Phương Hằng có linh cảm mơ hồ rằng sau cấp 19, cách thăng cấp trò chơi có thể sẽ có chút thay đổi.
Thấy Phương Hằng cứ đứng sững sờ tại chỗ, Mạc Gia Vỹ đã không nhịn được mà mở miệng hỏi: “Đại thần, nhiệm vụ cũng đã hoàn thành rồi, chúng ta nên chuẩn bị trở về thôi.”
“Ừ... Xong hết rồi.”
Phương Hằng gật đầu một cái rồi điều khiển đám phân thân zombie đi theo: “Đi, chúng ta đi về trước.”
Cũng may nhờ có sự hỗ trợ của Mạc Gia Vỹ mà việc xây dựng phòng bệnh vô khuẩn hiện tại ở trong nơi ẩn núp đã hoàn tất trong hai ngày.
Việc rời khỏi sẽ còn phải đợi thêm một hai ngày.
Mà hai ngày này cũng không thể nhàn rỗi được!
Phương Hằng lại suy nghĩ cẩn thận.
Sau khi dọn dẹp nhện biến dị xong, cả công ty Meteor cũng bị lục soát hết sạch, sinh vật trong cả thành phố cũng bị quét sạch không ít.
Phó bản của thành phố Pinewood này cũng đều bị quét sạch hết rồi.
Xem như là bị quét hết rồi đi.
Hửm.
Đợi chút, hình như hắn còn quên cái gì đó.
Ánh mắt của Phương Hằng sáng lên.
Đúng rồi! Suýt chút nữa là hắn đã quên rồi, còn Nemesis nữa!
Phương Hằng không nhịn được mà liếm khóe miệng.
Nemesis là hướng tiến hóa tiếp theo của Tyrant, nó rất có giá trị nghiên cứu!
Nếu như có thể...
Tốt nhất...
Có thể mang theo Nemesis về nơi ẩn núp luôn.
Ý nghĩ này vừa mới lóe lên, Phương Hằng không nhịn được mà suy xét.
Có vẻ như thật sự có thể làm được!
Trước mắt hắn có bốn phân thân Tyrant.
Có thể giết được Nemesis hay không thì khó nói, để bốn con Tyrant nhấn Nemesis xuống đất rồi vung nắm đấm thì vẫn khá dễ dàng.
Nhưng phải làm sao để đưa nó về nơi ẩn núp nhỉ?
Phương Hằng hơi híp mắt, rồi tự lẩm bẩm một mình.
“Liên Bang…”
Phương Hằng nghĩ tới Liên Bang.
Hắn nhớ trong quá trình thực hiện nhiệm vụ ở trấn Hy Vọng, hắn đã thấy Liên Bang sử dụng một loại thuốc mê đặc thù.
Loại thuốc mê đó thành công khiến Alex rơi vào trạng thái ngủ mê man một khoảng thời gian.
Nếu như hắn có thể lấy được loại thuốc này từ Liên Bang, khiến Nemesis rơi vào hôn mê rồi đưa về phòng nghiên cứu, cũng không hẳn là không thể làm được.
Không biết tại sao, khi nhìn thấy Phương Hằng nở nụ cười kì quái ở trên khuôn mặt, Mạc Gia Vỹ đang đi thang máy cùng hắn lại chợt cảm thấy rùng mình.
...
Trong khoảng thời gian này, bởi vì kế hoạch trăng máu mà Trần Ngự bận bịu đến tối mặt.
Không còn cách nào khác, cấp trên đã ra lệnh rồi mà.
Mạng sống của những nhân tài và các nhân vật có tầm quan trọng của Liên Bang này vô cùng quý giá.
Liên Bang sẽ cố gắng bảo đảm sự an toàn cho bọn họ.
Việc bố trí nhân sự vô cùng căng thẳng.
Trần Ngự vò đầu, hắn đang suy nghĩ có nên đưa những người này tới mấy nơi góc khuất ít ai thấy không.
Cuối cùng thì chịu thật.
Trần Ngự nghĩ tới nơi đó.
Nơi ẩn nấp nhà tù của Phương Hằng.
Chỗ đó không những được bảo vệ bởi Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám, mà thậm chí còn có nhiều tháp canh khổng lồ!
Đừng nói là 50 người, cho dù có thêm gấp đôi! Việc chứa 100 người cũng không thành vấn đề gì!
