‘Nhắc nhở: Tống Thi Thi (Sở trường: Nghiên cứu khoa học; đánh giá nhân vật C+; độ trung thành 87) gia nhập nơi ẩn núp của ngươi’.
‘Nhắc nhở: Lý Vấn (Sở trường: Nghiên cứu khoa học; đánh giá nhân vật B; độ trung thành 72) gia nhập nơi ẩn núp của ngươi’.
‘Nhắc nhở: Cấp bậc nghiên cứu khoa học nơi ẩn núp của ngươi thăng cấp’.
‘Nhắc nhở: Hiệu suất nghiên cứu nơi ẩn núp của ngươi tăng lên một ít.
“Tốt quá rồi! Ta đã nói mà! Chúng ta mới gặp như đã quen.”
Ha ha ha! Thành công!
Trong lòng Phương Hằng vui mừng.
Đào góc tường vẫn còn vui vẻ!
Dù sao thì cũng là trò chơi, Phương Hằng mấy chuyện lợi dụng đặc tính trò chơi này cũng chẳng có gánh nặng tâm lý gì.
Đương nhiên, nếu như có thể đào góc tường của Lão Hắc là tốt nhất.
Phương Hằng vẫn còn vô cùng ghi hận chuyện nhiệm vụ chính.
Hắn nhìn sơ qua thuộc tính của các NPC.
Thuộc tính của những người này cũng coi như không tệ, nghiên cứu viên cấp A- cũng khá hiếm thấy.
Độ trung thành lúc đầu chỉ có 63, vô cùng thấp.
Phương Hằng cũng không lo lắng.
Nơi ẩn núp của mình đãi ngộ rất cao.
Chỉ cần ở mấy ngày, độ trung thành của NPC chắc chắn tăng lên từ từ.
Lừa về trước rồi nói!
Phương Hằng lại kiểm tra tình hình bên ngoài nhà máy.
“Licker bên ngoài bị xử lý cũng kha khá rồi, trước tiên ta dẫn các ngươi quay về, ta đảm bảo các ngươi chắc chắn sẽ rất thích môi trường nơi đó.”
Khương Thành thở dài một hơi, hắn cảm thấy thịt nướng trong tay không còn thơm nữa rồi.
“Chỉ mong là vậy.”
‘Nhắc nhở: Nhiệm vụ của ngươi – hộ tống tiểu đội thất bại, trừ 300 điểm vinh dự Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám’.
Mới ba trăm điểm?
Ba trăm điểm đổi lại một NPC cấp A- và hai tặng phẩm?
Ha ha ha!
Lời rồi!
Phương Hằng phấn chấn tinh thần, tạm thời không còn tí buồn ngủ nào nữa.
Được Phương Hằng đích thân hộ tống, ba người Khương Thành được đến nơi ẩn núp nhà tù.
Bức tường dày rộng và tháp canh san sát nhau khiến cho ba người Khương Thành cực kỳ chấn động.
Nơi ẩn núp tư nhân?
Không, trông càng giống với thành lũy xây lại sau thảm họa!
Vào nơi ẩn núp đăng ký xong xuôi, Khương Thành nhận được vật tư rửa mặt cá nhân và mấy bộ đồ tắm rửa, thoải mái ngâm nước ấm.
Sau Ngày Tận Thế, đây là lần đầu tiên Khương Thành ở trong phòng một người yên tĩnh.
Đồ ăn nóng hổi đã được đặt lên bàn.
Trong lúc nhất thời, Khương Thành có hơi hoảng hốt.
Môi trường sống như thế này tốt hơn nhiều so với hắn dự đoán.
Nếu đã đến đây thì yên ổn ở đây thôi.
...
‘Nhắc nhở: Độ trung thành của Khương Thành tăng lên 78, vẫn có xác suất hắn tự rời khỏi nơi ẩn núp của ngươi, mong chú ý...’.
Năm giờ sáng, khu Đông Khê.
Tốn gần một đêm, Phương Hằng đã mang tổng cộng hai nhóm NPC về nơi ẩn núp.
Thật ra phương pháp vẫn như vậy.
Chính là một tên lừa gạt!
Độ trung thành lúc đầu không quan trọng.
Chỉ cần lừa mấy NPC này về nhà, độ trung thành rất nhanh sẽ từ từ tăng lên.
Dù sao thì đãi ngộ nhà từ dành cho NPC vô cùng tốt.
