Cảnh tượng trước mắt nhìn qua vô cùng máu tanh.
Đây là lần đầu tiên chiếm lợi thế khi chiến đấu với thể tinh hóa trùng thân mềm!
Lượng máu của trùng thân mềm thong thả giảm xuống, số lượng đàn Licker cũng đang không ngừng bị cắt giảm.
“Cục cục!!!”
Dây dưa mười mấy phút, thể tinh hóa trùng thân mềm cấp bốn bị đàn Licker tập trung vây công bỗng nhiên dừng tấn công.
Trên người nó như nở rộ ánh sáng màu đỏ.
Phương Hằng hơi híp mắt lại.
“Xuỳ xuỳ xuỳ!!”
Đàn Licker dùng tốc độ nhanh chạy về phía sau.
“Bùm!!!”
Ba giây sau, trùng thân mềm thể tinh hóa nổ mạnh tại chỗ!
Dòng khí xốc lên trực tiếp xốc tất cả ba con trùng thân mềm cấp bốn tính cả đàn Licker chưa kịp thoát đi lên cao.
Ngay cả các người chơi Liên Bang ở gần đó phối hợp tác chiến cũng bị lan đến.
Cả đám bị thổi ngã trái ngã phải.
“Phì!”
Thang Sở nhanh chóng đứng vững, phun mấy hạt cát bị gió thổi vào trong miệng ra.
“Thành công!!”
Hắn tràn đầy hưng phấn.
Sĩ khí của các người chơi Liên Bang cũng tăng vọt.
Giải quyết một con!
Chiến đấu với đám trùng thân mềm khó chơi này cả một buổi chiều, cuối cùng bọn họ cũng nhìn thấy ánh rạng đông!
‘Nhắc nhở: Ngươi giết chết thể tinh hóa (cấp bốn ấu trùng kỳ), ngươi nhận được 228 điểm cầu sinh, ngươi nhận được tinh thạch tiến hoá cấp hai x1.’
Nhắc nhở trò chơi làm Phương Hằng vui sướng.
Hay lắm! Bổ đao thành công!
Mảnh nhỏ tinh thạch tiến hoá ở trong tay!
Còn thừa ba con nữa!
Ánh mắt của Phương Hằng nhìn về phía ba con trùng thân mềm tiến hoá còn lại, hắn nhanh chóng tự hỏi, điều chỉnh chiến thuật.
“Trần Ngự, ta cần các ngươi giúp đỡ, áo giáp của thể tinh hóa trùng thân mềm cần sử dụng lựu pháo Acid sulfuric mới có thể tạo thành hiệu quả ăn mòn, ta cần các ngươi tạo thành một lỗ hổng trên người nó.”
“Không thành vấn đề! Tiểu đội tinh anh Liên Bang chúng ta sẽ kiềm chế nó từ bên kia!”
Trần Ngự nhanh chóng ra lệnh: “Các tiểu đội chú ý, nghĩ cách tách ba con thể tinh hóa ra, mục tiêu tiếp theo là sinh vật thể tinh hóa trùng thân mềm ngoài cùng phía bên phải!”
“Sử dụng lựu pháo Acid sulfuric, nhắm ngay vào một chỗ, ăn mòn lân giáp tinh hoá của nó!”
“Vâng thưa trưởng quan!”
Thang Sở phấn chấn, hắn lập tức chỉ huy ba tiểu đội tinh anh, tới gần từ ba hướng khác nhau.
“Bùm! Ầm ầm!”
Lựu pháo có hiệu quả ăn mòn mạnh mẽ cần vài phát mới có thể miễn cưỡng ăn mòn một bộ phận thể tinh hóa bên ngoài của trùng thân mềm.
Bởi vì số lượng đạn có hạn, sau khi tiểu đội Liên Bang sử dụng lựu pháo bắn phá tạo thành một lỗ hổng đỏ như máu trên người thể tinh hóa bên phải lại nhanh chóng lùi về.
Phương Hằng lại lập tức khống chế đàn Licker vây quanh.
Hắn quay đầu lại nhìn về phía Trần Ngự.
“Không đủ, ta còn cần càng nhiều lựu pháo ăn mòn hơn.”
“Ừm, ta đã xin xét duyệt, sử dụng điểm số Chủ Thần dự bị khẩn cấp cũng đã hao hết, bây giờ triệu tập tới đây rất phiền phức, cần có thời gian.”
Trần Ngự lau mồ hôi trên trán, trong lòng cũng cực kỳ nôn nóng.
