Nếu đổi thành người chơi bình thường tuyệt đối không chịu nổi!
Nhưng không sao, phân thân zombie không sợ nóng!
Treo máy hai mươi bốn giờ!
Phương Hằng tính toán trong lòng.
Dựa theo tốc độ này, đợi đến đợt khối sắt tiếp theo sản xuất ra, dự tính năm sáu ngày nữa lại có thể tiến hành xây dựng thêm lần tiếp theo!
Toàn bộ khu rừng rậm đã bị zombie khai thác hơn phân nửa, ván gỗ loại tốt cũng đã chất đầy ba kho hàng.
Từ từ kêu Victor xây dựng thêm hai cái nữa.
Ồ... Phát hiện mỏ đồng?
Thứ tốt, đồng có thể chế tác linh kiện điện tử cấp cao, còn có thể chế tác đạn dược.
Sau khi ở trong nơi ẩn núp xây dựng thông đạo truyền tống còn có một lợi ích khác.
Hắn có thể thông qua vết nứt không gian đi đến điểm dịch chuyển tùy ý của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám mọi nơi mọi lúc.
Hiệu suất đi đường tăng lên trên diện rộng!
Phương Hằng chính là thông qua không ngừng sử dụng điểm dịch chuyển nhảy vọt qua lại, tốn mất mấy ngày với Mạc Gia Vĩ, hai người gần như dạo một vòng hơn phân nửa Doanh địa tận thế của thế giới trò chơi, lúc này mới miễn cưỡng thu thập được hơn ba trăm lò luyện đủ dùng.
Cân nhắc đến tinh thạch đặc biệt làm nguồn năng lượng của thiết bị xé rách không gian khá khan hiếm.
Nguồn năng lượng còn lại tính toán đâu ra đấy còn có thể liên tục mở ra thông đạo khoảng hai ngày, Phương Hằng lựa chọn tạm thời đóng cửa thông đạo.
“Ừm, kêu đoàn lính đánh thuê Bụi Gai Đen chạy qua điều tra quặng mỏ mới phát hiện.”
Mỏ sắt bỏ hoang phát hiện trước đó sắp bị khai thác hết, vẫn phải tìm quặng mỏ mới...
Kho hàng của doanh địa Tần Thế số hai mươi ba cũng đầy, đã ngừng thu mua tài nguyên với bên ngoài, buổi chiều lại kêu Mạc Gia Vĩ mang mấy chiếc xe qua, bán ra sạch hàng hóa cao cấp bên đó...
Trong doanh địa tận thế đều là dùng điểm số cầu sinh làm tiền tệ tiến hành giao dịch, rất tiện lợi.
Mua được chính là kiếm được!
Phương Hằng rất bận rộn, nhưng rất hưng phấn.
Lúc đang cân nhắc trù tính đại cục, quản sự lớn tuổi gõ cửa.
“Phương Hằng tiên sinh, Trần Ngự tiên sinh của Liên Bang và bạn của hắn đến thăm.”
“Trần Ngự...”
Phương Hằng nghe Mạc Gia Vĩ nói qua, gần đây Trần Ngự bị chuyện của tổ chức phản Liên Bang làm cho sứt đầu mẻ trán.
Gần đây tên này khá bận, tự mình đến cửa...
Sẽ không phải là thế lực phản Liên Bang lại có hướng đi mới chứ?
“Được, dẫn hắn đến phòng khách, ta rất nhanh sẽ trở lại.”
...
Phòng khách.
Trần Ngự thả một miếng bánh phô mai tiramisu vào trong miệng.
“Chương Triết, ngươi cũng nếm thử đi, kỹ năng của đầu bếp nơi ẩn núp nhà tù tuyệt đối cấp hai mươi, hương vị này tuyệt vời.”
Phương Hằng đẩy cửa vào: “Nếu ngon thì mang chút về đi.”
“Ha, Phương Hằng, sao không biết xấu hổ vậy chứ.”
Trần Ngự xấu hổ gãi đầu.
“Vậy ta sẽ không khách sáo.”
Giai đoạn hiện tại, các điểm tài nguyên của Liên Bang đã được phát triển sung túc, các vật tư điểm tài nguyên đã miễn cưỡng đủ dùng.
Khẳng định sẽ không đói bụng, nhưng chuyện tuyển dụng NPC đầu bếp phụ trách một ngày ba bữa và điểm tâm xa xỉ như vậy giống như Phương Hằng vẫn không làm được.
