Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 2697 - Chương 2706: Thù Lao

Chương 2706: Thù lao

Đọc đúng là có thể gia tăng điểm kinh nghiệm kỹ năng, nhưng phần lớn kỹ năng học thuật chỉ là dựa vào đọc thì không cách nào đạt được.

Nhớ lại, hiện giờ kỹ năng học thuật trên người hắn nắm giữ một phần là dựa vào sách kỹ năng nhiệm vụ khen thưởng trực tiếp đạt được, một phần khác dựa vào NPC truyền thụ, còn lại đều dựa vào hiệu quả đặc biệt của Con mắt toàn tri nắm giữ.

Ngự thú học không nằm trong phạm vi học tập của Con mắt toàn tri.

Xem ra nắm giữ kỹ năng còn phải nghĩ biện pháp khác.

Đang nghĩ, Mạc Gia Vĩ từ bên ngoài đại sảnh đi đến, hô lên: “Phương Hằng, chào buổi sáng, nghe nói lần này ngươi chạy tới Liên Bang trung ương cực kỳ không thuận lợi?”

“Đúng vậy, bị ngươi phát hiện rồi.”

Hôm qua sau khi Mạc Gia Vĩ nhận được tin nhắn lại của Phương Hằng sáng sớm hôm nay đã trở lại, đi vào đại sảnh vỗ vai Phương Hằng: “Sao lại dính dáng liên hệ đến tộc Á Nhân rồi?”

“Ta cũng rất khó chịu.” Phương Hằng bất đắc dĩ nhún vai: “Sớm biết mang ngươi đi cùng.”

“Chúng ta có thể đừng đụng tới huyền học không.”

Vừa nhắc đến huyền học Mạc Gia Vĩ liền nhăn mặt, hắn dời đi chủ đề, nói tiếp: “Hai ngày trước người của Liên Bang đến Hội nghiên cứu vong linh tìm ngươi, yên tâm, bọn ta đã sắp xếp thế thân trước, còn có người Hội nghiên cứu vong linh giúp ngươi yểm hộ, đã lừa qua, cho dù đám người Liên Bang có nghi ngờ, trên tay cũng không có chứng cứ chính xác.”

“Lại nói, bây giờ trên tay ngươi cầm mấy thế giới trò chơi sơ cấp, bọn họ cũng không dám ép ngươi.”

Phương Hằng gật đầu: “Ừm, ta có chừng mực.”

Bên phía Mạc Gia Vĩ cũng có một phần nhỏ nguồn thông tin nội bộ Liên Bang, biết chỉ riêng chuyện này vấn đề không lớn, hắn dừng một lúc, tiếp tục hỏi: “Cái khác cũng không có gì, phải rồi, Lý Khanh Nhiên nhiều lần hỏi chuyện của ngươi, ta thấy hình như nàng gặp chuyện gì đó, ta hỏi nàng thì nàng nói không sao, không chậm trễ ngươi bận bịu.”

“Ừm...”

“Còn có tiểu tử Kỷ Hiểu Ba kia...”

Nhắc đến Kỷ Hiểu Ba, Mạc Gia Vĩ cảm thấy có phần đau đầu: “Liên tục rêu rao tìm ngươi khắp thế giới, nói kế hoạch phục hưng vĩ đại của vong linh học gì đó, ta bèn thuận miệng lừa hắn nói chúng ta đang nghĩ cách nghiên cứu Cự kiếm thần thánh lấy ra từ thế giới trò chơi Punoze, bảo hắn cũng tham gia nghiên cứu, nghĩ cách, thực ra là muốn để hắn yên tĩnh lại...”

Mạc Gia Vĩ cũng bị quấn hết cách.

Dẫu sao cũng là Cự kiếm thần thánh Thánh đình dùng để phong ấn khe hở thần bí.

Trước mắt Cự kiếm thần thánh không cách nào bị kích phát, Kỷ Hiểu Ba lại là người của vong linh học.

Hắn tới giải quyết vấn đề này vừa không chuyên nghiệp cũng không hợp khẩu vị.

Có thể nghiên cứu ra được mới có quỷ!

