Orto dẫn theo mọi người đến trước một căn nhà gỗ.
Ngoài nhà gỗ, thôn dân tay cầm súng ống canh gác.
Orto chào hỏi thôn dân một chút, “Ta dẫn bọn họ vào xem thử.”
Mọi người đi vào nhà gỗ.
Trong nhà gỗ đặt từng vại nước lớn.
“Nước sinh mệnh.... Thuốc giải độc....”
Phương Hằng đi đến trước một vại nước trong đó, từ trong balo lấy ra cái chai, thử rót một chai.
“Nhắc nhở: ngươi lấy được vật phẩm - nước sinh mệnh.”
‘Vật phẩm - nước sinh mệnh x1’.
Thuyết minh: sau khi sử dụng trong vòng 20 phút tăng lên 3 điểm thể chất cơ sở, tăng thêm năng lực kháng lây nhiễm, sau khi sử dụng có thể giải trừ trạng thái lây nhiễm của virus zombie (chỉ có hiệu quả với lây nhiễm sơ cấp trung cấp).
Mạc Gia Vĩ và Trần Ngự cũng học theo, từng người múc ra một lọ từ trong chum nước.
“Thuốc kháng lây nhiễm?”
Nhận được nhắc nhở của trò chơi, ánh mắt Mạc Gia Vĩ sáng lên!
Đây chính là thứ tốt đến phần sau của trò chơi tận thế zombie mới có thể có được.
Rất khó tưởng tượng, thuốc giải virus zombie ngàn vàng cũng khó mua được, ở đây lại là một chum nước tuỳ tiện uống.
Trong phòng còn lại khoảng hơn hai mươi chum nữa.
Thấy thế nào cũng giống như có thể sản xuất số lượng lớn.
Nếu có thể lấy được cách điều chế sau đó bán ra ngoài thì…
Phát tài rồi!
Phương Hằng cũng có cùng một suy nghĩ.
Thuận tiện di dời nhóm đảo dân đi, đương nhiên cũng phải mang nước sinh mệnh ở nơi này đi luôn rồi.
Nhưng loại đồ vật như chum nước cất vào ba lô sẽ bị cộng thêm trừng phạt khi vác đồ nặng, vận chuyển không được thuận tiện lắm.
Các đảo dân vận chuyển từng đợt một cũng rất mất thời gian.
Hay là…
Trực tiếp xây dựng một thông đạo truyền tống ở đây?
Ý?
Nghĩ lại một cách cẩn thận, hình như thiết trí nơi này thành căn cứ thứ ba cũng không tệ mà?
Đảo nhỏ ở giữa biển, sẽ không bị thế giới bên ngoài tấn công, lưới phòng ngự thiết trí cũng khá là đơn giản, xây dọc theo bờ biển là được…
Đất ở đây thích hợp trồng trọt, vậy để lại đủ loại đất ở đây…
Phương Hằng ngẩng đầu trao đổi ánh mắt với Mạc Gia Vĩ.
Bọn họ đều nhìn thấy một tia hưng phấn trên khuôn mặt của đối phương.
Suy nghĩ giống nhau!
Chương Triết quay đầu nhìn về phía Orto hỏi: “Tiến sĩ Kevin mất tích như thế nào? Có thể kể lại một cách tỉ mỉ cho chúng ta nghe không?”
“Được, tiến sĩ Kevin là một người thân thiện, giúp đỡ đảo dân chúng ta rất nhiều. Trước kia, phần lớn thời gian hắn đều tiến hành nghiên cứu trong hang động.”
“Một ngày nào đó, sau khi tiến sĩ Kevin đi vào hang động nhưng không hề đi ra ngoài nữa, ai cũng không biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra trong hang động.”
Trần Ngự nhíu mày nói: “Hang động? Các ngươi không phái người đi tìm sao?”
“Đúng vậy, phòng thí nghiệm thành lập trong một hang động trên đảo, sau khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chúng ta cũng thử đi tìm tiến sĩ Kevin, nhưng đều thất bại.”
Orto thở dài, “Có thể trong hang động có khí độc, đừng nói là đi vào điều tra, chỉ hơi tới gần thôi sẽ cảm thấy đầu váng mắt hoa rồi.”
“Chúng ta tổ chức đội cứu hộ muốn đi vào điều tra rất nhiều lần, nhiều nhất cũng chỉ có thể đi vào hang động hơn năm mươi mét, không có cách nào đi sâu vào bên trong.”