Trần Ngự đứng dậy giới thiệu với Phương Hằng.
“Phương Hằng, vị này chính là Chương Triết, người tổng phụ trách tổ điều tra chuyên nghiệp sự kiện Dạ Kiêu.”
Phương Hằng ném ánh mắt nghi hoặc về phía Trần Ngự.
“Dạ Kiêu?”
“Ừm, từ sau khi server tám bắt đầu mở ra, trong trò chơi đã xảy ra một loạt sự kiện.”
“Hiện tại đã có thể xác nhận, sau lưng một loạt sự kiện này đều có liên hệ mật thiết với tổ chức Dạ Kiêu.”
“Đặc biệt mấy ngày nay, nhân viên của Dạ Kiêu hoạt động cực kỳ thường xuyên ở mấy server trò chơi khác, cấp trên tập hợp tin tức lấy được từ các kênh, hoài nghi sắp tới Dạ Kiêu lại có một hoạt động lớn.”
“Cấp trên quyết định thành lập tổ điều tra chuyên nghiệp, đồng thời phụ trách điều tra Dạ Kiêu và nhiệm vụ chính của server này.”
Phương Hằng tìm tòi một chút ký ức.
Hắn quả thật chưa từng nghe nói qua cái tên Dạ Kiêu này.
Nói ra, chủ thuê sau lưng Lão Hắc chính là Dạ Kiêu sao...
“Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, Phương Hằng.”
Chương Triết dùng một loại ánh mắt dò xét đánh giá Phương Hằng, gật đầu với hắn.
“Nơi ẩn núp của ngươi rất tuyệt.”
“Lần này đến, ta muốn tìm hiểu một chút nhiệm vụ chính liên quan đến Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám.”
Phương Hằng có chút chán ghét đối với ánh mắt dò xét của Chương Triết.
Hắn bĩu môi.
Quả nhiên, nhiệm vụ chính!
Hiện tại hắn đã biết được tầm quan trọng của nhiệm vụ chính từ trong miệng Mạc Vân Tiêu.
Dạ Kiêu tạo nhiều phong ba như vậy ở trong trò chơi, phần lớn đều là đang kéo dài tiến độ nhiệm vụ chính của Liên Bang, thậm chí còn làm ra hành động phá hoại nhiệm vụ chính.
Xem ra Dạ Kiêu giống với Liên Bang, bọn họ đều có hứng thú đối với nhiệm vụ chính.
Nói cách khác, bọn họ đều là đối thủ cạnh tranh!
Chương Triết nói: “Bọn ta hy vọng có thể hợp tác với ngươi, cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ chính.”
Hợp tác?
Ấn tượng của Phương Hằng đối với Chương Triết lại hủy vài phần.
Tâm hắn nói xem ta là cái gì cũng không biết, muốn “ăn chùa” ta?
Nếu hợp tác, nhiệm vụ chính cuối cùng thuộc về ai?
Giai đoạn hiện tại phân lượng của hắn trong nhiệm vụ chính là cao nhất không thể nghi ngờ.
Nhiệm vụ giai đoạn tiếp theo cũng bị hắn nắm trong tay, phương thức ổn thỏa nhất chẳng qua chỉ là một mình hoàn thành.
Nếu hợp tác hoàn thành...
Lỡ như Liên Bang có thao tác không ổn định gì chẳng phải hắn lỗ lớn?
Tốt nhất chính là để Liên Bang và Dạ Kiêu đánh một trận, hắn nhân cơ hội lén phát dục, ở phía sau yên lặng hoàn thành nhiệm vụ, lấy phần thưởng.
Phương án hoàn mỹ!
Ừm! Làm bộ hợp tác trước!
Phương Hằng gật đầu nói: “Ừm, ta sẽ cân nhắc phương diện hợp tác.”
“Nhưng mà lần trước sau khi từ thành phố Pinewood trở lại, trong khoảng thời gian này ta cũng không nhận được nhiệm vụ liên quan đến Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám.”
Chuyện này Phương Hằng cũng không nói dối.
Cách lần trước sau khi giao văn kiện bí mật có liên quan đến virus thủy tổ cho Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám đã một khoảng thời gian.
Hẳn là bên phía Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám cũng sắp phản hồi tin tức.
Chương Triết truy hỏi: “Những tin tức khác thì sao? Tin tức khác cũng không có sao?”