Phương Hằng có niềm tin với điều này.
Hắn ngồi trước đống lửa kiểm tra trạng thái của đám zombie.
Hiện tại nhiệm vụ thứ ba trên tay khá rắc rối, hắn cần phải đào ra công trường bị vùi lấp do vụ nổ.
Mấy người sống sót đều bị nhốt phía dưới.
Phương Hằng không cần tự tay làm, một đám zombie đang quơ cái xẻng chậm rãi đào.
Đang chờ đợi đến chán ngắt, bỗng một dòng nhắc nhở trò chơi màu đỏ nhanh chóng hiện lên trên võng mạc.
‘Nhắc nhở: Radio Ngày Tận Thế của ngươi nhận được một tin nhắn khẩn cấp’.
Hả? Tin nhắn radio cầu sinh?
Phương Hằng hơi ngạc nhiên.
Lạ thật, phạm vi nhận tin nhắn của radio cầu sinh cá nhân rất nhỏ, ở đây lại là khu Đông Khê chắc chắn không phải là bạn bè gì đó.
Là ai nhắn tin cho mình?
Phương Hằng mở radio cầu sinh của hắn lên.
Hạo Châu: Phương Hằng, bọn ta gặp phải phiền phức lớn rồi, nếu ngươi thấy nó đúng lúc này, còn bằng lòng giúp ta, thì ngươi hãy để lại cách thức liên lạc ở trong thực tế của ngươi cho ta, ta sẽ liên lạc với ngươi trong vòng 10 phút sau khi ta nhận được tin nhắn, cảm ơn, đã làm phiền ngươi rồi.
Là Hạo Châu! Hắn cũng đang ở trấn Đông Khê!
Phương Hằng lập tức nhớ lại.
Lúc mới vừa vào trò chơi, hắn đã vô tình nhận ủy thác của Lão Hắc ở trên mạng, khi đó hắn gia nhập vào đội của Hạo Châu rồi họ cùng nhau đi vào trấn Hi Vọng để hoàn thành nhiệm vụ.
Dù tiếp xúc với nhau không lâu, nhưng Phương Hằng cảm thấy Hạo Châu là một người chỉ huy vô cùng đáng tin.
Sau sự kiện trấn Hi Vọng, Hạo Châu cũng là người chủ động xin ở lại để hoàn thành công việc, sau khi nhận được phần thưởng là điểm Chủ Thần từ Liên Bang, hắn đã lập tức chia vật phẩm.
Một mình hắn gánh hết tất cả mọi chuyện, và cũng một mình tiếp nhận điều tra của Liên Bang.
Phương Hằng tính toán một chút, đám zombie cần hai đến ba tiếng để đào tất cả lối đi.
Nếu có thể tiện tay giúp được, thì giúp hộ họ vậy.
Suy nghĩ một chút, Phương Hằng lập tức trả lời cách thức liên lạc điện thoại của hắn thông qua radio cầu sinh.
Kế đến, hắn rời khỏi túi ngủ ở ngay tại chỗ và offline.
...
Tại khu Đông Khê.
Bên trong một căn nhà bị bỏ hoang.
Bốn người thuộc tiểu đội của Hạo Châu đang ngồi vây quanh đống lửa.
Cả tiểu đội của họ đang bị bao trùm bởi bầu không khí của sự tuyệt vọng.
Từ hôm qua đến giờ, bọn họ đã tìm mọi cách để hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng vẫn không làm được!
Bọn họ cũng đã tìm kiếm sự giúp đỡ của rất nhiều người.
Sau khi tất cả mọi người nghe được mục tiêu nhiệm vụ của bọn họ thì đều khéo léo từ chối.
Một mặt là yêu cầu của nhiệm vụ có độ khó rất cao, mặt khác, nhiệm vụ này cũng sẽ gây ra sự thù địch với một công ty trò chơi lớn khác tên là Krenchen.
Rất ít người bằng lòng làm vậy.
Khi nãy, đám người Hạo Châu đã thử lại một lần.
Nhưng vẫn thất bại.
Chỉ còn chưa đầy 10 tiếng nữa là sẽ kết thúc và rời khỏi nhiệm vụ, bọn họ quyết định liều lần cuối, mỗi người tự tìm bạn tốt của mình ở trên radio cầu sinh.
Nhưng đã 5 phút trôi qua, mà bọn họ vẫn chưa nhận được phản hồi của bất kỳ người nào.