Trong lòng hắn cũng có nỗi khổ.
Nhân viên nghiên cứu…
Phương Hằng cũng muốn có nhân viên nghiên cứu, nhưng phải đi đâu để tìm đây?
Thôi thì cứ chờ sau khi xây dựng xong thông đạo dịch chuyển rồi dọn sạch phòng thí nghiệm cao cấp của công ty Meteor trước đã.
Ít nhiều gì cũng có thể tăng chút hiệu suất nghiên cứu.
“Đúng rồi, còn có chuyện này.” Khâu Diệu Khang nói xong cầm chai thuốc không biết tên Phương Hằng vừa mang về.
“Ta vừa quan sát qua một chút, chai thuốc này của ngươi rất kỳ lạ, có lẽ không phải là thể virus bình thường.”
“Đợi ngày mai sau khi kết thúc thí nghiệm lâm sàng Licker sẽ bắt đầu nghiên cứu kiểm tra đo lường cái này, cần một chút thời gian mới có thể phân tích rồi đưa ra kết luận được.”
…
Rời khỏi phòng thí nghiệm, Phương Hằng lại đi thăm phòng bệnh vô khuẩn đang trong quá trình xây dựng.
Bản vẽ thiết kế phòng bệnh vô khuẩn là do Khâu Diệu Khang tự tay chế tạo, còn vật liệu là do Liêu Bộ Phàm nghĩ cách lấy được.
Còn NPC kiến trúc sư xây dựng phòng bệnh thì là do Mạc Gia Vỹ nghĩ cách mượn từ Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám.
Liêu Bộ Phàm báo cáo công việc với Phương Hằng.
Nói tóm lại, hắn rất hài lòng với tình hình xây dựng phòng bệnh vô khuẩn.
Nếu thuận lợi thì ngày mai sẽ xong việc!
“Ngoài ra trong khoảng thời gian này chúng ta đã hoản toàn nắm rõ khu vực rừng rậm, ngoại trừ ba hộ gia đình bị cưỡng chế thì đã giải quyết xong những nhà khác.”
“Ba nhà kia mềm cứng gì cũng không ăn, Mạc Gia Vỹ trả bọn họ gấp hai lần để mời họ đi nhưng cuối cùng vẫn không đàm phán được.”
“Ừ, hai ngày nữa tìm bọn họ gây phiền toái.”
Phương Hằng gật đầu tỏ vẻ đã biết.
Súng bắn chim đầu đàn.
Chờ xây xong thông đạo dịch chuyển, chế tạo xong vật thí nghiệm Licker, đến lúc đó sẽ dùng bọn họ làm vật thí nghiệm đầu tiên, thử xem sức mạnh của Licker.
Trò chơi mà.
Nếu không đồng ý thì chỉ có thể dùng nắm đấm để nói chuyện thôi.
“Ông chủ, vẫn còn chuyện phiền phức, vật tư bên chúng ta sắp hết rồi.”
“Thiếu vật tư?”
Phương Hằng quay đầu, vẻ mặt kinh ngạc.
Từ khi nào mà nơi ẩn núp của hắn thiếu vật tư?
“Ông chủ, trước đó chúng ta ký kế hoạch trăng máu với Liên Bang, dự tính ngày mai sẽ có nhóm người thử nghiệm đầu tiên vào nơi ẩn núp.”
“Một ngày ba bữa cơm chúng ta là người bao hết, trong khoảng thời gian này ngươi lại không ở đây nên không có ai thu thập đồ ăn về nơi ẩn núp.”
“Theo tính toàn của ta, tính cả người của Liên Bang nữa thì chỗ đồ ăn còn lại ở nơi ẩn núp cũng chỉ có thể chống đỡ được hai ba ngày.”
“Sẽ nhanh chóng bổ sung đồ ăn.”
Phương Hằng cảm thấy vấn đề này không lớn.
Chỉ cần thông đạo dịch chuyển hoàn thành, đồ ăn sẽ lập tức được bổ sung.
Nhưng ngược lại, Liêu Bộ Phàm đã nhắc nhở hắn.
Nơi ẩn núp sẽ thu nhận thêm một đám người từ bên ngoài vào, cần phải tăng cường phòng vệ mới được.
Phương Hằng thương lượng với Liêu Bộ Phàm một chút.
Tên những người chơi cần bảo vệ được Liên Bang đưa sau khi vào nhà tù sẽ ở hết trong tầng một của nhà tù.
