“Ta đã sử dụng các mối quan hệ trong nhà để điều tra, người đứng sau bài viết này là người chuyên biết lách thuộc công ty game AEFC.”
Phương Hằng liếm môi.
Quả nhiên, linh tính của hắn chính xác.
Công ty trò chơi AEFC.
Phương Hằng có một chút ấn tượng về nó.
Đây là một công ty trò chơi rất nổi tiếng, xưng bá cả khu thứ ba của Zombie Ngày Tận Thế.
Ngay cả thế lực của Liên Bang khu thứ ba cũng còn kém xa.
Công ty AEFC ở khu thứ tám ngược lại tương đối khiêm nhường, rất ít khi nghe được tin tức liên quan đến bọn họ.
Kỳ lạ là...
Công ty AEFC sao lại đột ngột ra tay với nơi ẩn núp nhà tù?
Nếu không phải vì một phen thu hoạch ở thành phố Pinewood cách đây không lâu, nhận được bốn Tyrant và hoàn thành nghiên cứu sơ bộ về Licker, trăng máu level 27 tuyệt đối đủ để cho Phương Hằng ăn đủ.
Phương Hằng cảm thấy kẻ địch lần này không giống với những kẻ địch đã gặp trước đó.
Bọn họ sẽ chơi bẩn!
Giữ lại một kẻ thù đáng gờm như vậy.
Ăn ngủ không yên.
Bắt buộc phải nhanh chóng đánh trả, triệt để loại bỏ tai họa ngầm.
Mạc Gia Vỹ cảm thấy vô cùng tự trách về việc này, lần kế hoạch mở rộng này là do hắn dẫn đội, hắn cảm thấy bản thân nên phát hiện ra vấn đề sớm hơn.
Nếu không cũng sẽ không đến nỗi như bị động như bây giờ.
“Phương Hằng, bây giờ nên làm sao?”
Phương Hằng cúi đầu suy tư.
Hắn đang cân nhắc về việc nên báo thù như thế nào.
“Sợ gì.”
Liêu Bộ Phàm nhếch mép khinh thường nói: “Cùng lắm là đuổi nhóm người ở chùa ra khỏi nơi ẩn núp.”
“Đừng.”
Mạc Gia Vỹ lắc đầu lia lịa.
“Không phải vạn bất đắc dĩ thì đừng làm vậy.”
“Bây giờ phần lớn người chơi trong tù đều là những người mưu sinh vô tội bị công ty AEFC lừa đến, bản thân họ không có quan hệ gì với công ty AEFC.”
“Hơn nữa phòng làm việc của chúng ta cũng đã ký kết giao kèo với bọn họ, tùy tiện đuổi họ ra ngoài sẽ ảnh hưởng lớn tới danh tiếng của phòng làm việc, về mặt các hợp đồng kế tiếp cũng sẽ gặp phải phiền phức rất lớn.”
“Việc này ta có trách nhiệm, ta dùng tiền chiêu mộ một số nhóm lính đánh thuê giúp đỡ bảo vệ nơi ẩn núp, dùng vài quan hệ của gia đình, nghĩ cách chuyển người chơi trong nhà tù đến nơi ẩn núp khác, giảm bớt áp lực...”
“Vậy thì không cần thiết, độ khó trăng máu level 27 thì nơi ẩn núp vẫn chịu được.”
Lúc này, Phương Hằng ngẩng đầu lên.
“Điều ta lo lắng là công ty AEFC, nhanh chóng thu thập tư liệu liên quan đến bọn họ, tìm rõ nguyên nhân bọn họ ra tay với chúng ta.”
Nghe thấy Phương Hằng tự tin như vậy, Mạc Gia Vỹ thở phào nhẹ nhõm, hắn gật gật đầu: “Được, bây giờ ta sẽ đi nghĩ cách.”
Nói thế nào đi nữa cũng là công ty trò chơi đã chiếm khu ba.
Là một đối thủ phải xem trọng.
Phương Hằng chuẩn bị lập mưu để hành động, đợi sau khi điều tra rõ đối phương mới ra tay kiếm chuyện với bọn họ.
...
Sau ba tiếng đồng hồ.
Dưới một gốc cây lớn, Phương Hằng và Mạc Gia Vỹ đang dùng ống nhòm nhìn về phía một trấn nhỏ phía xa.
“Phương Hằng, chính là ở đó, Mông Thành.”
