Bắt đầu từ hai cái tháp canh dễ thấy nhất!
Trò chơi mà, không phải ngươi đánh ta thì ta đánh ngươi.
Lần này Phương Hằng không hề có tí gánh nặng nào trong lòng.
Hiện tại toàn cầu được chia làm bốn Liên Bang lớn, gọi chung là Liên Bang toàn cầu, do quốc hội trung ương Liên Bang nắm quyền kiểm soát.
Mà vị trí của Phương Hằng thuộc về phía đông Liên Bang.
Hắn nghe Mạc Gia Vĩ nói, mười hai tài phiệt thuộc phía bắc Liên Bang và công nghiệp nặng Bắc Hà chẳng bao giờ hợp nhau.
Thậm chí ở trong Huyết Tộc Ngày Tận Thế, công nghiệp nặng Bắc Hà còn bị bọn họ chèn ép.
Tóm lại, công ty Krenchen là kẻ địch.
Tyrant sải bước chân, hùng dũng tiến tới gần tháp canh.
Phương Hằng tìm một góc khuất.
Hắn định núp ở trong bóng tối để đánh lén bọn họ.
Trên lầu tháp canh gác, người chơi phụ trách canh gác của công ty Krenchen vừa mới hoàn thành việc giao ca.
Như thường ngày, lại là một ngày yên tĩnh.
Người chơi trực ca - Trương Vân đã sớm chuẩn bị xong tài liệu để giải trí qua ngày.
Trấn Ấm Thành là nơi rất hẻo lánh, vì trong thành phố có một đống zombie, nên sẽ có rất ít người tới đây.
Trương Vân duỗi người, ngẩng đầu lên nhìn.
Hắn chợt nhìn thấy đằng xa có một cái chấm đen nhỏ.
Đó là cái gì vậy?
Trương Vân dụi mắt.
Chấm đen đó dần tiến lại gần tòa tháp.
Càng lúc càng to hơn.
Mẹ nó!
Là zombie.
Tyrant.
Ba con!
Chúng đến từ đâu vậy?
Hỏng bét! Bọn chúng đang tiến về phía tháp canh!
Trương Vân chợt gợn tóc gáy, hắn lập tức bật dậy từ trên ghế.
Trong lúc hoảng loạn, hắn cầm cây súng săn lên và nhắm thẳng vào đầu của Tyrant cách đó không xa.
“Pằng! Pằng pằng!”
Hắn nổ ba phát súng liên tiếp, một phát bắn bể đầu, hai phát trúng vào vai nó.
Nhưng Tyrant vẫn không hề bị ảnh hưởng gì, thay vào đó là tốc độ của nó lại nhanh hơn một chút, và vẫn tiếp tục sải bước đến vọng gác.
Lưng của Trương Vân ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Trong nháy mắt, hắn ý thức được rằng chắc chắn đầu óc của hắn bị thiêu hỏng mất rồi.
Hắn vậy mà nghĩ đến việc một mình đấu với Tyrant chỉ bằng một cây súng săn sao?
Thấy Tyrant đang càng tới gần tháp canh, Trương Vân lập tức nhét cây súng săn vào balo và quay đầu bỏ chạy.
Tháp canh toang thì toang, không thể cái mạng nhỏ này được!
Ở phía dưới tháp canh, Tyrant nhanh chóng tiến lại gần, nó vung nắm đấm to lớn và đấm một phát vào tháp canh.
“Rầm!”
Sau khi nó đấm vào tháp canh, cả tháp canh đều rung lắc một cách nặng nề.
“Rầm! Rầm!”
Thấy Tyrant liên tục tung những cú đấm vào tháp canh, Phương Hằng đang nấp ở đằng xa để giám sát trận chiến. phát hiện có gì đó không đúng lắm.
Tình huống gì thế này? Sao bên tháp canh không hề có bất kì hành động phản công nào?
Hắn lấy ống nhòm ra để quan sát kỹ hơn một chút, những người chơi canh gác trên tháp canh đã sớm chạy mất dạng.
“Hừm, chạy nhanh thật.”
Phương Hằng bĩu môi, hắn chẳng thấy thú vị cho lắm, sau đó hắn vung tay ra lệnh cho Tyrant ngừng tấn công tháp canh, mà tiến tới phát động công kích nơi ẩn núp ở phía sau công ty Krenchen.
“Địch tấn công!”
