Lúc trước Acrtu không bị hạt giống quỷ làm ô nhiễm, cho nên Mạnh Như Huy mới không để Acrtu tiến vào Thánh địa.
Rất không may, trải qua một đợt sương đen xung kích vừa rồi…
Phương Hằng nhìn về phía Acrtu, hỏi: “Acrtu, cảm nhận biển ý thức của ngươi xem, có phải ngươi có thể cảm nhận được bên trong có thêm thứ gì không?”
“Ế?”
Acrtu sửng sốt.
Vừa nãy quả thật hắn đã bị sương đen tập kích làm ảnh hưởng, cảm giác hình như có thứ gì đang thử xâm nhập cơ thể.
Nhưng mà thuộc tính cảm giác của bản thân Acrtu không mạnh, hắn phát hiện cảm giác kỳ dị này chỉ xuất hiện trong nháy mắt rồi biến mất, cho nên cũng không để trong lòng.
Nghe Phương Hằng nhắc nhở như vậy, trong lòng Acrtu chợt động, vội vàng ngồi xuống tại chỗ, ngưng thần kiểm tra biển ý thức.
Ý thức nhanh chóng chìm vào biển ý thức.
Sắc mặt Acrtu hơi thay đổi.
Quả nhiên giống như Phương Hằng nói, rất nhanh hắn đã ý thức được trong biển ý thức có thêm một sương khí màu xám.
Một lớp sương khí mỏng manh chiếm cứ trong biển ý thức.
Acrtu lập tức mở mắt ra, nhìn về phía Phương Hằng: “Ta cảm nhận được sương mù trong biển ý thức, đây là cái gì?”
“Là hạt giống quỷ.”
“Hạt giống quỷ? Hạt giống quỷ là cái gì?”
Rõ ràng Acrtu chưa từng nghe về miêu tả liên quan tới hạt giống quỷ, hắn nhìn Phương Hằng, vẻ mặt nghi ngờ, đợi Phương Hằng giải thích cho hắn.
“Xin lỗi Acrtu, đại ca nhị ca ngươi không cho phép ngươi tiến vào Thánh địa e là có nguyên nhân khác, cưỡng chế để ngươi vào đây là ta hại ngươi rồi.”
Phương Hằng lắc đầu, hơi áy náy thở dài, nhanh chóng giải thích đại khái tình hình liên quan tới hạt giống quỷ.
Sau khi nghe xong, Acrtu rơi vào im lặng chốc lát.
Chẳng trách từ hai năm trước, sau khi hắn hoàn thành nhiệm vụ trở về lại cảm thấy đại ca nhị ca có điều giấu giếm.
Cũng chẳng trách hắn lại không thể so sánh với đại ca nhị ca về năng lực khống chế sương đen.
Nhưng mà hắn vẫn luôn vô cùng tin tưởng đại ca nhị ca, không để trong lòng.
Đến bây giờ, các loại nghi ngờ lúc trước đều đã có lời giải đáp.
“Không sao, Phương Hằng huynh đệ, đây là lựa chọn của bản thân ta, không liên quan tới ngươi.”
Acrtu lại không sợ hạt giống ma quỷ gì, hắn càng quan tâm tình hình bây giờ của đại ca nhị ca hơn.
“Vậy bây giờ thì sao? Phương Hằng, bây giờ chúng ta nên làm thế nào? Ngươi đã thấy khe hở trò chơi, biết sương đen và hạt giống quỷ có liên quan, vậy ngươi có cách cứu được đại ca không?”
“Ừ.”
Phương Hằng gật đầu, lại nhìn về phía khe hở trò chơi, ma pháp trận trong đồng tử mắt phải nhanh chóng xoay tròn.
“Nếu đến đây sớm chút, thì chắc ta có thể nghĩ cách cải tạo ma pháp trận trên vách đá, gia tăng hiệu quả chuyển hóa một phần ma pháp trận, rồi nghĩ cách để nâng cao hiệu quả sương đen tràn ra. Nhưng tiến hành cải tạo như vậy vô cùng nguy hiểm, hơn nữa cần ít nhất mười tiếng đồng hồ, bây giờ chắc chắn không kịp rồi.”
“Vậy, vậy phải làm sao?”
“Thời gian quá gấp, ta chỉ có thể nghĩ ra một cách.”
Acrtu vội vàng hỏi: “Là cách gì?”
Phương Hằng vẫn nhìn chằm chằm khe hở trò chơi, máu tươi không ngừng rỉ ra từ mắt phải.
“Ngoài khe hở trò chơi tồn tại hơn mười ma pháp trận luyện kim, theo phán đoán của ta, mấy chục cái ở chỗ sâu nhất là ma pháp trận phong ấn, dấu vết vô cùng sâu, chắc là phong ấn khe hở trò chơi do Liên Bang và Thánh đình để lại vào hơn mười năm trước, trong đó có một phong ấn hệ Thần thánh là mạnh mẽ nhất.”
“Sau đó lại có mấy phong ấn mới, có vẻ là về sau có người thêm vào, người thực hiện phong ấn chắc không phải anh của ngươi, năng lực của hắn rất mạnh, trực tiếp mở một khe hở rất nhỏ trên phong ấn thần thánh, đồng nghĩa với việc mở ra một thông đạo nhỏ bé. Nhưng rất nhanh, lỗ hổng này lại bị phong ấn, tất cả trông không có thay đổi gì.”
“Mấy lớp phong ấn cuối cùng có vẻ là anh ngươi để lại, hắn ra tay từ khe hở nhỏ bị phá ra lúc trước, để sương đen có thể tràn ra đứt quãng nhưng có thể khống chế, sau khi được tẩy rửa thì phóng thích…”
Nghe Phương Hằng nói vòng vo, Acrtu lập tức cảm thấy não hơi đau, cũng không thể hiểu hết, bèn hỏi: “Phương Hằng huynh đệ, ngươi nói cho ta biết nên làm thế nào đi? Rốt cuộc làm thế nào mới có thể cứu được đại ca nhị ca của ta, chỉ cần ngươi nói, ta sẽ làm ngay lập tức!”
“Nếu như chúng ta có khả năng một hơi hoàn toàn phá vỡ tất cả phong ấn… Đến lúc đó lượng lớn sương đen tràn ra, hiệu quả của nghi thức thanh tẩy bên ngoài chắc chắn sẽ không theo kịp.”
Đồng tử của Acrtu bỗng co rút, trái tim đập tăng tốc.
“Đến lúc đó, sương đen có hiệu quả ô nhiễm sẽ tản ra ngoài.”
“Phương Hằng, ngươi là nói ngọc nát đá tan à? Liên Bang muốn mạng của chúng ta, chúng ta sẽ thả độc đúng chứ?”
“Không, không phải.”
Phương Hằng lắc đầu: “Cường độ phong ấn rất cao, với năng lực hiện giờ của chúng ta, ít nhất trong thời gian ngắn sẽ không thể phá phong ấn. Hơn nữa hiệu quả ô nhiễm cực mạnh, một khi tiết ra, lúc đó bang chúng của bang Mutter sẽ trở thành người bị hại đầu tiên, thậm chí còn tệ hơn, rất nhiều người vô tội cũng sẽ chịu sự ảnh hưởng của ô nhiễm.”
Ở thế giới trò chơi, Phương Hằng làm một số chuyện xấu không hề có gánh nặng tâm lý, nhưng ở thế giới hiện thực, hắn không hề muốn làm bừa như vậy.