Những thứ bột màu xanh da trời ấy đã bị hấp thụ bởi con dấu ký hiệu trên mu bàn tay hắn.
'Nhắc nhở: Trước mắt người chơi đã thành thạo kỹ năng - Thần bí học cơ sở; trước mắt người chơi đã thành thạo - nghi thức Thần bí học (trói vào ấn chương linh hồn), người chơi đã lĩnh ngộ kỹ năng mới - tích trữ năng lượng hiệu suất thấp.’
Kỹ năng: Tích trữ năng lượng hiệu suất thấp (có thể làm nổ).
Mô tả kỹ năng 1: người chơi có thể hấp thụ đủ các dạng năng lượng khác nhau và dự trữ năng lượng trong con dấu Thần bí học thông qua nghi thức Thần bí học. Hiện tại hiệu suất chuyển hóa cực thấp (hiệu suất chuyển hóa, giới hạn lưu trữ năng lượng tối đa có liên quan tới cấp bậc nghi thức Thần bí học và cấp bậc Thần bí học cơ sở).
Mô tả kỹ năng 2: người chơi có thể lập tức giải phóng toàn bộ năng lượng được dự trữ trong con dấu để tạo ra vụ nổ năng lượng, qua đó gây sát thương lớn trong một phạm vi. Cường độ sát thương liên quan đến cường độ năng lượng tích trữ hiện tại trong con dấu và cấp bậc nghi thức Thần bí học (sát thương không kể đến kẻ địch của ta), nếu trị số năng lượng lúc nổ lớn hơn trị số hạn định thì sẽ có xác suất ở kích hoạt vòng xoáy năng lượng. Thời gian cooldown kỹ năng là 48 tiếng.
'Nhắc nhở: Lần đầu ngươi kiểm tra đo lường quặng thô Kyanite, ngươi nhận được 43 điểm kinh nghiệm cơ sở của kỹ năng Thần bí học.’
'Nhắc nhở: Ngươi đã hấp thụ năng lượng của quặng thô Kyanite, năng lượng đã tích trữ hiện tại: 0,2%.’
Phương Hằng đọc qua phần giải thích kỹ năng dài kia, thì cũng hiểu được đại khái.
Quan sát từ góc độ Thần bí học, thì trong quặng thô Kyanite có chứa một năng lượng tự nhiên rất lớn.
Vừa hay là ký hiệu nghi thức Thần bí học trên mu bàn tay hắn có thể hấp thụ năng lượng này.
Và cơ thể hắn trở thành một vật chứa.
Chỉ nhìn giải thích kỹ năng, trước khi sử dụng một lần kỹ năng thì hắn cần phải hấp thụ một lượng lớn quặng thô Kyanite.
Không biết hiệu quả thực tế của nó như thế nào.
Dù sao thì tinh thạch màu xanh da trời được làm ra từ quặng thô Kyanite ẩn chứa một nguồn năng lượng cực mạnh, thậm chí nó còn có thể rạch một khe hở không gian.
Nên có lẽ là nó sẽ không quá yếu.
Cái cách sử dụng năng lượng này đúng là quá thô.
Hấp thụ đơn giản rồi nổ.
Nó giống như việc lấy cơ thể mình ra làm môi giới vậy.
“Khụ khụ.” Nghê Đồng Huy không nhịn được mà ho nhẹ một tiếng: “Huynh đệ, tình huống gì vậy?”
Phương Hằng khôi phục lại tinh thần, lúc này hắn mới nhận ra là những người chơi xung quanh đều đang nhìn hắn với ánh mắt dò hỏi.
“Ặc, ta cũng không biết, không biết nó phát nổ bằng cách nào nữa.”
Mọi người càng cảm thấy nghi ngờ nhìn lẫn nhau.
Món đồ này còn có thể phát nổ.
Bọn họ đã buôn lậu ở hầm mỏ này hơn mười ngày, và đây là lần đầu tiên họ nghe nói khoáng thạch có thể phát nổ.
“Ta cũng bị dọa sợ hết hồn, viên tinh thạch khi nãy có hơi khác một chút, nó rất sáng, ta còn nghĩ là món đồ tốt nào đó…”
Phương Hằng thuận miệng giải thích, hắn định đánh lừa mọi người một cách thật đơn giản.
Mặc dù trong lòng mọi người đều cảm thấy nghi ngờ, nhưng họ cũng không tiếp tục điều tra, mà tiếp tục tu sửa từng cái một.
Nghê Đồng Huy nhìn kỹ Phương Hằng: “Hình như ta chưa nhìn thấy ngươi.”
“Ta mới gia nhập cách đây không lâu, ta đi theo Tả Khánh, bọn họ cũng chạy nhanh quá, để lại ta một mình.”
“Tiểu tử Tả Khánh kia, thế mà lại chạy nhanh thật.”
Phương Hằng thử hỏi thăm: “Đúng rồi, ngươi có biết đám zombie ở ngoài kia là chuyện gì không? Là do chủ thuê làm sao? Động tĩnh lớn như vậy.”
“Ta không biết, huynh đệ, ta khuyên ngươi tốt hơn hết đừng hỏi nhiều như vậy, lấy được tiền là được rồi, càng biết nhiều về chuyện này thì càng mau chết.”
Bọn họ đang nói thì phía trước truyền tới tiếng bước chân.
Hai người họ lập tức dừng trò chuyện.
Tào Chánh Đức đưa ba người vừa nãy quay về.
Sắc mặt của bọn họ trông không dễ nhìn cho lắm.
“Sao thế ông chủ Tào? Có vấn đề gì?”
“Mẹ nó, người của Dạ Kiêu không giữ chữ tín, họ nói chúng ta gây ra động tĩnh quá lớn, thu hút sự chú ý của Liên Bang, nên họ chỉ chịu đưa cho bọn ta một phần ba tiền công, còn bảo bọn ta nghĩ cách quay lại khu vực khai thác khoáng thạch ở trên núi.”
“Mẹ!”
“Cái tên chó Dạ Kiêu! Hắn còn không bằng Liên Bang.”
“Fuck!”
“Bây giờ lại còn quay lại khu vực khai thác quăng sắt, mẹ nó không muốn sống nữa.”
“Muốn đổ tội đây mà! Rõ ràng là bọn họ làm việc không cẩn thận, việc bị Liên Bang phát hiện liên quan đến chúng ta cái rắm!”
Đám người chơi vừa tức giận lại vừa lo lắng.
Liên Bang ở bên ngoài đã phát hiện ra việc trộm khoáng thạch, bây giờ mà còn đi tới khu vực khai thác khoáng thạch ở bên kia, thì khác nào là đang muốn tự tìm tới cái chết?
“Phụt!”
Tào Chánh Đức nhổ bãi nước bọt xuống dưới đất, khuôn mặt hắn lộ vẻ hung hăng.
“Các anh em, bên ngoài đều là người của Dạ Kiêu, ta cũng không lừa các ngươi, trước mắt chúng ta có hai con đường.”
“Một là bây giờ chúng ta quay lại đường cũ, chạy ra khỏi lối vào, có thể chạy được bao nhiêu thì chạy bấy nhiêu, đợt này xem như là nhìn lầm.”
“Hai là, chúng ta tin Dạ Kiêu một lần cuối cùng.”
“Người của Dạ Kiêu nói, hiện tại bọn họ đã tạm thời kiểm soát khu vực khai thác khoáng thạch, và người của Liên Bang cũng đang bị đám zombie tấn công nên cũng họ không có thời gian rảnh để tới đối phó với chúng ta.”