"Tính đâu ra đấy, ba tháng trước đến bóng dáng của server tám cũng không có, làm sao mà bọn họ tiến vào trò chơi được chứ?"
Nghe được câu hỏi của Mạc Gia Vĩ, Chương Triết xanh mặt, chỉ nói: "Liên quan đến bí mật của Liên Bang, ta chỉ có thể nói là Dạ Kiêu có năng lực làm được chuyện này, hơn nữa bọn họ đã thành công."
"Tóm lại chuyện này Liên Bang của bọn ta sẽ tự tiến hành xử lý, chuyện sau này không cần các vị phải tốn công."
Dứt lời, Chương Triết hướng về phía Trần Ngự gật đầu, rời khỏi hang động trước.
Trần Ngự gãi đầu, hắn giơ tay ra hiệu "liên lạc sau" với Phương Hằng, bước nhanh theo sau.
Nhìn hai người kia rời đi, Mạc Gia Vĩ vô cùng khó chịu.
Bận rộn nửa ngày, nhiệm vụ bị mất không nói, còn đụng phải chuyện xấu hổ như thế này.
"Đây chính là nguyên nhân ta ghét bọn Liên Bang, rõ ràng là dựa vào chúng ta bọn họ mới có thể đến được đây, bây giờ lợi dụng hết được nữa thì bỏ chạy."
Phương Hằng hỏi: "Lucia, ngươi có ý kiến gì không?"
"Đây là lần đầu tiên ta nghe được cái tên Dạ Kiêu, chúng ta thông qua tin tình báo mã hóa mới biết được chúng có liên quan đến tin tức của đảo Thiên Đường, có người đã đến trước chúng ta ba tháng, có phải do người của công ty Meteor làm không?"
"Chắc không phải, công ty Meteor và Huyết tộc không có liên quan đến nhau."
Phương Hằng suy nghĩ một chút.
Hắn phát hiện nhiệm vụ của trò chơi vẫn còn đây, vẫn đang tiếp tục tìm kiếm thiên thạch sơ khai, chứ chưa hề thất bại.
Hẳn là còn có biện pháp khác.
"Thiên thạch sơ khai bị phá hủy rồi, đoàn kỵ sĩ Hắc Ám có thể sửa chữa không?"
"Rất khó." Lucia lo lắng, nói: "Chỉ có thể cố gắng hết sức thu thập các mảnh vỡ đem về xem xét, kết cấu bên trong của thiên thạch sơ khai đã bị phá hư, có thể phục hồi như cũ xác suất rất nhỏ..."
"Được, trước tiên cứ thu thập các mảnh vỡ về đã."
Trong lòng Phương Hằng cũng có chút khó chịu.
Phần thưởng của nhiệm vụ chính rất hậu hĩnh, một việc làm không tốt, cũng không đến nổi nói là cố gắng lúc trước đều uổng phí, nhưng sự khẳng định lớn hơn sau này sẽ rất khó để đạt được.
‘Nhắc nhở: Radio cầu sinh của ngươi nhận được hai tin tức khẩn cấp’.
Trần Ngự: Phương Hằng, theo ý của Chương Triết, sự kiện lần này vô cùng nghiêm trọng, lúc trước để tiến vào trò chơi đã phải tiêu tốn rất nhiều, trước mắt Liên Bang khó mà làm được, thực lực của Dạ Kiêu cũng không đủ để làm vậy, nghi ngờ là sau lưng Dạ Kiêu có thể có thế lực mạnh hơn giúp đỡ.
Trần Ngự: Ngoài việc nhiệm vụ chính của máy chủ chúng ta bị Dạ Kiêu chặt đứt, server tám rất có thể đã trở thành nơi vô chủ, khi nào có nhiều tin tức hơn ta sẽ liên lạc lại với ngươi.
Tắt radio cầu sinh, Phương Hằng cau mày.
Nhớ lại toàn bộ quá trình làm nhiệm vụ, hắn cảm thấy có một chuyện kỳ lạ nhất.
Dạ Kiêu đã có thể đi vào trò chơi trước, chặt đứt nhiệm vụ tuyến, vậy tại sao không trực tiếp đem Vành Đai Thiên Thạch đi, hoàn toàn chiếm lấy nhiệm vụ tuyến, mà lại lựa chọn phá hủy chứ?
