Hẳn không có nguy hiểm.
“Ta đi xuống trước xem một thử.”
Phương Hằng nói rồi gật đầu với mấy người sau lưng, dẫn đầu nhảy xuống.
“Lạch cạch.”
Phương Hằng vững vàng rơi xuống đất, nhìn quanh bốn phía.
Thoạt nhìn nơi này là khu vực bí mật phía dưới địa cung.
Bên trong địa cung còn sót lại dấu vết để lại sau khi đánh nhau.
Đã nhiều năm như vậy, nơi này vẫn duy trì dáng vẻ sau đại chiến năm đó.
Thoạt nhìn trong lúc đó chưa từng có ai đến.
Mấy người Viên Quý Tắc còn lại cũng đều đi theo Phương Hằng từng người nhảy xuống từ chỗ cao, đi vào địa cung phía dưới dò xét.
Trên vách tường và sàn nhà của địa cung đều khắc lượng lớn dấu vết ma pháp trận, nhưng trên mặt đất có mấy vết nứt cực kì thô to, triệt để phá hủy ma pháp trận.
Nhìn dấu vết dường như là sau khi dùng một loại vũ khí cực lớn nào đó trảm kích để lại.
Chẳng hạn như...
Thần khí Cự Kiếm dưới hình thái hoá lớn.
Trừ cái đó ra, đáng lưu ý là, vị trí chính giữa có một cái hố lõm xuống tương đối lớn, bán kính ước chừng ba mét, chiều sâu một mét, cả khu vực đều sử dụng tấm kim loại cao cấp không biết trải kín.
Phương Hằng đi lên trước xem xét, phát hiện trong hố đã không còn bất kỳ vật gì, chỉ còn lại hai vết nứt thật sâu.
Khí tức vong linh đang không ngừng tràn ra từ trong hố.
Kì quái.
Rõ ràng không có bất kỳ vật gì, khí tức lại vẫn có.
Phương Hằng dời ánh mắt, thử quan sát hoa văn ma pháp trận để lại trên mặt đất.
Hệ không gian!
Hệ vong linh!
Ma pháp trận luyện kim song hệ!
Phương Hằng rất nhanh tìm được vết tích của hai loại học thuật từ bên trong, lông mày cau lại, đang suy nghĩ công dụng của ma pháp trận thì chợt nghe Kỷ Hiểu Ba truyền đến một tiếng hô kinh ngạc.
“Phương ca! Ngươi mau đến xem! Chỗ này! Có phát hiện!”
Phương Hằng ngẩng đầu, tìm giọng nói, chỉ thấy hai người Kỷ Hiểu Ba và Debbi tụ tập bên cạnh một bức tường.
“Cái gì?”
Phương Hằng dừng quan sát ma pháp trận trên mặt đất, đứng dậy, đi về phía mọi người.
Chỉ thấy một ma pháp trận đặc biệt hình vòng tròn được khắc trên bức tường.
Ở giữa ma pháp trận là một lỗ tròn có kích cỡ bằng một nắm tay.
Ở xung quanh vòng ngoài có khảm mười hai lỗ nhỏ hơn một chút.
Các lỗ đều là hình tròn.
Kích thước giống như một đồng tiền xu.
Trông như là…
Bí văn Merck!
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy lỗ khảm, Phương Hằng gần như lập tức liên tưởng đến bí văn Merck.
Debbi đang chìm vào suy tư khi nghiên cứu các lỗ khảm trên bức tường.
“Là một loại ma pháp trận luyện kim đặc biệt, sau khi đặt vào trong bí văn có thể đạt được hiệu quả đặc biệt, hoa văn phía trên rất giống với bí văn Merck.”
Phương Hằng nhìn về phía hai anh em Viên Quý Hiền, hỏi: “Các ngươi có biết không?”
Hai anh em lắc đầu liên tục.
“Lúc trước, hai bọn ta không tiếp xúc nhiều với thế giới trò chơi Chiporea lắm, chỉ biết được một vài chuyện của Thánh đình, địa cung này cũng là lần đầu bọn ta biết đến, nếu ta nói sợ rằng ngay cả Anbudu tiên sinh cũng không biết nơi đây sẽ có thứ này.”
Phương Hằng thầm suy nghĩ một lúc, rồi đưa tay ra thử chạm vào một chỗ trống phù văn trên bức tường đá, sau đó lấy một đồng bí văn Merck ra so sánh hoa văn và khảm một đồng vào trong đó.
“Cạch…”
Bí văn được gắn chặt vào phiến đá, tạo ra âm thanh cạch.
Vô cùng ăn khớp.
Gần như có thể xác định, bí văn Merck được dùng để khảm tại chỗ này.
Nhưng sau khi khảm bí văn lên thì ma pháp trận trên bức tường vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Mọi người lại nhìn nhau.
Cũng không nảy sinh bất kỳ nhắc nhở trò chơi mới nào?
Debbi hỏi: “Có khi nào cần phải kích hoạt ma pháp trận trước thì mới có hiệu lực không?”
“Có thể lắm, nhưng bây giờ thời gian đã trải qua lâu như vậy, trận chiến năm đó khiến phần lớn ma pháp trận bị hư hại, cho nên hiện tại không có cách mở lên.”
“Mọi người tìm kỹ lại thử, xem xem có phát hiện gì đó ở gần đây không?”
Mọi người lập tức phân tán, chia nhau ra tìm kiếm manh mối hữu dụng trong địa cung.
“Giới chủ Phương Hằng, ngài xem cái này.”
Debbi ngồi xổm xuống, nhặt một vài mảnh vụn màu đen nằm rải rác trên mặt đất, ghép chúng lại với nhau tạo thành một hình tròn.
“Ý? So thử với ấn ký hình tròn ở trung tâm?”
“Ừ.”
Debbi gật đầu: “Đây là một loại vật chất dự trữ nguồn năng lượng, trước kia ta đã từng đọc trong sách, các phương thức luyện chế liên quan trước đây đều đã bị thất truyền từ lâu.”
Phương Hằng quan sát mảnh vụn màu đen trên mặt đất, sau đó ngẩng đầu nhìn bức tường.
Vậy lỗ trung tâm được kích hoạt bằng cách đặt nguồn năng lượng ư?
Còn mười hai lỗ khảm còn lại dùng để đặt bí văn Merck?
“Phương ca! Bên này!”
Phương Hằng nghe Kỷ Hiểu Ba gọi mình, dừng nghiên cứu, quay đầu đi về phía Kỷ Hiểu Ba.
Kỷ Hiểu Ba tìm được mấy quyển sách bị hủy hoại ở trên kệ kim loại bên cạnh.
Đáng tiếc, bởi vì thời gian trôi qua quá lâu, ngay khi ngón tay chạm vào thì gần như tất cả các quyển sách đều hóa thành bụi.
Chỉ còn lại một quyển sách cuối cùng được bảo quản tốt.
“Phương ca!”
Kỷ Hiểu Ba cầm quyển sách cuối cùng lên nhìn một chút, thấy nhắc nhở trò chơi hiện lên, vội vàng gọi Phương Hằng tới và đưa quyển sách cho hắn: “Phương ca xem cái này đi, có liên quan đến nhiệm vụ!”
“Ừ.”
Phương Hằng đi tới bên cạnh Kỷ Hiểu Ba, nhận lấy quyển sách.