Trương Nhạc Khôn nhíu chặt mày, hắn cũng dụi tắt tàn thuốc, đứng lên, khuôn mặt nghiêm túc.
Trong màn hình, sắc mặt Tôn Diệu Bang đầy nghiêm trọng.
“Các vị đồng nghiệp, tin tức mới nhất, thế lực của bộ phận phản Liên Bang đã ra tay can thiệp vào nhiệm vụ chính, dự tính hai ngày sau sẽ đi tới thành phố Pinewood, chúng ta cần phải nhanh chân hơn, hoàn thành hành động trước khi bọn họ tới.”
“Sau khi trăng máu lần này chấm dứt, chúng ta sẽ lập tức thành lập đội hành động chuyên nghiệp.”
“Mặt khác, không lâu trước đây, ta vừa liên lạc với công ty game AEFC.”
“Bọn họ đã công bố một số tình báo có liên quan tới ‘Kế hoạch Kén’.”
“Hiện giờ, nơi ẩn núp mà AEFC thành lập trong trò chơi nghi ngờ bị kẻ chưa biết từ thế giới bên ngoài quấy nhiễu, độ khó và cấp bậc của trăng máu tăng lên rất nhiều, nơi ẩn núp của AEFC đã luân hãm, ‘Kế hoạch Kén’ cũng chịu uy hiếp cực lớn.”
“Công ty game AEFC cho rằng quấy nhiễu ngoại lai không biết tên có thể có liên quan tới Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám, không loại trừ có liên quan tới tổ chức phản Liên Bang.”
“Dưới tình huống này, bọn họ cho rằng xác suất một mình hoàn thành ‘Kế hoạch Kén’ thành công là cực thấp, vì thế gửi cho chúng ta lời mời hợp tác, bằng lòng chia sẻ ‘Kế hoạch Kén’ với chúng ta.”
“Ta đã xin chỉ thị của cấp trên và tiến hành đánh giá kế hoạch.”
“Cấp trên cho rằng Kế hoạch Kén vô cùng quan trọng với toàn bộ trò chơi Chủ Thần, nếu có được Kế hoạch Kén một cách thuận lợi thì hoàn toàn có thể làm tăng thực lực của đoàn đội Liên Bang giai đoạn sơ giai trung giai trong trò chơi.”
“Tổng đội trưởng Trương Nhạc Khôn, tổng đội trưởng Dư Phi Ngang, tổng đội trưởng Chu Giác, vị trí nơi ẩn núp của AEFC ở phụ cận khu trực thuộc do các ngươi phân công quản lý.”
“Ta yêu cầu các ngươi lập tức điều động tất cả lực lượng, phái nhân viên đi tới nơi ẩn núp của AEFC tiến hành giúp đỡ.”
“Cả đội lập tức xuất phát, mục tiêu nhiệm vụ cụ thể ta sẽ liên lạc với từng người.”
Trương Nhạc Khôn hành quân lễ với màn hình: “Vâng!”
Nói chuyện xong, màn hình lại chuyển về hội trường chính.
Trần Ngự đứng tại chỗ, trong đầu vẫn cảm thấy hơi mờ mịt.
Kế hoạch Kén?
Tuy hắn không biết Kế hoạch Kén là gì, nhưng có thể làm cấp trên quan tâm như vậy, thậm chí ngay cả kế hoạch trăng máu cũng đặt sang vị trí thứ hai thì chắc hẳn là một kế hoạch cực kỳ quan trọng.
Nhưng…
Nhân tố quấy nhiễu chưa biết? Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám nhúng tay vào bên trong?
Trần Ngự trong lòng vừa động, gãi gãi đầu.
Hắn có một dự cảm kỳ quái.
Nhân tố chưa biết mà lãnh đạo nói không phải là Phương Hằng chứ?
Nghe kiểu gì cũng cảm thấy rất giống.
Không đúng, bây giờ Phương Hằng vẫn còn đang ở nơi ẩn núp chiến đấu với zombie mà.
Không phải là hắn!
Nhưng mà…
Lỡ như thì sao?
Căn cứ vào thái độ thử xem thế nào, Trần Ngự chuẩn bị lập tức liên lạc với trợ lý nhỏ của phòng làm việc của Phương Hằng, hỏi xem nàng có biết chuyện về Kế hoạch Kén không.
…
“Hắt… xì!”
Phóng thí nghiệm hai tầng ngầm, Phương Hằng hắt xì một cái.