Trần Ngự nghe vậy bèn nhìn về phía Phương Hằng theo bản năng.
Miêu tả như vậy có vẻ hơi giống cống thoát nước.
“Chúng ta đã phân tích, hẳn là thiên thạch sơ khai sinh ra phóng xạ mạnh.”
Lúc này, Lucia bước tới giải thích với mọi người, “Suy đoán từ tài liệu liên quan tới virus thuỷ tổ, thiên thạch sơ khai sẽ phóng ra phóng xạ mạnh mẽ, có hại với cơ thể con người.”
“Chúng ta cho rằng, trong quá trình thực nghiệm thiên thạch sơ khai, có thể tiến sĩ Kevin đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dẫn tới bị nhiễm phóng xạ, tiến sĩ Kevin cũng bởi vậy mà chết.”
“Mặt khác, chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ trang phục phòng hộ chống phóng xạ, đang đặt trong thùng kim loại phía trước, ta đã phái người khuân vác tới đó trước.”
“Chuyện này mà cũng có thể liên kết với nhau!”
Mạc Gia Vĩ bừng tỉnh, hắn hưng phấn vỗ tay một cái rồi nhìn về phía Phương Hằng: “Ngươi còn nhớ Mông Thành bị công ty AEFC chiếm cứ không?”
“Lúc đầu Mông Thành cũng là một thành phố phồn hoa, sau đó bởi vì một viên thiên thạch rơi xuống từ trên bầu trời dẫn tới toàn bộ người dân trong thành phố đều phải di dời.”
“Công tu Meteor có được viên thiên thạch đó, hơn nữa nghiên cứu phát minh ra virus thuỷ tổ từ trong đó.”
Phương Hằng lại nhìn về phía Chương Triết: “Nói như thế nào? Liên bang các ngươi có thông tin gì về viên thiên thạch kia không?”
“Thiên thạch sơ khai đề cập tới tuyến nhiệm vụ chính sau này, ta chỉ có thể nói nhiều như vậy thôi.”
Phương Hằng cân nhắc một lúc, thầm nghĩ vậy nhiệm vụ còn rất đơn giản.
Đến lúc đó mặc trang phục phòng hộ chạy vào trong phòng thí nghiệm trong hang động, nghĩ cách lấy thiên thạch sơ khai.
“Sau đó thì sao? Vì sao ngươi lại muốn rời khỏi đảo nhỏ này như vậy?”
Nhắc tới chuyện này, trong ánh mắt của Orto hiện lên sự hoảng loạn.
“Bắt đầu từ khoảng ba tháng trước, trong hang động của tiến sĩ Kevin xuất hiện quái vật.”
Trần Ngự cảm thấy rất kỳ quái với cái từ này.
“Quái vật? Chẳng lẽ không phải zombie à?”
“Là quái vật! Ta vẫn còn có thể phân biệt được zombie và quái vật là như thế nào!”
Orto cao giọng cãi lại: “Ban ngày, đám quái vật này trốn trong hang động, chỉ có buổi tối mới xuất hiện tấn công chúng ta.”
“Ban đầu, trên đảo xảy ra sự kiện mất tích một cách kỳ lạ, sau đó mới phát hiện là do đám quái vật trong hang động làm! Những dong binh kia cũng từng nhìn thấy chúng nó!”
“Không phải zombie! Chính là quái vật!”
Mọi người đều cảm thấy kỳ quái nhìn về phía Lucia.
Lucia lắc đầu: “Không biết, chúng ta chưa từng nghe nói tới zombie ngày ngủ đêm xuất hiện. Tóm lại, thăm dò hang động có thể gặp nguy hiểm, cần phải chuẩn bị đầy đủ để chiến đấu.”
‘Nhắc nhở: Ngươi hoàn thành nhiệm vụ thứ mười bốn: đảo Thiên Đường.’
‘Nhắc nhở: Ngươi kích phát nhiệm vụ vòng chủ tuyến giai đoạn tiếp theo – hang động (đoàn đội).’
Tên nhiệm vụ: Hang động.
Độ khó của nhiệm vụ: ???
Mô tả nhiệm vụ: Ngươi biết được phòng nghiên cứu của tiến sĩ Kevin.
Yêu cầu nhiệm vụ: Tiến vào phòng thí nghiệm thử lấy được nhiều thông tin hơn.
“Ý? Chưa biết độ khó?”