Cố Thanh Trúc nói: “Ta vừa mang nó ra ngoài ăn chút gì.”
Đúng là vậy, nhìn ra được, so với trước đó, thân thể U Ảnh Ma Thử mập ra một vòng lớn.
“Nấc...”
Nghe được lời của Cố Thanh Trúc, U Ảnh Ma Thử còn thoải mái ợ một cái.
Phương Hằng nhìn U Ảnh Ma Thử lộ ra vẻ cực kỳ thân mật với nàng trên vai Cố Thanh Trúc, tức khắc có loại bị cảm giác phụ lòng.
Cố Thanh Trúc đi vào trong phòng: “Trong trò chơi còn thuận lợi chứ?”
“Ừm, còn ổn, có thể thuận lợi lên mạng, một số việc trong trò chơi đều xử lý tàm tạm cả rồi.”
“Vậy thì tốt rồi, đợi lát ta mang nó đi tắm, ở trong đó mấy chục năm đều chưa từng tắm, quá không vệ sinh, phải tắm sạch sẽ đàng hoàng...”
“Chít chít chít!!”
Sau khi U Ảnh Ma Thử nghe thấy lại kêu lên chít chít, bị Cố Thanh Trúc dùng một tay nhẹ nhàng đặt trên chóp mũi: “Nghe lời.”
Hả?
Phương Hằng nhìn U Ảnh Ma Thử không tiếp tục kêu ầm ĩ nữa, không nhịn được chớp mắt.
Còn thật sự nghe lời như vậy?
...
Thư viện Vạn Giới là khách sạn tinh cấp đứng top 10 trong Liên Bang khu bắc.
Rất nhiều yêu cầu của người chơi ở đây đều có thể được thỏa mãn.
Thứ cần trả duy nhất là số dư tích phân trong thẻ.
Sau khi Phương Hằng ăn no nê ở phòng ăn lầu hai, quẹt thẻ Cố Thanh Trúc, thoải mái nằm trên ghế dựa.
Trước mắt sự kiện trong trò chơi tạm kết thúc một giai đoạn.
Có thể yên tĩnh suy nghĩ hành động bước kế tiếp.
Đầu tiên có một việc cần xử lý gấp.
Có liên quan đến U Ảnh Ma Thử.
Trên người U Ảnh Ma Thử dung hợp một phần lực lượng ma chủng ‘lười biếng’.
Không thể nghi ngờ, loại lực lượng này là thứ hiện giờ hắn cần.
Vừa rồi sự thân mật của U Ảnh Ma Thử và Cố Thanh Trúc khiến trong lòng Phương Hằng nhiều hơn mấy phần thận trọng.
Tuy nói độ thiện cảm của U Ảnh Ma Thử và chính mình cực kỳ cao.
Lỡ như sau này có ngày bị người khác bắt cóc chạy mất thì sao?
U Ảnh Ma Thử cực kỳ mạnh, hơn nữa còn có nguy hiểm mất khống chế.
Không cẩn thận tí thôi là cả thế giới đều sẽ rơi vào ô nhiễm.
Việc này không thể!
Có một phương pháp có thể giải quyết vấn đề này.
Ngự thú học.
Một học thuật tương đối ít được quan tâm trong trò chơi.
Thông qua thuật ngự thú, người chơi có thể đạt thành hợp tác cùng tồn tại khế ước với phần lớn sinh vật, thậm chí có thể hiểu ngôn ngữ của một phần ma thú.
Đương nhiên, kỹ năng này bị phần lớn người chơi trong trò chơi coi như rác rưởi.
Suy cho cùng giai đoạn trước trò chơi bỏ ra sức lực lớn như vậy lấy được một con ma sủng, năng lực chiến đấu chân chính còn không rõ ràng chân thực bằng một khẩu súng ống.
Càng không cần phải nói còn chú ý ăn uống của ma sủng.
Mà giai đoạn sau vào trong trò chơi, bởi vì cơ chế trừng phạt trò chơi của số lượng học thuật nắm giữ, các người chơi thường thường chọn kỹ năng học thuật mang tính thực dụng tốt hơn.
Lại thêm ma sủng cấp bậc cao rất khó đạt thành khế ước với nhân loại, độ phục tùng của ma thú cao cấp thấp, độ thân thiện giảm xuống nhanh...
Đủ loại tình thế yếu làm cho người chơi cảm thấy đây là kỹ năng tương đối ‘phế vật’.
Trước kia Phương Hằng chưa dùng tới, hiện giờ có nhu cầu ngược lại có thể học thử xem.
Có được hay không thì không nhất định.
Tóm lại có thể thử trước.
Dẫu sao hắn có phân thân zombie, có thể nhanh chóng nâng cao cấp bậc kỹ năng, có ưu thế to lớn hơn người chơi bình thường.
Phương Hằng từ trên ghế dựa đứng dậy.
Hắn từng nghe Cố Thanh Trúc nhắc đến, thư viện Vạn Giới là nơi tiến hành tu tập học thuật.
Có lẽ có thể tìm người hỏi, học tập ngự thú học.
Chờ sau khi trở về trò chơi lại mượn lực lượng phân thân zombie, xem có thể cày cấp bậc kỹ năng không.
Phương Hằng nghĩ, vẫy tay gọi một người phục vụ máy móc tới, hỏi thăm nơi nào có thể tìm kiếm được liệu học tập học thuật.
“Xin chào chồng của Amanda, ngươi có thể tìm kiếm sách tương ứng, mượn đọc và tìm kiếm ủy thác liên quan đến nó ở nơi tư vấn lầu 3. Nếu như không tìm được chương trình học ngươi muốn học, ngươi cũng có thể ban bố nhiệm vụ ủy thác học tập chương trình học ở nơi tư vấn.”
0
“Ngoài ra ngươi có thể tiến hành đọc sách ở đại sảnh đọc tầng 7-12, sách có thể cho mượn sau khi đăng ký, nhưng sách không cho phép mang khỏi khách sạn, kính xin nhất định phải bảo tồn sách hoàn hảo, cảm ơn.”
Sách mượn đọc...
Hình như không tệ.
Hẳn có thể tìm được sách có liên quan đến ngự thú học.
Phương Hằng nghĩ, quyết định trước tiên đi thang máy đến đại sảnh đọc ở tầng bảy xem tình huống.
Thang máy tầng bảy bước ra là một đại sảnh đọc cỡ lớn.
Cả tầng lầu đều là bố cục thư viện.
Có thể nhìn thấy tốp năm tốp ba người chơi rải rác ngồi trên bàn đọc.
Phương Hằng theo bảng hướng dẫn tìm kiếm có mục đích, rất nhanh đã tìm được mục tiêu trong từng đống giá sách lớn ở một góc nhỏ.
Ước chừng mười hai cái giá sách.
Trên giá sách chứa đầy sách liên quan quan ngự thú.
Trên một giá sách đã nói cũng có tám mươi quyển, tính ra khoảng chừng có thể có một ngàn quyển sách!
Hơn nữa còn là liên quan đến ngự thú học tương đối ít được quan tâm hiếm có.
Thư viện Vạn Giới danh bất hư truyền.
Phương Hằng nghĩ, đưa tay cầm lên một quyển trên giá sách.
Nhắc nhở trò chơi bỗng chốc hiện lên trên võng mạc.
‘Nhắc nhở: Người chơi phát hiện sách “Đôi ba chuyện giao tiếp với ma sủng”.’