“Phương Hằng, chúng nó cách nơi ẩn núp càng ngày càng gần, cần phải tìm cách ngăn cản chúng nó tới gần nơi ẩn núp. Vì xây dựng nơi ẩn núp này, chúng ta đã trả giá quá nhiều, không thể chịu nổi tổn thất lớn như vậy.”
Người chơi Liên Bang nghe vậy đều nhìn về phía Phương Hằng.
Không biết từ lúc nào, Phương Hằng đã trở thành hy vọng cuối cùng có thể ngăn cản thể tinh hóa trùng thân mềm trong cảm nhận của các người chơi.
“Haiz.”
Phương Hằng rất là buồn rầu thở dài.
Ngay cả Phương Hằng cũng không có cách nào sao?
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của hắn, trong lòng mọi người trầm xuống.
“Trần Ngự, chuyện này, phải thêm tiền…”
Trần Ngự nghe vậy thì hơi sửng sốt, sau đó lập tức mừng rỡ.
Hắn thật sự có cách!
Trần Ngự lập tức nói: “Chỉ cần có thể nghĩ cách ngăn cản đàn zombie tới gần nơi ẩn núp! Bất cứ yêu cầu gì Liên Bang đều sẽ cố gắng nghĩ cách thoả mãn ngươi!”
“Đây là do chính ngươi đồng ý đó, đến lúc đó đừng quỵt nợ, ta quay video lại rồi nhé.”
Phương Hằng nói rồi chậm rãi giơ tay phải lên.
Hết cách rồi, Phương Hằng vốn cũng không muốn lộ ra con át chủ bài này nhanh như vậy.
Thang Sở và một hàng người chơi Liên Bang đều nhìn Phương Hằng bằng ánh mắt mong chờ.
Từ khi bắt đầu đến bây giờ, bọn họ từng bước tham dự vào việc xây dựng nơi ẩn núp khu sa mạc, nhìn nó thành lập từng chút một, ai cũng không muốn nó cứ như vậy bị phá huỷ.
Các người chơi vừa kích động vừa tò mò, nôn nóng chờ mong, muốn biết Phương Hằng dùng cách gì để xoay chuyển càn khôn.
“Thùng! Thịch thịch thịch!”
Sau đó, Thang Sở nghe thấy tiếng bước chân nặng nè.
Hắn nhìn về phía vang lên tiếng bước chân, con đường phía xa dần dần xuất hiện ba bóng dáng cao to.
“Tyrant!”
Một người chơi Liên Bang hô to.
Vậy mà lại là Tyrant!
Nhóm người chơi Liên Bang lại ồ lên.
Trần Ngự càng là lập tức quay đầu lại nhìn về phía Phương Hằng.
Trong ánh mắt của hắn tràn ngập khiếp sợ và khó hiểu.
“Tyrant?”
“Ừ.’
“Chúng nó được mang ra từ thành phố Pinewood?”
“Ừ.”
“Vậy nên lúc đó ngươi đã có thể hoàn toàn khống chế Tyrant đúng không?”
“Ừ.”
“Vậy nên ngay cả Tyrant cũng có thể khống chế, đàn Licker này cũng đều do ngươi khống chế đúng không?”
“Ừ… Hả? Không đúng.”
Phương Hằng nói rồi nghiêng đầu đưa mắt ra hiệu cho Lucia.
Nhận lấy ánh mắt của Phương Hằng, Lucia lập tức hiểu được ý của hắn, nhưng trong lúc nhất thời nàng vẫn có chút hoảng loạn.
“Hả? Không, không phải như thế, chúng ta không khống chế, là…”
Lucia vừa mới nói hai câu đã không bịa ra được nữa, nhìn Phương Hằng với ánh mắt xin giúp đỡ.
Phương Hằng giải thích với mọi người.
“Là dẫn đường, dẫn đường đàn zombie tốn rất nhiều tinh lực, chuyện này là một gánh nặng rất lớn với Lucia, không thể sử dụng làm chiến thuật bình thường, cùng loại với vật phẩm tiêu hao dùng một lần.”
“Khụ khu, ta hiểu, ta hiểu rồi, năng lực chỉ có thể sử dụng một lần, đúng không?”
Trần Ngự ho nhẹ một tiếng, hắn biết Phương Hằng lại bắt đầu lừa dối, lại tự cho bên ngoài tình báo giả.
Những lời này lừa người chơi khác thì thôi đi, hắn quen biết Phương Hằng lâu như vậy rồi, chắc chắn là không tin.
Dẫn đường Licker thì dễ nói, thế còn dẫn đường Tyrant thì sao?
Ai tin lời nói của Phương Hằng chắc chắn sẽ rất thiệt thòi.