“Có zombie! Là Tyrant! Kéo còi báo động đi!”
Lúc này tiếng còi báo động chói tai vang ra khắp doanh trại.
“Chuyện gì vậy?”
Mới sáng sớm, người phụ trách nơi ẩn núp của công ty Krenchen - Loop vẫn còn đang ngủ ở bên ngoài trò chơi, lúc nhận được nhắc nhở rằng nơi ẩn núp trong trò chơi đang bị tấn công thì hắn đã sợ hết hồn, đành vội vàng quay về trò chơi để online.
“Là Tyrant! Zombie Tyrant đột kích nơi ẩn núp của chúng ta!”
Nghe cấp dưới báo cáo, Loop lập tức tỉnh táo lại.
“Tyrant? Ngươi chắc chắn đó là Tyrant?”
“Thiên chân vạn xác, bọn chúng đang tấn công nơi ẩn núp!"
Loop đẩy người chơi đang đứng bên cạnh hắn ra, và bước ra khỏi nơi ẩn núp.
Bên trong doanh trại, ba con Tyrant đang không ngừng vung nắm đấm, chúng tấn công toàn bộ tòa kiến trúc nằm trong tầm mắt.
Hầu hết vũ khí của những người chơi là cung tên.
Mà mấy cái cung tên làm bằng gỗ này không thể nào xuyên thủng tuyến phòng ngự của Tyrant được.
Thậm chí Tyrant còn lười phản kích lại người chơi, nó trực tiếp vung nắm đấm phá nhà.
Thấy vậy, mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống từ gò má của Loop.
Lợi dụng sự náo loạn trong nơi ẩn núp, Hạo Châu dẫn đội nhanh chóng đến cổng phía đông của trấn Ấm Thành.
Lối vào cổng phía đông của thị trấn bị một cổng sắt có lan can chặn lại.
Qua khe hở giữa các lan can, mọi người nhìn thấy một nhóm zombie đang tụ tập đông nghịt phía bên kia cánh cổng sắt.
Lũ zombie lập tức bị thu hút bởi mùi của những người chơi trong đội, xúm xít chạy về phía cổng sắt.
Cánh cửa sắt cũ kỹ, hoen gỉ cứ kêu cót két khiến người ta không khỏi lo lắng nó sẽ không chịu được sự chèn ép của lũ zombie mà vỡ tung.
Hai anh em Khumpa Khunka đeo trang bị lên người, chuẩn bị chiến đấu, quay đầu nhìn sang phía Hạo Châu.
“Đội trưởng, phải làm sao đây?”
Hạo Châu cầm ống nhòm quan sát bên trong trấn Ấm Thành một lát, nhanh chóng bố trí kế hoạch.
“Chúng đều là những zombie bình thường, không phải là mối đe dọa lớn.”
“Ta đã bố trí thuốc nổ để dọn dẹp ra một cái lỗ, phá vỡ cánh cửa sắt, sau đó Lệ tỷ mở kết giới nhận thức, chúng ta sẽ đột nhập vào bên trong trấn Ấm Thành trước.”
“Mật độ zombie trong thành phố nhỏ hơn nhiều so với ở đây, tới lúc đó hãy trực tiếp giết chúng và đột nhập vào bên trong phòng triển lãm.”
“Được!”
Tiểu đội Hạo Châu đã hợp tác với nhau trong một thời gian dài, họ đã hiểu rất rõ về nhau.
“Giúp ta yểm trợ một chút.”
Hạo Châu nói rồi lấy gói thuốc nổ trong ba lô ra.
Hắn định đi đến cổng sắt để đặt một túi thuốc nổ, trong lúc thổi tung cánh cổng sắt, hắn sẽ tiêu diệt đám zombie đông nghịt.
“Làm nổ tung cánh cổng sắt và lũ zombie này cần hai quả thuốc nổ loại nhỏ...”
Hạo Châu thì thầm tự nói rồi đi về phía trước, trong lòng đang tính toán.
“Vù vù vù!!!”
Trong một lúc bị phân tâm, có vài tiếng gió bên tai.
“Vèo vèo vèo…”
Một vài bóng dáng màu đỏ nhanh chóng chạy qua người hắn.
Cái quái gì thế!!!
Hạo Châu trong lòng giật mình, đột nhiên dừng lại tại chỗ, định thần nhìn qua.
Hàng chục con Licker phía sau lao về phía lan can sắt một cách điên cuồng.