'Nhắc nhở: Ngươi ngẫu nhiên nhận được sách kỹ năng hệ thống Huyết tộc cấp A+ - Huyết Bạo.'
Sách kỹ năng Huyết Bạo trói buộc linh hồn.
Mô tả cách dùng: Sau khi sử dụng trực tiếp học tập kỹ năng Huyết Bạo.
Mô tả kỹ năng: Sau khi trị số sinh mệnh thấp hơn 10 có thể chủ động kích hoạt, làm tinh huyết toàn thân nổ tung, gây sát thương cực lớn đối với thuộc tính máu trong phạm vi 500, sát thương không phân địch hay ta, trị số sát thương có liên quan đến cấp bậc, thuộc tính cơ sở của kỹ năng huyết thống Huyết tộc, sau khi kích hoạt kỹ năng, người chơi có được thời gian 01 giây vô địch đồng thời bảo lưu 1 điểm trị số sinh mệnh. Cần huyết thống Huyết tộc mới có thể sử dụng.
Thời gian cooldown của kỹ năng là 180 phút.
Tự bạo??
Cẩn thận đọc phần giải thích kỹ năng, Phương Hằng kinh ngạc.
Làm màu, không phải chính là tự nổ sao!
Thoạt nhìn, đây là một kỹ năng bỏ đi có tính ứng dụng rất thấp.
Sát thương khá lớn, nhưng khi dùng xong mình cũng chỉ còn lại có 1 chút máu, hơn phân nửa là chết chùm luôn.
Nhưng nghĩ lại thì mình có rất nhiều phân thân zombie...
Bảo bối!
Được tăng thêm kỹ năng này, phân thân zombie lập tức biến thành một viên đạn tự phát nổ! Nâng cao lực chiến đấu trên diện rộng!
Hình ảnh rất là đẹp nha.
Phiền phức duy nhất có lẽ là kỹ năng này phải chủ động, trong lúc đang chiến đấu Phương Hằng cần tự mình ra tay, phải chia sức ra đi điều khiển tự nổ.
Học rồi!
Phương Hằng ngứa ngáy trong lòng, vỗ sách kỹ năng lên đầu một cái.
'Nhắc nhở: Ngươi học tập kỹ năng Huyết Bạo.'
'Nhắc nhở: Kỹ năng Huyết Bạo và phân thân zombie của ngươi thuộc tính không phù hợp, phân thân zombie của ngươi vẫn có thể thừa hưởng và sử dụng kỹ năng, nhưng tổng sát thương giảm đi 30.'
"Ô... vậy mà lại bị làm yếu đi."
Phương Hằng nhỏ giọng tự nói.
"Ảnh hưởng cũng không coi là lớn."
Theo kinh nghiệm trong trò chơi đến bây giờ, thì đa số kỹ năng bình thường zombie đều có thể thừa hưởng trăm phần trăm
Cái loại thiết lập đặc biệt kiểu thuộc tính không phù hợp này, Phương Hằng lần đầu tiên mới gặp.
Không sao, dù gì cũng là kỹ năng cho không.
Vừa đúng lúc, mấy ngày nữa phải đánh một trận ác liệt, có thể thử một chút xem coi cường độ của cái kỹ năng này ra sao.
...
Sáu ngày sau.
Nhà kho phía đông.
Nhìn đường hầm thời không trước mắt, cho đến bây giờ Phan Kim Văn vẫn còn có loại cảm giác không chân thật như đang nằm mơ vậy.
Mặc dù hắn không hiểu là Phương Hằng làm sao làm được, nhưng mà hắn rất kinh ngạc.
Cho tới nay, Phan Kim Văn vẫn nghĩ không ra Phương Hằng rốt cuộc là muốn làm gì, tại sao phải thu gom một lượng lớn tài nguyên vật liệu ở thành phố Nguyên Sâm để xây cơ sở hạ tầng.
Mãi đến hai ngày trước, hắn thấy lối đi dịch chuyển thời không được xây xung quanh nhà kho.
Phan Kim Văn tới lúc này mới hiểu.
Thì ra Phương Hằng đã bày một bàn cờ lớn đến thế!
Ai mà ngờ được, ở thành phố Nguyên Sâm, trong loại sự kiện đặc biệt này còn thật sự có thể tạo ra thiết bị dịch chuyển không gian, còn thật sự có thể vận chuyển liên tục không ngừng vật liệu trong thành phố Nguyên Sâm ra ngoài...