Tầng số 3 khu vực cấm, người không có quyền sẽ không được phép tiến vào, nếu Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám phát hiện ra có kẻ đột nhập sẽ lập tức nổ súng.
Liêu Bộ Phàm gật đầu đồng ý, “Ừ, đã rõ thưa ông chủ, đợi lát nữa ta sẽ đi truyền đạt lại với lính đánh thuê.”
Phương Hằng sờ sờ cằm.
“Đúng rồi, Liêu Bộ Phàm, bọn họ có nộp tiền ăn không?”
“Tiền ăn?”
Liêu Bộ Phàm trừng hai mắt, kinh ngạc nhìn Phương Hằng.
“Chắc là không?”
Phương Hằng cảm thấy đúng là sơ xuất, lước trước đàm phán với Liên Bang mà quên mất tiền ăn…
Hai người đang thảo luận, một NPC quản sự lâu năm gõ cửa.
Breg trên năm mươi tuổi, trước tận thế hắn là chủ quản của một quán rượu.
Sau khi gia nhập nơi ẩn núp, Breg bắt đầu phụ trách quản lý việc thường ngày ở nơi ẩn núp.
“Phương Hằng tiên sinh, Davy của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám đến thăm, hắn đang chờ trong phòng khách.”
Davy?
Đội xây dựng đến nhanh vậy sao!?
Phương Hằng mừng rỡ, “Ta qua ngay đây.”
Phòng khách, Phương Hằng gặp được người bạn cũ Davy.
Davy vẫn luôn phong trần như vậy.
Lúc này, Davy còn mang theo hai tiểu đội chiến đấu cùng với một đoàn đội xây dựng tinh anh của Đoàn kỹ sĩ Hắc Ám.
Davy hành lễ với Phương Hằng, lớn tiếng nói: “Thượng tá Phương Hằng, Davy mang đội xây dựng thứ ba của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám đến trình diện với ngươi!”
Phương Hằng suýt nữa thì bị dọa.
Lúc này hắn mới ý thức được sau chuyến đi thành phố Pinewood, cấp quân hàm của hắn đã cao hơn Davy…
“Davy, đừng cứng ngắc như thế chứ, mau ngồi xuống nói chuyện đi, ngươi như vậy ta không quen chút nào.”
“Còn chưa kịp chúc mừng ngươi.”
Davy ngồi xuống, hắn nhìn Phương Hằng, nhìn thế nào cũng thấy hài lòng.
Đây chính là nhân tài hắn khai quật được!
“Phương Hằng, thiết bị xé rách không gian là thiết bị kỹ thuật cơ mật của nội bộ công ty Meteor do Đoàn kỹ sĩ Hắc Ám bỏ ra rất nhiều công sức mới có thể lấy được, rất quý giá.”
“Sau khi có bản vẽ, muốn xây dựng nó quả thật không có gì khó khăn. Nếu thuận lợi thì chỉ cần vài giờ là có thể hoàn thành, nhưng tiếp đó cần một khoảng thời gian tiến hành vận hành thử và điều chỉnh để ổn định thông đạo dịch chuyển.”
“Bọn ta có thể phải ở lại đây lâu một chút, trong khoảng thời gian này làm phiền ngươi rồi.”
“Không phiền! Muốn ở bao lâu thì ở!”
Trăng máu sắp tới rồi, hiện tại có thêm hai tiểu đội của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám giúp hắn bảo vệ nơi ẩn núp không công.
Cầu còn không được!
Tâm trạng của Phương Hằng đang rất tốt.
“Mặt khác, để xây dựng thiết bị xé rách không gian cần một không gian rất lớn.”
Lúc tới đây, Davy đã kiểm tra tổng thế địa hình bên trong nhà tù.
“Ngươi muốn đặt nó ở đâu? Nếu chúng ta đặt nó ở khu vực quảng trường thì có thể thuận tiện và nhanh hơn một chút.”
“Không, ta định xây nó ở tầng hầm, ngươi thấy thế nào?”
“Vây thì phải cần một tầng hầm có không gian thật lớn mới có thể xây dựng được, trước đó ta cần phải tiến hành một cuộc khảo sát thực địa mới được.”
“Ngoài ra, ta nghe nói trăng máu sắp tới, ta thấy cấu trúc nhà tù của ngươi vẫn còn chút thiếu sót, sẽ mất rất nhiều thời gian để ổn định thông đạo. Khoảng thời gian này, nhân lúc ta ở đây, đội xây dựng có thể thuận tiện giúp ngươi gia cố lại nhà tù.”