Với sự giúp đỡ của màn sương đen bao phủ nơi đóng quân, mặc dù Mạnh Như huy và Doãn Mặc bị Liên Bang hạ độc, trong thời gian ngắn không cách nào phát huy toàn bộ thực lực nhưng ít ra bọn họ còn có một ít sức chiến đấu để bảo toàn tính mạng.
Ba người vừa rời khỏi doanh trại tạm thời, đúng lúc nhìn thấy đoàn đội Liên Bang đang tập hợp đội hình quanh một sáng thần thánh, muốn dùng lực lượng ma pháp trận của cột sáng để xua tan sương mù đen.
“Acrtu! Gần xong rồi! Chúng ta đi thôi!”
Phương Hằng đánh nát màn chắn thần thánh, sau đó dẫn U Ảnh Ma Thử tiếp tục chạy ra ngoài, đi trước đội ngũ để khuếch tán sương mù đen và mở đường cho bọn họ.
Hậu phương, Cố Thanh Trúc nhìn Phương Hằng, trong đôi mắt lộ vẻ suy tư.
Lực lượng sương mù đen có nhiều điểm tương đồng với nghi thức lúc trước nàng tiếp nhận.
Sao hắn lại làm được?
Chẳng lẽ là do nắm giữ lực lượng ma chủng ư?
Trong lúc suy nghĩ, Cố Thanh Trúc và Fana cùng chạy theo Phương Hằng tiến về phía trước.
“Đứng lại!!!”
Phương Hằng đang chạy về phía trước để cố gắng vượt qua thì một tiếng hét chói tai vang lên từ phía trước.
Ở phía trước, mười hai tên người chơi đứng rải rác, đồng loạt chặn đường rút lui duy nhất của Phương Hằng.
Một tiểu đội do mấy tên quan quân cấp cao của Liên Bang cùng một số thành viên tinh anh trong tổ tra xét Liên Bang tạo thành.
Một một vị đều là tinh anh.
“Phương Hằng, cẩn thận.”
Cố Thanh Trúc đi theo phía sau Phương Hằng, hạ giọng nhắc nhở.
Trong nhóm này có những người trước đây đã bao vây nàng ở trường học Haines.
“Ừm.”
Phương Hằng nhẹ nhàng gật đầu.
Phương Hằng nhận ra một người đứng ở phía bên phải.
Lại là hắn!
Lúc trước, Phương Hằng đã gặp Rhett hai lần trong quân bộ Liên Bang.
Trước đây, hắn đã sử dụng bí thuật để trốn thoát, không ngờ rằng nhanh như thế đã có thể phục hồi như cũ và tham gia chiến đấu?
Rhett cũng chăm chú nhìn Phương Hằng, tay đổ mồ hôi.
Trong trận chiến trước đó với Phương Hằng, hắn đã dùng bí thuật để mạnh mẽ bảo vệ mạng sống và chạy trốn, sau khi trở về, hắn ép bản thân sử dụng thuốc hồi phục mới có thể chiến đấu lần nữa.
So với thời kỳ đỉnh phong thì thực lực hiện tại của hắn đã giảm đi một phần ba.
Lần hành động này, liên hiệp nhiều bộ như vậy, huy động nhiều quân như vậy, nếu cuối cùng Phương Hằng vẫn có thể trốn thoát, thật sự sẽ không còn chỗ cho những gương mặt cũ như bọn họ trong quân bộ Liên Bang và tổ tra xét Liên Bang nữa!
Rhett cưỡng chế uống thuốc, dù có phải nằm liệt trên giường một năm rưỡi thì cũng phải giữ chân toàn bộ bọn họ.
“Phương Hằng…Cố Thanh Trúc…”
Clermain không hề tham gia chiến đấu, chỉ đứng xa xa quan sát hai người Cố Thanh Trúc và Phương Hằng, miệng lẩm bẩm như suy nghĩ điều gì đó.
Phương Hằng cảm nhận được dao động khí huyết phát ra từ thân thể của mươi hai người trước mắt, hắn hừ nhẹ một cách khinh thường.
“Sao vậy? Nhiều người ức hiếp ít người nữa à? Còn không tránh đường, các ngươi muốn chết à?”
Xem ra đám người này chính là lá bài tẩy cuối cùng mà Liên Bang cử ra để ngăn cản bọn họ rồi.
Sau khi giải quyết bọn họ là có thể trốn thoát!
Một người trong số đó nói: “Cố Thanh Trúc, Phương Hằng, các ngươi trốn không thoát đâu, bây giờ đầu hàng vẫn chưa muộn…”
Phương Hằng không biết bởi vì liên quan đến ma chủng, ngay cả tổ xử lý sự cố đặc biệt của Liên Bang cũng đã tới.
Tất cả sự sắp xếp trước đây của hắn đều vì để tránh đụng độ với thần sứ Thánh đình.
Hiện tại, thần sứ Thánh đình mà hắn e ngại nhất vẫn đang ở trong thánh địa của bang Muttẻ.
Lỡ như nàng trở về kịp thì phiền phức to.
Phương Hằng không muốn lãng phí thời gian tranh cãi với Liên Bang.
Trực tiếp lên!
Xông ra!
“Bớt nói nhảm đi, có bản lĩnh thì xông vào!”
Phương Hằng hét lớn, Cố Thanh Trúc ở phía sau đã lao lên trước!
Phụt!
Đám người Liên Bang lập tức phi thân lên.
Phương Hằng chắp hai tay trước ngực.
“Ngưng!!”
U Ảnh Ma Thử đứng trên vai Phương Hằng lần nữa phun một tràng sương mù đen nồng nặc về phía trước!
Sương mù đen nhanh chóng tụ lại, ngưng tụ thành hơn mười ngọn giáo u ám ở trước mặt Phương Hằng, mạnh mẽ đâm tới!
Mười hai quan quân Liêng bang và thành viên Thánh đình thấy thế lập tức biến sắc!
Trong ngọn giáo u ám ẩn chứa dao động lực lượng làm lòng người kinh sợ!
“Cẩn thận! Trong pháp thuật có chứa ô nhiễm!”
“Mau tránh ra! Không nên chống chọi!”
Các người chơi trong Liên Bang kiêng kỵ khác thường với ô nhiễm, thấy ngọn giáo u ám đâm tới thì vội né tránh sang bên cạnh.
“Bùm!! Bùm bùm bùm!!!”
Những ngọn giáo lần lượt phát nổ, một lần nữa bao phủ khu vực phía trước bởi một lớp sương mù đen dày đặc!
Phương Hằng đưa hai tay về phía trước.
Sương mù đen xung quanh nhanh chóng ngưng tụ thành một thanh trường thương trong bàn tay.
“Không cần dây dưa với bọn họ, đi theo ta, chúng ta cùng xông qua!”
Phương Hằng vừa nói, vừa dẫn đầu lao về bên phải, cố gắng vượt qua vòng vây của tiểu đội Liên Bang phía trước.
“Đứng lại cho ta!”
Rhett thấy Phương Hằng thoát ra từ trong sương mù đen, chuẩn bị đột phá gần mình, hắn lập tức hét to, vung nắm đấm về phía trước, cố gắng ngăn cản.
Phương Hằng liếc nhìn và thấy Rhett đang lao về phía mình, hắn vung trường thương lên và ném sang bên phải!
0
“Vụt!!!”
Đồng tử Rhett phút chốc co rụt lại.
Nắm đấm đụng độ với trường thương được ngưng tụ từ sương mù đen, hắn chỉ cảm thấy một sức mạnh to lớn và thân thể hắn bay về sau một cách không thể kiểm soát!