Nhưng làm thế nào để có thể thuyết phục được hắn đây?
Nhắc mới nhớ, hiện tại Phương Hằng vẫn còn đang ở trong thành phố Pinewood, cũng không biết tình hình bên hắn ra sao rồi.
Đang suy nghĩ thì điện thoại di động của Trần Ngự reo lên.
Là Phương Hằng.
Dưới tình huống hiếm khi Phương Hằng chủ động gọi điện thoại tới.
Trần Ngự không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
“A lô? Phương Hằng.”
“Ừ, ta cần sự giúp đỡ của Liên Bang.”
Trần Ngự nghe hắn nói vậy thì mừng rỡ.
Là nhờ giúp đỡ.
Là nhờ giúp đỡ đấy!
Này không phải là đang đưa tới cửa sao!
Khi nãy hắn còn đang nghĩ tới việc phải đi tới nhờ Phương Hằng thế nào, bây giờ thì có cơ hội rồi, Trần Ngự lập tức cảm thấy tâm trạng rất tốt.
“Phương Hằng, hai chúng ta đã hợp tác nhiều lần như vậy, có việc gì thì ngươi cứ việc nói, ta sẽ cố gắng nghĩ cách giúp ngươi.”
“Ừ, nhớ lần trước khi ở trấn Hy Vọng, các ngươi có sử dụng một loại thuốc đặc thù có thể khiến cho zombie Alex cấp bốn rơi vào trạng thái ngủ mê man.”
“Các ngươi có loại thuốc tương tự có thể khiến Nemesis rơi vào trạng thái ngủ mê man không?”
“Ờm…”
Trần Ngự im lặng một chốc lát.
Phản ứng đầu tiên của hắn là Phương Hằng lại bắt đầu có hành động hay ho rồi.
Phương Hằng muốn thuốc mê để làm gì nhỉ?
Chẳng lẽ là...
Hiểu rồi!
Phương Hằng, hắn đang muốn ra tay với Nemesis!
Nó chính là một con zombie mạnh nhất trong cấp bốn!
“Thế nào? Có không?”
“Hừm, có, nhưng ngoài cách điều chế thuốc ra, thì bên trong có một số vật liệu đặc biệt cần tiêu tốn điểm Chủ Thần để mua, ta cần báo cáo lại với cấp trên, cho nên…”
Trong lòng Phương Hằng cũng hiểu rõ.
“Nhanh hết mức có thể, ngày mai ta cần rồi, các ngươi muốn trao đổi cái gì?”
“Được, vậy ta sẽ không khách khí nữa, kế hoạch trăng máu lại tăng thêm 50 người, ngươi thấy thế nào?”
Trần Ngự cũng không kéo dài thêm, hắn cắn răng nói ra nhu cầu: “Phương Hằng, cũng chỉ có ngươi mới có thể giúp ta việc này, ta cần ngươi gia tăng số định mức lên thêm 50 người ở trong nơi ẩn núp của ngươi.”
Phương Hằng thầm tính toán sơ qua một chút.
Cường độ đột kích của zombie trăng máu sẽ tăng nhanh theo số lượng người chơi ở trong nơi ẩn núp, từ đó nó sẽ mạnh hơn.
Tính tới tính lui thì cũng chỉ hơn 100 người mà thôi, với cường độ của nơi ẩn núp hiện tại thì việc này hoàn toàn không thành vấn đề gì.
“Được, lúc nào thì chuẩn bị xong.”
“Ta sẽ đi báo cáo ngay bây giờ, chiều mai là có thể có!”
Xong!
Nghe Phương Hằng đồng ý, Trần Ngự thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Đã giải quyết được một phiền phức lớn rồi!
...
Rạng sáng hôm sau, Phương Hằng chuyển trực thăng trở về nơi ẩn núp.
Không cần phải lãng phí thời gian ở đây.
Theo dự tính của Phương Hằng, đại khái là phòng bệnh vô khuẩn ở nơi ẩn núp sẽ được xây dựng vào hai ngày tới, tiện thể lấy được thuốc mê đặc thù do Liên Bang cung cấp.
Đến lúc đó hắn có thể lập tức trở về thành phố Pinewood để đưa Victor và con gái của hắn rời khỏi nơi ẩn núp.
Để đề phòng sự việc ngoài ý muốn, Phương Hằng đã giữ lại hai phần ba phân thân zombie và Tyrant ở lại thành phố Pinewood.