Giống như suy nghĩ của hắn, số lượng thể dị hóa mà kén có thể sinh ra là có giới hạn.
Chỉ cần hơi kiên nhẫn giết chết từng con là được.
Sau khi rửa sạch tất cả thể dị hóa, Phương Hằng lại cân nhắc nửa ngày về hình ảnh tham chiếu vừa dẫn vào từ bên ngoài trò chơi.
Hắn thật sự không hiểu được thao tác phức tạp như vậy của máy điều khiển chính, vì thế chỉ có thể khởi động chức năng ghi hình của trò chơi, sau đó logout gửi cho Mạc Gia Vĩ.
Mạc Gia Vĩ đi vào trò chơi, đối chiếu ghi hình vẽ giảng giải cho Victor.
“Chắc là cái này…”
Sau vô số lần thử thất bại, Phương Hằng lại nhập vào một chuỗi số hiệu, sau đó ấn xuống phím vặnmàu xanh lục.
Trên màn hình hiện lên một loạt chữ nhỏ.
“Hệ thống đang khởi động lại… Sắp tiến vào chế độ thủ công…”
Trong phòng lập tức tối sầm lại.
Hay giây sau, toàn bộ nguồn điện trong phòng đã được khởi động lại.
Phù! Cuối cùng cũng thành công!
Phương Hằng cảm thấy thao tác thứ đồ chơi này còn mệt hơn khống chế Tyrant chiến đấu gấp mấy lần.
Sau khi mạnh mẽ chuyển về chế độ thủ công, cuối cùng hắn cũng cướp lại quyền khống chế từ trong tay Tsugawa Hideharu, tự khống chế hai tầng ngầm.
“Vật dẫn ký ức…”
Phương Hằng nhỏ giọng nói thầm, dựa theo phương pháp mà Victor cung cấp, thử tìm kiếm vật dẫn ký ức mà để lại trong phòng khống chế.
Không được!
Không tìm thấy!
Vật dẫn ký ức cũng không giấu trong máy tính của phòng khống chế.
Phương Hằng quay đầu lại, dời mắt về phía hai căn phòng sau sảnh lớn phòng thí nghiệm.
Hai căn phòng này vốn bị khoá thông qua máy tính điều khiển chính.
Phương Hằng khống chế hệ thống mở khoá, đi tới trước cửa căn phòng bên trái.
Giữa phòng, một viên tinh thạch màu xanh cao nửa mét đang không ngừng phát ra ánh sáng mỏng manh.
Trên sàn xe chuyên chở tinh thạch kết nối với mười mấy sợi dây diện.
Tinh thạch?
Đó là thứ gì?
Phương Hằng thắc mắc.
Hắn bước tới quan sát một cách cẩn thận, thử dùng ngón tay chạm vào tinh thạch, thử nhận được càng nhiều thông tin hơn từ nhắc nhở trò chơi.
‘Nhắc nhở: Ngươi phát hiện ra vật phẩm đặc biệt – vật dẫn ký ức linh hồn.’
Vật phẩm – vật dẫn ký ức linh hồn.
Loại hình: Vật phẩm đặc biệt.
Mô tả: Vật dẫn ma tinh có thể cất chứa vật dẫn ký ức và linh hồn, bên trong nó chuyên chở một ký ức linh hồn.
Mô tả: Thuộc tính cảm giác của ngươi chưa đạt tới cơ sở phán định, ngươi chưa nắm giữ được kỹ năng liên quan, không thể nhận được nhiều thông tin hơn.
Mô tả: Vật phẩm đặc biệt, không thể cất vào ba lô.
“Ý? Đây là vật dẫn ký ức?”
Phương Hằng cảm thấy hơi bất ngờ, hắn vốn cho rằng vật dẫn ký ức là một trình tự máy tính, một chuỗi số hiệu, không ngờ lại là thứ cùng loại với tinh thạch.
Nhắc nhở nói thuộc tính cảm giác không đủ nên không thể có được nhiều thông tin hơn.
Thuộc tính cảm giác của hắn đã là 29,7, vẫn chưa đủ để phát hiện bí mật trong tinh thạch à?
Hay là thứ đồ chơi này rất đáng giá?
Mấy suy nghĩ hiện lên trong đầu Phương Hằng.
Tinh thể trước mắt bỗng nhiên không chịu khống chế bắt đầu run rẩy.