Mạc Gia Vỹ nói với Phương Hằng thông tin mới nhất mà hắn dùng tiền điều tra được.
“Ta vừa mới điều tra được rất nhiều chuyện về công ty AEFC ở máy chủ thứ tám, rất kì lạ, sau khi máy chủ mới được mở lập tức sẽ có một nhóm người chơi thuộc sự quản lý của công ty AEFC vào trò chơi.”
“Chưa đến một tuần đã chiếm giữ Mông Thành?”
Phương Hằng hơi ngạc nhiên.
Giai đoạn đầu trò chơi, số lượng và cường độ nhóm zombie trong thành phố đều rất cao, người chơi bình thường căn bản không thể vào khám phá thành phố.
Ngay cả Phương Hằng cũng khó vào được.
“Bọn họ đến bằng cách nào?”
Mông Thành vốn là một thành phố du lịch, khoảng hơn hai mươi năm trước có một thiên thạch rơi xuống Mông Thành, đã gây chấn động cả nước vào lúc đó.”
“Nhưng rất nhanh, nhóm khoa học đã phát hiện nguyên tố phóng xạ bên trong thiên thạch, toàn bộ Mông Thành đều bị nhiễm chất phóng xạ.”
“Vì vậy toàn bộ cư dân trong Mông Thành lập tức triển khai di tản.”
“Sau đó, Mông Thành hoàn toàn bị bỏ hoang.”
“Bởi vậy trong bối cảnh trò chơi, Mông Thành cũng bị coi là thành phố chết.”
Càng điều tra, Mạc Gia Vỹ càng phát hiện nhiều điểm đáng nghi.
“Ban đầu trong Mông Thành hầu như không tồn tại zombie, tương tự, vì thành phố đã bị bỏ hoang hơn hai mươi năm, tài nguyên có thể thu thập được trong thành phố cũng không nhiều, thực phẩm thì càng hiếm hơn.”
“Kỳ lạ là, công ty AEFC giống như đã biết đến Mông Thành trước đó, ngay từ đầu đã đi thẳng đến Mông Thành tập hợp.”
“Hơn nữa chính công ty AEFC cũng chọn Mông Thành làm điểm phát triển ban đầu là rất kỳ lạ.”
“Cho dù là cân nhắc từ giai đoạn đầu hay giai đoạn giữa và cuối, bọn họ đều có thể có lựa chọn tốt hơn.”
“Tìm bừa một nơi xung quanh còn tốt hơn chỗ này, tại sao cứ phải chọn địa ngục khó nhằn để bắt đầu nhỉ.”
“Phải, tại sao chứ...”
Phương Hằng gật đầu đồng ý.
Hắn đánh hơi thấy mùi âm mưu.
Công ty AEFC tham lam.
Rõ ràng đã hoàn toàn kiểm soát máy chủ thứ ba, riêng sever của máy chủ thứ ba cũng đủ khiến họ kiếm được rất nhiều tiền.
Sao cứ phải đến máy chủ thứ tám để thử hên xui.
“Phải rồi, ta còn phát hiện một thứ, gần đây trong tài nguyên công ty AEFC thu mua bên ngoài xuất hiện rất nhiều vật liệu hóa học đặc biệt.”
“Hóa học? Bọn họ cần những thứ này làm gì?”
Sự nghi ngờ của Phương Hằng càng tăng thêm một phần.
Khi trò chơi bắt đầu, các vật dụng thông dụng của nơi ẩn núp phát triển phần lớn là thực phẩm, gỗ, đá, sắt thép...
Hoàn toàn không có mục vật liệu hóa học đặc biệt.
Mà phòng thí nghiệm của Khâu Diệu Khang tương đối nhiều việc, Phương Hằng cũng bỏ ra một khoản điểm cầu sinh để mua không ít nguyên liệu hóa học đặc biệt.
“Ừm, ngoài ra công ty AEFC bảo vệ an khu vực xung quanh Mông Thành cực kỳ nghiêm ngặt, bốn phía thiết lập bảy nơi ẩn núp cỡ nhỏ, nghiêm cấm tất cả người chơi đến gần.”
“Mông Thành… Trông có vẻ có vấn đề lớn.”
Phương Hằng càng lúc càng quan tâm đến Mông Thành.
Ban đầu, hắn để đây là để tiến hành điều tra trước khi đánh nhau.
Bây giờ có vẻ như còn có thể có thu hoạch bất ngờ?