Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 46 - Chương 49: Đội Ngũ Lớn Mạnh (2)

Chương 49: Đội ngũ lớn mạnh (2)

Sau khi hấp thụ lực lượng của tinh thạch tiến hóa xong, Phương Hằng thuận lợi tăng lên level 7, còn cách level 8 khoảng chừng một phần tư.

Nền nhà xi măng ở cạnh chân của Phương Hằng bỗng rục rịch.

Lúc này ở trên mặt đất xuất hiện một ma pháp trận màu đỏ.

“Soạt!”

Một cánh tay màu xám tro bỗng vươn ra từ trong ma pháp trận.

Từng đám phân thân zombie lần lượt chui ra từ trong ma pháp trận va đứng yên ngay sau lưng Phương Hằng.

Tổng cộng có bảy tên.

Trong phút chốc, ma pháp trận biến mất.

Phương Hằng xua tay, để cho đám zombie chạy ra ngoài thu thập vật liệu treo máy.

Nhanh nhanh, còn thiếu một phần tư kinh nghiệm nữa là có thể lên level 8.

May mắn, nếu số lượng zombie nhện ở trong lối đi đủ nhiều, thì nói không chừng hôm nay hắn có thể lên level 9!

Nghĩ tới đây, Phương Hằng lập tức nhất cảm thấy cả người tràn đầy động lực.

“Nghỉ xong chưa, chuẩn bị bắt đầu hạ đợt tiếp theo chưa.”

“Không phải chứ! Ông đây vẫn chưa có nghỉ ngơi đủ!”

Liêu Bộ Phàm vừa nói vừa lấy ra một lon bia, rồi trơ mắt nhìn Phương Hằng.

“Chi bằng chúng ta nghỉ ngơi thêm một lát nữa đi.”

...

Trưa ngày hôm sau.

Bên trong lối đi dưới tầng hầm.

Phương Hằng vung tay, thu hết tinh thạch tiến hóa ở trên mặt đất vào lòng bàn tay.

“Bụp! Bụp bụp!”

Tinh thạch tiến hóa liên tục nổ.

Màn sương màu đỏ tươi lập tức bị Phương Hằng hấp thụ.

‘Nhắc nhở: Cấp nhân vật của ngươi đã tăng lên level 9.’

‘Nhắc nhở: Do ảnh hưởng bởi kỹ năng thiên phú cường hóa - phân thân zombie hóa phân liệt, ngươi nhận được thêm phân thân zombie x9.’

Hiện tại, sau khi nhân vật đạt level 9, Phương Hằng đã có khoảng 45 tên phân thân zombie.

Nếu so với hai ngày trước thì sức mạnh tổng thể của hắn đã tăng gần gấp đôi.

Thêm nữa là hiệu suất thu thập vật liệu cũng lại tăng lên gấp bội.

“Phù! Đám nhện cuối cùng! Cuối cùng cũng giải quyết xong!”

Liêu Bộ Phàm để trần phần thân trên, hắn thở phào ra một hơi thật dài.

Lúc đặt mông ngồi dưới đất, hắn có cảm giác rất vui mừng vì được giải thoát.

Bên cạnh có mười mấy bình nhiên liệu rỗng nằm lộn xộn.

Đã qua gần nửa tiếng mà vẫn chưa có zombie nhện mới nào ló ra từ khúc cua bên phải lối đi.

Tính luôn cả chiều hôm qua và sáng sớm hôm nay, Phương Hằng và Liêu Bộ Phàm đã quét tới quét lui cái lối đi ở tầng hầm này năm sáu lần.

“Đi, chúng ta đi vào trong nhìn một chút.”

Nghỉ ngơi ngắn trong chốc lát, thay mới bình nhiên liệu xong thì hai người họ lại tiếp tục tiến tới thăm dò.

Phương Hằng đưa máy phun lửa lên phía trước.

Hắn cẩn thận đi qua khúc cua, rồi tiếp tục tiến lên phía trước mấy bước.

Phía trước xuất hiện một lối rẽ.

Lối rẽ có hai lối đi, một lối đi thẳng về phía trước, và lối còn lại là lối đi rẽ trái.

Mà phía trước lối đi thẳng về phía trước đã bị cắt mất đường đi do ba cánh cửa sắt được hạ xuống.

Xuyên qua khe hở của lan can sắt, Phương Hằng nhìn vào bên trong.

Có vẻ như đằng sau ba cánh cửa sắt là một cái cầu thang dẫn xuống phía dưới.

Nhìn phía dưới thì còn có lối đi sâu hơn.

