Phương Hằng cảm thấy người ở bên Liên Bang có vẻ như rất giàu, vì có rất nhiều quặng thô Kyanite bị tùy ý vứt bỏ ở khu vực khai thác quặng, hơn nữa hầu hết chúng đều không được bảo vệ nghiêm ngặt.
Chả trách bị người của Dạ Kiêu để mắt tới.
Đáng tiếc, hắn lại không thể nào mang toàn bộ khoáng thạch về khu tám.
Dù sao, nếu không thể mang đi được, thay vì để người của Dạ Kiêu mang đi, chi bằng hắn sử dụng.
Phương Hằng dựa vào nguyên tắc không lãng phí, hắn bắt đầu bóp vỡ quặng thô để hấp thụ năng lượng tự nhiên.
‘Nhắc nhở: Ngươi đã hấp thụ được một ít năng lượng từ quặng thô Kyanite, năng lượng đã tích trữ hiện 0,31%.’
‘Nhắc nhở: Ngươi đã hấp thụ được một ít năng lượng từ quặng thô Kyanite, năng lượng đã tích trữ hiện 0,34…’
Một viên quặng thô cấp thấp chỉ có thể cung cấp 0,02% - 0,05 % năng lượng.
Quá ít!
Như vậy thì hấp thụ chiếm đoạt điểm!
Phạm vi khu vực khai thác quặng rất rộng lớn, những người chơi đều đang bận rộn vận chuyển khoáng thạch cấp cao, nên cũng không thời gian để để ý đến những người khác, hầu hết các thành viên của tổ chức Dạ Kiêu đều đứng canh gác ở bên ngoài khu vực khai thác quặng.
Chẳng ai chú ý tới Phương Hằng đang đứng ở trên hầm mỏ ngoài trời, và bóp vỡ từng viên quặng thô Kyanite để hấp thụ năng lượng.
Thấy thời gian cooldown đã qua 20 phút, Phương Hằng đã lặng lẽ núp vào một góc xó xỉnh của khu vực khai thác quặng và quăng cái túi ngủ ở ngay tại chỗ.
Mặc dù nó rất phiền phức, nhưng mỗi lần hắn online và offline đều có thể kiếm được rất nhiều tiền, nghĩ tới đây Phương Hằng cũng làm không biết mệt nữa.
Quay đi quay lại, mãi đến lần offline thứ tám.
Hắn lại thoát ra trò chơi và trở về thế giới hiện thật, lúc này Phương Hằng nhíu mày lại.
Hắn bỗng nhận ra có một vấn đề.
Căn phòng không chứa hết được!
Thể tích của viên quặng thô vốn dĩ đã lớn.
Mà phòng trọ đã bị chất đầy bởi quặng thô Kyanite rồi, ngay cả trên giường cũng toàn là quặng thô Kyanite, bây giờ mà tiếp tục chất chồng vào đó thì thế nào cũng sẽ vùi lấp cả khoang trò chơi.
Tới nửa đêm, Phương Hằng vẫn chưa tìm được một chỗ khác để cất trữ quặng.
Có rồi! Cứ quăng tới chỗ đó!
Phương Hằng chạy ra phía sau vườn và trực tiếp quăng quặng thô Kyanite xuống dưới đất.
...
Vào bốn giờ bốn mươi lăm phút rạng sáng.
Ba chiếc xe tải lớn đã được tu sửa xong, Tào Chính Đức cảm thấy rất hài lòng với hiệu suất của Phương Hằng, hắn vung tay bảo Phương Hằng sang một bên nghỉ ngơi.
Những người chơi còn lại thì đang ra sức vận chuyển vật liệu để kiếm tiền.
Cũng chẳng ai quan tâm Phương Hằng đã đi đâu.
Lúc này, Phương Hằng tựa lưng vào một thân cây, hắn núp ở chỗ khuất tầm nhìn của nơi ẩn núp Liên Bang ở dưới chân núi.”