Mạc Gia Vĩ cũng kiếm cho Kỷ Hiểu Ba vài chuyện để làm, để hắn yên tĩnh lại.

“Quái lạ, hắn còn dường như thật sự có chút phát hiện gì đó... Hôm qua lại la hét muốn gặp ngươi, nói là có phát hiện lớn, Phương Hằng, nếu không lát nữa ngươi đi gặp hắn xem sao?”

“Ồ?”

Còn có loại chuyện này?

Phương Hằng nghe mà trong lòng chợt động.

Từ lần trước cùng Kỷ Hiểu Ba giải quyết sự kiện thánh nữ Viona, Kỷ Hiểu Ba tạm thời ở lại thế giới Zombie Ngày Tận Thế tránh đầu sóng ngọn gió.

Kỷ Hiểu Ba vẫn luôn ôm chấp niệm phục hưng vong linh học.

Một khi rảnh rỗi là sẽ mò mẫm kiếm vài chuyện làm.

Mặc kệ như vậy cũng không quá ổn.

“Ừm, ta đã biết, ta tới xem ngay.”

0

Phương Hằng và Mạc Gia Vĩ thương lượng sơ qua, phát hiện hai ngày này hắn không online cũng không gặp phải vấn đề gì lớn bèn chạy tới Thần điện Zeus Sandy xây dựng tìm kiếm Kỷ Hiểu Ba.

Đáng nhắc tới.

Bởi vì thanh Cự kiếm thần thánh không cách nào kích hoạt, vẫn tồn tại một thuộc tính không thể nhúng vào ba lô, bởi vậy Phương Hằng cũng hết cách một mực vác nó sau lưng.

Thế là sau lần trước sự kiện bèn tạm thời thu xếp để Cự kiếm thần thánh lại trong Thần điện Zeus.

Các tín đồ tín ngưỡng thánh quang ngược lại có thể cảm ứng được dao động lực lượng thần thánh từ trong truyền đến Cự kiếm thần thánh, lại tăng mạnh độ trung thành và độ thiện cảm đối với nhà tù một đợt.

Nói từ phương diện này, Cự kiếm thần thánh cũng không thể nói là hoàn toàn vô dụng.

Lúc Phương Hằng đến Thần điện Zeus, Kỷ Hiểu Ba đang ngồi bên cạnh Cự kiếm thần thánh trong đại điện trầm tư suy nghĩ.

Ngồi chung với hắn còn có Sandy.

Sandy cũng cảm thấy rất hứng thú đối với Cự kiếm thần thánh.

Hai người trao đổi một phen, vậy mà có loại cảm giác cùng chung chí hướng hận gặp nhau quá muộn.

“Anh Phương!”

Nhìn thấy Phương Hằng đến, Kỷ Hiểu Ba lập tức phấn khích, cũng không suy nghĩ nữa, bon bon chạy tới, trong mắt tràn đầy sùng bái: “Anh Phương! Ta nghe nói ngươi chạy tới bên kia lại đánh nhau với Thánh đình đúng không? Nói ta nghe với, lần này gặp ai? Kể cặn kẽ tí đi...”

“Khụ khụ...”

Phương Hằng không nhịn được ho nhẹ.

Cái gì gọi là lại đánh nhau với Thánh đình rồi?

Nói như hắn là đại ma vương suốt ngày gây chuyện gì đó ấy.

Nhưng mà hình như cũng không thể hoàn toàn nói là lời đồn.

Phương Hằng dừng một lúc, nói: “Thần sứ Thánh đình - Autolia, ngươi biết nàng không?”

Thế mà là Thần sứ Thánh đình!

Một trong những đại lão của tam đại cầm quyền Thánh đình thế giới hiện thực!

Autolia!

Người nắm giữ thần khí Thiên Bình!

Kỷ Hiểu Ba nghe tên lập tức kích động, trong đôi mắt nhìn Phương Hằng mang theo sùng bái nóng rực: “Từng nghe! Đương nhiên từng nghe! Autolia! Thần sứ Thánh đình! Phương đại ca, sao? Có đánh thắng không? Thắng không? Nói ta nghe đi, đánh như nào?”

Bình Luận (0)
Comment