“Phương Hằng, chúc mừng ngươi.” Davy hỏi: “Tình hình của thiên thạch sơ khai thế nào? Ngươi có lấy được thiên thạch sơ khai từ thế giới song song không?”
“Thiên thạch sơ khai có hơi phiền phức.” Phương Hằng vuốt cổ, giải thích: “Thiên thạch sơ khai của thế giới song song kia cũng bị hủy rồi.”
Mạc Gia Vĩ há to miệng: “Không phải chứ? Khu bảy cũng bị gài rồi?”
“Vậy thì cũng không phải, trước đó bọn họ đã tiến hành nghiên cứu thiên thạch sơ khai, nhiệm vụ chính cũng tiếp tục đẩy xuống rồi.”
Phương Hằng sắp xếp tổng thể chuyện của khu bảy lại một chút, kể lại đại khái một lần.
Davy ở trong Đoàn quân kỵ sĩ Hắc Ám và tất cả mọi người nghe xong đều lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.
Mạc Gia Vĩ cũng rất lâu vẫn không trở lại bình thường.
Hắn nói trong lòng, khá lắm, ngươi chạy đến khu bảy một lần, đến cả nhiệm vụ chủ tuyến của khu bảy cũng lấy luôn?
Khu tám chúng ta còn không có chỗ chông cậy, ngươi còn định một chân đạp hai thuyền?
Bước chân có phải là bước hơi lớn không?
“Đúng rồi, đây là thuốc thần ban ta nghĩ cách lấy được từ trong thế giới song song, chúng ta có thể nghiên cứu một chút, không biết nó có thể thay thế việc phân tích thiên thạch cổ đại hay không.”
Khâu Diệu Khang lúc trước vô cùng có hứng thú với thuốc thần ban trong lời nói của Phương Hằng.
Hắn đi đến bên cạnh Phương Hằng, cầm lấy bình thuốc, đặt nó vào trong tay quan sát một chút.
“Ta sẽ lập tức tiến hành phân tích bản mẫu.”
“Phải cẩn thận con sâu màu tím bên trong.”
“Ừm.”
Davy cũng vô cùng tò mò về thiên thạch sơ khai, hắn gật đầu nói: “Tiên sinh Khâu, nếu như không ngại, có thể để người của bọn ta cùng trợ giúp ngươi không, tăng nhanh tốc độ phân tích nghiên cứu?”
“Thí nghiệm bắt buộc do ta chỉ đạo.”
Davy cười điềm đạm nói: “Đấy là dic nhiên, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của tiên sinh Khâu.”
“Vậy được, theo ta qua đây.”
Lại có vật nghiên cứu mới, Khâu Diệu Khang hưng phấn khác thường, hắn lập tức đem bình thuốc cùng một đám nghiên cứu viên trở về phòng thí nghiệm.
Đợi sau khi phần lớn nghiên cứu viên và nhóm người của Đoàn quân kỵ sĩ Hắc Ám lại lần nữa dịch chuyển đến đại sảnh, Mạc Gia Vĩ đi lên.
Hắn nhỏ giọng nói bên tai Phương Hằng: “Phương Hằng, nhiệm vụ đã phát động chưa?”
“Chưa.”
Phương Hằng lắc đầu, cũng có hơi thất vọng.”
“Xem dáng vẻ của Davy, đoán chừng việc chúng ta không lấy được thiên thạch sơ khai, nhiệm vụ tiếp theo cũng không thể nào phát động, bước tiếp theo chúng ta chuẩn bị như thế nào?”
“Không lẽ nào ngươi muốn chuyển mục tiêu chạy đến khu bảy chứ?”
“Không, khu bảy để đó đã, chúng ta vẫn là phải nghĩ cách tìm được thiên thạch sơ khai.”
Phương Hằng cảm thấy khu tám là địa bàn cơ bản, phải nắm giữ được rồi mới suy nghĩ đến nơi khác.
Mạc Gia Vĩ tán đồng nói: “Ta cũng thấy thế, cho nên chúng ta lại đi server khác thử chút vận may?”
“Đúng, nói đến cái này, thực ra vừa nãy ta bỗng nhiên nghĩ đến một cách hay.”
Mắt Mạc Gia Vĩ sáng lên: “Ngươi có cách?”
“Đúng, khi nãy tìm được một thứ hay ho.”