“Vậy mà đã đánh hơn bốn tiếng.”
Phương Hằng tự lẩm bẩm một mình.
“Đáng tiếc…”
Đến bây giờ, cuối cùng Phương Hằng mới nghĩ ra cái balo nhảy không gian và thời gian nên mang thứ gì để quay lại khu năm.
Bộ sưu tập mẫu vật sống!
Cường độ của zombie khổng lồ cấp năm làm Phương Hằng cảm thấy kinh sợ.
Và lực phòng ngự mạnh mẽ mà nơi ẩn núp của Liên Bang đã phô ra cũng khiến cho Phương Hằng cảm thấy bị chấn động.
Phòng ngự mạnh mẽ như vậy, chắc chắn không phải là nhất triều nhất tịch được.
Để được như vậy, đòi hỏi phải có rất nhiều vật liệu, tích lũy trường niên lũy nguyệt mà ra!
Để đạt được loại phòng ngự này thì nơi ẩn núp của nhà tù khu tám vẫn còn cần thêm thời gian để phát triển.
Phương Hằng cảm thấy chỉ cần cho hắn đủ thời gian, thì khả năng phòng ngự của nơi ẩn núp nhà hắn chắc chắn có thể vượt qua cả nó!
Trong lúc suy nghĩ, Phương Hằng liếc mắt nhìn về phía ba con zombie khổng lồ cấp năm.
Gần như là do bị vũ khí laser năng lượng cao tấn công liên tục hơn bốn tiếng, nên đợt tấn công của zombie khổng lồ cấp năm đã xuất hiện sự mệt mỏi mà mắt thường có thể thấy được.
Bọn chúng sắp không xong rồi.
Phải tìm cơ hội để kết liễu!
Phương Hằng híp mắt.
Hắn vẫn luôn lặng lẽ quan sát trận chiến giữa đám zombie và nơi ẩn núp của Liên Bang ở phía dưới.
Âm thầm chờ đợi cơ hội, tìm cơ hội để lén kết liễu.
Zombie cấp sẽ cho ra tinh thạch tiến hóa năng lượng cao, mà việc thăng cấp thiết bị xé không gian cấp bốn thì lại cần rất nhiều thứ này!
Phương Hằng không muốn bỏ qua cơ hội tốt này.
Kiếm một khoản nhỏ!
Phương Hằng mở nhật ký trò chơi ra, và điều khiển đám Licker đang ở một bên đợi lệnh từ đằng xa.
“Đánh lâu như vậy, các ngươi cũng đã mệt mỏi, vậy để ta kết thúc giúp các ngươi, vì chúng ta đều là người quen cũ, nên không cần phải nói lời khách sáo…”
...
“Ầm! Bịch bịch!"
Dưới chân núi.
Nơi ẩn núp của Liên Bang.
Dưới đất rung nhẹ.
Bên trong phòng chỉ huy, Lý Đại Hải đang quan sát tình hình bên ngoài thông qua màn hình.
Vách tường phía ngoài cùng đã bị zombie khổng lồ đập tạo ra mấy cái lỗ lớn.
Đây chính là tường vây kim loại tăng cường cấp ba!
Zombie khổng lồ đã đột phá bức tường vây bên ngoài và tiến vào vòng phòng ngự bên trong, chúng còn phá hủy một lượng lớn tháp đại bác tự động và tháp canh ở ngoài nơi ẩn núp.
“Vù…”
“Bùm!”
Sau khi tháp đại bác laser đã tập hợp năng lượng xong, nó lại bắn ra một tia laser vào người của zombie khổng lồ.
Zombie khổng lồ bị tia laser bắn vào trực diện mà bay ra ngoài và ngã nặng nề xuống đất, trên người thì bị thủng một lỗ, máu thịt lẫn lộn bởi tia laser gây ra.
Nhưng lỗ thủng đó đã nhanh chóng khép lại với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.