Chẳng lẽ bọn họ không muốn hoàn thành nhiệm vụ chính sao?
Mục đích của bọn họ chỉ là muốn hủy diệt thế giới thôi mà, không phải sao? Hành động thế này thì trông hơi bị ngu.
Mạc Gia Vĩ đã thu thập xong tất cả các mảnh vỡ thiên thạch ở gần đó, thấy Phương Hằng còn đang ngẩn người, không nhịn được, hỏi: "Đại thần, nói thế nào đây?"
"Cứ về trước đi, nhiệm vụ còn chưa bị nhắc nhở là thất bại, chắc chắn còn cách khác."
Bây giờ, điều Phương Hằng có thể nghĩ đến, đại khái chính là đặt hi vọng vào nơi ẩn núp của Khâu Diệu Khang.
Dựa theo thực lực của Khâu Diệu Khang, nói không chừng hắn có biện pháp hoàn thành việc sửa chữa thiên thạch sơ khai.
Vừa rời khỏi hang động, Orto dẫn theo đám lính đánh thuê của hắn đi tới.
Orto lo lắng hỏi: "Thượng tá Phương Hằng, tình huống bên trong hang động như thế nào?"
Dựa theo lí do trước đó đã chuẩn bị xong, Phương Hằng cúi đầu trả lời.
"Thật không may, trong quá trình nghiên cứu thiên thạch sơ khai, tiến sĩ Kevin xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hậu quả là khiến sinh vật trong hang động xuất hiện biến dị."
"Bọn ta cơ bản đã giải quyết các sinh vật biến dị trong hang động rồi, sắp tới bên trong hẳn là sẽ không gặp nguy hiểm."
"Nhưng mà vấn đề vẫn chưa giải quyết được hoàn toàn."
"Toàn bộ hang động này đã bị ô nhiễm phóng xạ, sau này có thể sinh vật biến dị sẽ liên tục không ngừng được sinh ra, đợi đến khi số lượng đạt tới mức độ nhất định, nói không chừng còn có thể quyển thổ trọng lai."
Tâm trạng Orto trầm xuống.
Đối với người trên đảo mà nói, ở lại trên hòn đảo này như trước giờ sẽ gặp phải nguy hiểm.
"Đừng lo lắng, Orto, chúng ta là bạn tốt, ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu, ngươi nghĩ thế nào nếu ta phái một đội ngũ đến đây giúp đỡ bảo vệ hòn đảo nhỏ này, cứ cách một khoảng thời gian sẽ đi giải quyết một lớp sinh vật biến dị trong hang động."
"Ừm, cái này..."
Orto nhất thời có chút cảm động.
'Nhắc nhở: Độ thiện cảm giữa ngươi và Orto cùng với dân trên đảo tăng lên một ít'.
"Thượng tá Phương Hằng, thật sự rất cảm ơn ngài."
"Chuyện nhỏ chuyện nhỏ, để sinh tồn trong lúc tận thế, chúng ta đáng lẽ nên giúp đỡ hỗ trợ nhau mới phải, ngươi nói có đúng không."
Phương Hằng khoác lên Orto.
"Có điều đối với nơi ẩn núp thì ta hơi kén chọn một chút, việc ăn uống ở chỗ này của các ngươi hơi bị đơn giản, ta vẫn muốn phái thêm hai đầu bếp đến đây."
"Vận chuyển vật liệu từ ngoài vào đây thì hơi bất tiện, nên ta muốn thiết lập một cái thiết bị xé rách không gian ở trên đảo, ngươi cảm thấy như thế nào?"
"Tính theo thời gian thì thiên thạch hẳn là đã bị tổn hại khoảng nửa năm."
Trong phòng thí nghiệm ở nơi ẩn núp, Khâu Diệu Khang đang cặn kẽ phân tích báo cáo về thiên thạch sơ khai mới vừa lấy được.
"Hơn nữa kết cấu bên trong của thiên thạch cũng bị phá hư hoàn toàn, mất đi hoạt tính."
"Xem ra, người phá hư thiên thạch nhằm vào hoạt tính của nó."
"Khối thiên thạch này đã hoàn toàn mất đi giá trị nghiên cứu."
Phương Hằng càng nghe càng cảm thấy không ổn, hỏi: "Ngay cả ngươi cũng không có biện pháp chữa trị sao?"