Phương Hằng có thể xem như là đã hiểu rõ cái trò chơi này rồi!
Trong ánh mắt Phan Kim Văn nhìn về phía Phương Hằng có thêm một xíu khâm phục.
Bầy zombie đem mớ vật liệu thu gom được trở về nơi ẩn núp thông qua khe hở không gian.
Lại có bầy zombie khác đem thùng dung dịch trang bị đặc biệt từ bên trong khe hở không gian đi ra.
Gần đó, Vu Kiệt nhìn thấy một màn này, cũng cảm nhận được sự ngạc nhiên y vậy.
Hắn cảm thấy hình dung của Trần Ngự về Phương Hằng không hề sai.
Là một người chơi có thể không ngừng khiến người ta vui mừng và bất ngờ.
Vu Kiệt không ngờ Phương Hằng lại có thể trực tiếp tạo ra lối đi dịch chuyển không gian ở bên trong thành phố Nguyên Sâm, ngay cả các nguồn tài nguyên vật liệu bên trong dây chuyền sản xuất súng ống cũng được đóng gói, đưa về nơi trú ẩn.
Theo lý thuyết mà nói, trước giờ người chơi sẽ không thể làm được tới bước này.
Sau khi tỉnh táo lại, Vu Kiệt cảm thấy đây là một chuyện vô cùng tốt.
Sự phổ biến của súng ống ở khu thứ tám sẽ tăng sức mạnh tổng thể của toàn bộ người chơi ở server tám lên một cấp, tốc độ phát triển cũng sẽ được cải thiện đáng kể, tỷ lệ sống sót của người chơi đương nhiên cũng sẽ cao hơn.
Hơn nữa Liên Bang cũng sẽ dùng acid sulfuric trao đổi với Phương Hằng, lấy về không ít súng ống trung cấp.
“Ồ?”
Phan Kim Văn chú ý tới từng bầy lại từng bầy zombie đang vận chuyển các thùng màu lam ra bên ngoài.
"Phương Hằng, những thứ kia là cái gì vậy?"
"Ừm, ta nhờ một người bạn điều chế dung dịch acid sulfuric đặc biệt, Phan Kim Văn cảm thấy rất kỳ lạ.
Những ngày gần đây, việc đổi acid sunfuric lấy vũ khí đã trở thành một cuộc tranh cãi lớn trên diễn đàn, ba khu lớn đều đang gấp rút giao dịch với Công nghiệp nặng Bắc Hà, vì sợ không bắt kịp.
"Phương Hằng, ngươi thu gom nhiều acid sulfuric như vậy rốt cuộc là để làm cái gì?"
"Acid sulfuric mới là quan trọng nhất, ta có việc cần dùng."
"Được rồi."
Phan Kim Văn không hỏi nữa.
Hắn rất tin tưởng, Phương Hằng nhất định có kế hoạch của hắn.
Có thể đi từng bước cho tới hôm nay, Phương Hằng chắc chắn không chỉ đơn giản là dựa vào vận may.
Trong lòng Vu Kiệt cũng ngứa ngáy, cực kỳ tò mò.
Thu gom acid sulfuric từ bên ngoài cũng thôi đi, tại sao Phương Hằng lại phải phí nhiều công sức đem acid sulfuric vận chuyển tới nơi này?
Phải biết rằng, mở ra lối đi dịch chuyển phải tiêu hao rất nhiều.
Phan Kim Văn hỏi: "Phương Hằng, còn 5 tiếng nữa là tới đợt thi triều tiếp theo, người của chúng ta có phải là nên chuẩn bị rút lui rồi không?"
"Rút lui? Ai nói chúng ta sẽ phải rút lui chứ?"
Phan Kim Văn sửng sốt.
Không đi?
Hắn và Vu Kiệt, hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sự nghi ngờ trong mắt đối phương.
Phương Hằng còn muốn tiếp tục thủ vững thi triều sao?
Chẳng lẽ acid sulfuric lúc trước thấy nhiều như vậy cũng là vì chuẩn bị phòng thủ cho thi triều?
Trong lòng Phan Kim Văn cân nhắc một chút, đang muốn lên tiếng hỏi thăm thì võng mạc của mỗi người chơi nhanh chóng hiện lên nhắc nhở trò chơi ở thành phố Nguyên Sâm.