Phương Hằng nói rồi, rút ra từ trong túi một viên xúc xắc hai mươi mặt, đặt nó vào trong lòng bàn tay.”
Vẻ mặt Mạc Gia Vĩ tràn đầy khó hiểu.
“Gì đây?”
Phương Hằng vỗ vai Mạc Gia Vĩ: “Nào, ném một cái.”
“Không phải chứ, Phương Hằng.”
“Cứ xem như chơi thôi, dù sao cũng không có thông báo nhắc nhở khác, tìm bừa một server khác xem thử vận may.”
Mạc Gia Vĩ nhăn nhó, cầm xúc xắc lắc khẽ.
Năm điểm.
Khu năm?
Phương Hằng nhíu lông mày lại.
Nhìn thấy con số, hai người cùng lúc im lặng.
Phương Hằng bỗng nhiên nhớ lại lời nhắn không lâu trước lão Hắc để lại cho mình.
Khu năm…
Bây giờ nhớ lại, lẽ nào đây là nhắc nhở lão Hắc để lại cho mình?
Dù sao lão Hắc biết rõ rằng Victor đã bị mình nắm được.
Sở trường của lão Hắc là phân tích tình báo, hắn có lẽ có thể phân tích ra mình đã có được thiết bị xé không gian.
Phương Hằng nheo mắt lại.
Hắn rất muốn liên hệ một chút từ trong lời của lão Hắc để thu được tin tức chính thức.
Nhưng hắn không làm được.
Sao cũng được, đến khu năm xem thử trước đã!
Nghĩ rồi, Phương Hằng quay đầu nhìn về phía Victor đang kiểm tra thiết bị xé không gian.
"Victor, thiết bị xé không gian bây giờ còn có thể khởi động không?"
"Tạm thời vẫn không được, Phương Hằng."
"Để đảm bảo lần sau dịch chuyển an toàn, ta vẫn cần tiến hành kiểm tra toàn diện thiết bị, nếu không có gì ngoài ý muốn, năm tiếng sau sẽ có thể đưa vào sử dụng lần nữa."
Năm tiếng, là đủ rồi.
Phương Hằng chuẩn bị offline nghỉ ngơi một chút, đợi năm tiếng sau đi thẳng đến khu năm tìm thiên thạch sơ khai.
"Đợi đã Phương Hằng, ngươi chắc chắn muốn đi khu năm bây giờ chứ?"
"Hử?"
Mạc Gia Vĩ cau mày: "Hai ngày trước ta từng nghe chú tư nói, gần đây khu năm vô cùng loạn, khả năng sẽ nổi lên một trận đại chiến, bắt đầu từ hai tuần trước, bọn ta đã bắt đầu rút đầu tư khỏi khu năm."
"Thế ta càng phải qua đó xem thử rồi."
Phương Hằng càng cảm thấy, khu năm sẽ là một chỗ đột phá.
…
Khu năm là khu hỗn loạn nhất trong zombie Ngày Tận Thế.
Ở nơi đó, xác suất chết của người chơi chỉ cao không thấp.
Khi bắt đầu, bên trong khu năm tồn tại vài thế lực phản Liên Bang.
Sau đó, khi sức chống cự của Liên Bang với khu năm dần dần giảm xuống, rất nhiều tội phạm có danh tên trên danh sách truy nã đều thông qua các cách thức khác nhau chuyển server tiến vào khu năm.
Khu năm có một dạo trở thành thiên đường của tội phạm.
Sau đó, các thế lực lớn phản Liên Bang cũng dần dần thâm nhập vào khu năm, liên thủ chống lại Liên Bang.
Đối với điều này Liên Bang vẫn luôn vô cùng đau đầu.
Liên Bang cũng từng bỏ ra công sức lớn nhằm vào kì chấp hành thứ năm, đã nhiều lần thực hiện hành động diệt trừ.
Mỗi lần Liên Bang đều cái giá cực lớn, nhưng cuối cùng hiệu quả đều không như kì vọng.
Theo thời gian trôi đi, thế lực của các tổ chức phản Liên Bang lớn nhỏ khác nhau ăn sâu bén rễ ở khu năm.
Gần đến hoàng hôn, một khe hở không gian xuất hiện ở trong khu vực rừng sâu của khu năm.
Thông qua khe hở không gian, Phương Hằng xuất hiện ở vùng hoang vu.
Hắn nhanh chóng quét qua một vòng môi trường xung quanh.