui về phía sau, một trận khí huyết cuồn cuộn.
Làm sao đây!
Hai người quá khó chơi, hắn căn bản không thể tới gần lối vào hang động.
Trong hang động chỉ có một mình Phương Hằng, nhưng lại ở trạng thái tu luyện, một khi hắn gặp phải nguy hiểm, nghi thức lại bị cắt ngang...
“Đùng!!!”
Lại tiếp được một quyền của Rhett, Acrtu liên tục lui về phía sau.