“Sao cái nhà tù này lại được xây ở dưới tầng hầm sâu như vậy.”

Liêu Bộ Phàm cũng chú ý tới cái cầu thang, hắn không khỏi bĩu môi.

Phương Hằng cau mày, hắn nhỏ giọng nói: “Kì lạ.”

“Sao thế.”

Phương Hằng lấy ra từ trong balo một cái bản đồ nhà tù tầng 1 và so sánh với địa hình tại hiện trường.

“Ngươi xem, vị trí của chúng ta ở trên bản đồ là chỗ này, chỗ này là kho hàng đã được đánh dấu, nó không có vấn đề, nằm ngay bên tay phải chúng ta.”

“Chỗ này cũng không có vấn đề, lối đi trước mặt, sau khi quẹo trái thì sẽ đến tầng hầm của tầng thứ 2.”

Liêu Bộ Phàm ghé sát lại nhìn.

Đúng như lời Phương Hằng nói.

Hắn đã nhanh chóng phát hiện ra vấn đề.

“Ừ lối đi trước mặt không được đánh dấu ở trên bản đồ.”

“Phải, hơn nữa trên bản đồ cũng không cho thấy là nhà tù có tầng hầm thứ 2.”

Phương Hằng so sánh hết lần này đến lần khác, sau khi đã xác nhận, hắn thu hồi bản đồ.

Sau đó hắn dùng tay tách lan can của cánh cửa sắt ra để kiểm tra.

Cánh cửa sắt nặng và chắc chắn một cách lạ thường.

Ở trên vách tường của cánh cửa sắt còn có lắp một thiết bị nhận diện điện tử.

Cả ba cánh cửa sắt đều được kiểm soát bằng thẻ từ.

“Hừm…”

Phương Hằng trầm ngâm một tiếng, lúc này hắn lấy một chùy đá nhỏ từ trong balo ra và đập cửa sắt.

“Rầm!”

-14.

Lượng máu của cánh cửa sắt khoảng chừng 75 vạn.

Phương Hằng âm thầm tính toán đại khái.

Đám phân thân zombie không hề biết mệt, cũng không phải là không thể phá được.

Chỉ là tốn quá nhiều thời gian, mất nhiều hơn được.

‘Nhắc nhở: Mục tiêu hóa giải đã được chọn là vật phẩm đặc biệt, nó được kích hoạt bởi nhiệm vụ, nếu như buộc phá hủy nó thì có thể sẽ làm cho vật phẩm nhiệm vụ bị phá hủy, khi đó nhiệm vụ sẽ biến mất hoặc thất bại, xin hãy cẩn thận.’

Được rồi.

“Xem ra nếu dựa vào vũ lực mạnh thì sẽ không mở được.”

Phương Hằng nhún vai và cất chùy đá nhỏ đi, hắn hoàn toàn bỏ đi suy nghĩ tiến vào đó bằng bạo lực.

“Đi, chúng ta đi chỗ khác xem thử trước.”

Quay trở lại ngã ba, Phương Hằng lại đi tới phía bên phải ngã ba để kiểm tra.

Vẫn là cánh cửa sắt như cũ.

Nhưng cửa sắt này lại trong trạng thái mở.

Cánh cửa sắt được treo lên ở chỗ cao.

Chỉ cần khóa điện tử bị kích hoạt, thì cánh cửa sắt sẽ hạ xuống, cắt đứt hoàn toàn lối đi giữa tòa nhà 2 và tòa nhà 3.

Liêu Bộ Phàm thò đầu ra nhìn vào bên trong lối đi bộ.

Ở trong tối đen như mực.

“Nguồn điện ở trong tòa nhà số 2 đã bị hư rồi, ngươi có muốn đi vào xem một chút không.”

“Không, ta không có hứng thú.”

Liêu Bộ Phàm vội rụt đầu lại.

Về có bản, thăm dò ở trong bóng tối giống như tự tìm đến cái chết vậy, một zombie dị hóa tùy tiện xuất hiện cũng có thể đoạt mạng hắn.

“Ta đoán phần lớn zombie nhện đều chạy ra từ trong này.”

“Ta cũng cảm thấy vậy, nói không chừng bên trong sẽ có nhiều zombie dị hóa hơn, tốt nhất là ta nên nghĩ cách để có thể phong tỏa chỗ này lại.”

Sau khi hai người thương lượng xong, thì họ bắt đầu quay lại nhà kho ở trước ngã ba.

Phương Hằng thử xoay tay nắm cửa của nhà kho.

Cửa đã bị khóa trái.

“Chìa khóa.”

Bình Luận (0)
Comment