Vốn dĩ, Sadovich dự tính sau khi hội hợp với 4-5 nhánh đội ngũ khác sẽ cùng khởi xướng xung kích vào thành phố.
Nhưng trước mắt, hắn chỉ hội hợp với hai nhánh đội ngũ khác.
Bước tiếp theo hành động tiến công thành phố của kế hoạch ban đầu bị kéo dài.
Sadovich cảm thấy tình huống có chút không đúng, liền kêu người chơi đi theo trong đoàn đội lên hỏi vấn đề.
Trong hành động lần này của Thánh đình, người chơi tham dự rất ít.
Trên thực tế, Sadovich không tín nhiệm đối với người chơi phổ biến, hắn vốn không hy vọng trong hành động lần này có người chơi tham dự.
Nhưng người chơi có một ưu thế đặc biệt, có thể thuận tiện mau lẹ tiến hành truyền tin cự ly xa.
Hắn cũng thừa nhận, loại năng lực này cực kỳ hữu dụng đối với chiến tranh.
“Phía Thánh đình có tin tức gì không?”
Người chơi bị kêu lại còn có chút khẩn trương, sau khi nghe được vấn đề càng mờ mịt lắc đầu, trả lời: “Đại nhân, đám người lãnh chúa Dani ở tiền tuyến đã bị kéo chân, thông đạo dịch chuyển thành lũy nước Jones mà giáo chủ Kotte trông coi mọi thứ cũng bình thường, mặt khác có tin tức, tiểu đội Thánh đình khác xâm lấn Đế quốc đã đánh bại ba trấn nhỏ đế quốc...”
“Ồ... dường như không thành vấn đề...”
Sadovich trầm ngâm một tiếng, ngẩng đầu tiếp tục nói: “Ta biết rồi, kêu giáo chủ Kotte lần nữa đi xác nhận một chút tình huống phía sau.”
“Vâng!”
Người chơi không biết Sadovich có phải phát hiện cái gì hay không, gật đầu đồng ý, “Hiểu rồi, ta sẽ lập tức liên hệ với thành lũy quân sự, kêu bọn họ cẩn thận một chút, phái ra đội ngũ điều tra xác nhận.”
“Ừm.”
Sadovich lại cúi đầu suy nghĩ, phát hiện cũng không có chỗ sơ hở gì.
Chẳng lẽ là bản thân suy nghĩ nhiều.
Có lẽ bên phía vong linh chống cự cực kỳ ương ngạnh?
Nếu đã như vậy, vậy chờ thêm một chút, trước tạm thời thay đổi mục tiêu, chờ sau khi công phá một trấn nhỏ lại tập kết đi tiến công thành phố.
Tiền tuyến chiến đấu đã bị bám chặt, bọn họ có thời gian dư dả.
Sadovich vươn tay chỉ phía xa: “Kế tiếp, trấn Vi La! Xung phong!”
...
Tiền tuyến chiến tranh đế quốc Engema.
Lãnh chúa Dani và các đoàn đội người chơi Vong linh học lớn hiệp trợ tác chiến giai đoạn trước chiến đấu kịch liệt chính diện với Thánh đình.
Tình hình chiến đấu cũng không lạc quan.
Một lần công kích gián đoạn, phe lãnh chúa Dani lấy được tin tức có quan hệ với nước Jones phản loạn từ đế quốc truyền đến, lập tức triệu tập người chơi thủ lĩnh các đoàn đội hội nghị khẩn cấp.
Sau khi mọi người biết được tin tức này có vẻ cực kỳ khẩn trương.
Trước mắt chiến sự giằng co, bọn họ đã rơi vào hoàn cảnh xấu, gian nan chống cự.
Cộng thêm trước mắt phúc địa đế quốc đã bị tập kích...
Phiền phức lớn rồi!
Mặc dù hiện tại bọn họ điều động ít nhân viên trở về hiệp trợ, đó cũng không có trợ giúp tính thực chất.
Nếu không phái người trở về xử lý...
Điều này có nghĩa là đội ngũ Thánh đình sẽ hoành hành không cố kỵ trong đế quốc Engema, tuyến tiếp viện hậu phương của bọn họ nhanh chóng sẽ bị phá hủy, thậm chí tiến vào tình trạng khó khăn hai mặt đều là địch.
Đoàn đội đang rối rắm không thôi.
Trở về hay là không trở về?
Trước mắt cho dù chọn thế nào đều là một cái hố to.
Bọn họ còn không thể không lựa chọn nhảy vào.
Rất buồn bực!
“Hết thời gian rồi, hiện tại chúng ta cần lập tức phái người ngăn chặn chỗ thiếu hụt của biên giới nước Jones.”
“Chặn như thế nào? Người đâu ra? Hiện tại kẻ địch chính diện còn không chặn được.”
“Không bằng cầu viện trận doanh Vong linh học? Lần này đội ngũ xâm lấn từ nước Jones cũng chi viện từ thế giới trò chơi cao cấp Thánh đình...”
“Trận doanh Vong linh học sẽ không tham gia quy mô lớn.”
“Bây giờ còn chưa làm rõ hướng đi của kẻ địch, chúng ta tùy tiện hành động không ổn.”
Cảm xúc cura mọi người đều có chút kích động, ngươi một lời ta một câu thảo luận.
Lãnh chúa Dani không nói một lời.
Nàng biết độ khó của nhiệm vụ lần này.
Thánh đình tập kết sức mạnh thực tế của các trò chơi toàn lực ra tay, chỉ riêng năng lực của nàng đương nhiên không chống đỡ được.
Tốn nhiều thời gian tinh lực như vậy mới đứng vững gót chân ở đế quốc Engema, vất vả lắm mới phát triển cho tới hôm nay bước này.
Nói từ bỏ như vậy đương nhiên lãnh chúa Dani cũng không bằng lòng.
Nhưng trước mắt, dường như đã không thể tiếp tục tác chiến.
Lý trí nói cho nàng biết, nàng cần nghĩ cách đúng lúc ngừng tổn hại.
Nhưng mà...
Phút chốc, dư quang của lãnh chúa Dani đảo tới cái gì.
Trái tim nàng nhanh chóng đập thình thịch thình thịch.
Phương Hằng!?
Lãnh chúa Dani bất ngờ ở trong nhắc nhở trò chơi nhìn thấy một cái tên quen thuộc.
Người chơi nhận nhiệm vụ liên quan tới đánh lén xâm nhập đoàn đội Thánh đình...
Lại là hắn?
Xác nhận tên của Phương Hằng, trong ánh mắt lãnh chúa Dani nháy mắt bộc phát ra một tia tinh mang.
“Thì ra hắn cũng đến đây sao...”
Lãnh chúa Dani thì thào tự nói.
“Các vị, không cần thảo luận.”
Phút chốc lãnh chúa Dani ngẩng đầu nhìn về phía mọi người, trầm giọng nói: “Có liên quan đến vấn đề có lui về trợ giúp, không cần thảo luận, ta đã có biện pháp xử lý phiền phức của nước Jones, trước mắt chúng ta cần tập trung tất cả tinh lực đặt ở tiền tuyến, ngăn cản kẻ địch Thánh đình tiền tuyến.”
Cái gì?
Mọi người nghe vậy nhất thời khẽ thì thầm, không ít người lại nghi hoặc nhìn về phía lãnh chúa Dani.
Vừa rồi còn vội vã gọi mọi người đến thương nghị, như thế nào lập tức lại giống như không có việc gì?
Vấn đề giải quyết rồi?