Quá mức ngạc nhiên khiến Mạc Gia Vĩ không nhịn được mà nói tục.
“Đm! Đây là khu số năm à?”
Mạc Gia Vĩ biết Phương Hằng chuẩn bị chơi một vố lớn, nhưng hắn không ngờ lại chơi lớn thế này, thế mà lại trực tiếp xây dựng một đường hầm thời không giữa khu số năm và khu số tám!
Được lắm! Đây là đang chuẩn bị chuyển hết đồ từ khu số năm về nhà mình hay sao?
Tiếp sau đó, Lucia và Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám cũng từ trong phòng chui ra.
Sau khi Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám biết được tin tức của thiên thạch sơ khai lập tức chạy đến hỗ trợ. Để vận chuyển thiên thạch sơ khai, bọn họ đều đã mặc đồ bảo hộ ngăn cách phóng xạ đàng hoàng.
Đi ra khỏi đường hầm thời không, Lucia tò mò đánh giá mọi thứ xung quanh, nàng cảm thấy thế giới này vừa lạ lại vừa thân quen.
“Đây là thế giới song song sao, không ngờ có thể tận mắt chứng kiến mọi thứ này, thật khiến người ta ngạc nhiên mà.”
Davy tấm tắc cảm thán.
“Davy, cảm ơn ngươi có thể đến đây giúp đỡ. Hiện tại mọi nơi ở viện nghiên cứu này đều nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị tiêu diệt, chúng ta phải nhanh chóng chuyển thiên thạch sơ khai đi.”
Phương Hằng đi lên phía trước đưa thẻ từ của phòng thí nghiệm tầng sáu dưới tầng hầm: “Thiên thạch sơ khai hiện tại đang được cất giữ ở tầng bảy dưới tầng hầm, ta còn có chuyện khác cần xử lý. Các ngươi dùng cái này, tiến vào từ lối vào của phòng thí nghiệm tầng sáu dưới tầng hầm...”
“Ta vẫn còn chuyện cần xử lý, sau khi xử lý xong sẽ lập tức quay lại tập hợp với các ngươi.”
Davy nhận lấy thẻ từ, gật đầu nói: “Được, về phía vận chuyển vật tư cứ giao cho bọn ta.”
“Phương Hằng” Lucia tiến lên phía trước hai bước, ngăn cản Phương Hằng đang muốn rời đi: “Cần ta giúp không?”
“Giúp ta điều khiển đám zombie, tầng năm dưới tầng hầm vẫn còn, dùng đám zombie để vận chuyển vật tư.”
“Ừm, ngươi phải cẩn thận.”
Phương Hằng phất tay, chạy nhanh xuống tầng hai dưới tầng hầm.
Hầu tước Huyết tộc vô cùng khó xử lý, chỉ dựa vào đám người Vũ Hành Văn e rằng chẳng dễ giải quyết như vậy, phải nhanh chóng đến giúp đỡ.
...
Thông đạo tầng hai dưới tầng hầm.
Để cho Phương Hằng có đủ thời gian, đám người Vũ Hành Văn đã tốn rất nhiều sức lực mới giữ chân được Đới Trạch trong liệp sát ma pháp trận.
Liệp sát ma pháp trận trói chặt Đới Trạch ở tại đó không thể nào động đậy được, nhưng bọn họ cũng không thể uy hiếp được Đới Trạch về mặt ý nghĩa thật sự.
“Ầm ầm ầm ầm!”
Đới Trạch bị giam cầm tại chỗ vung trường bào màu đen đỡ lấy từng viên đạn.
Ầm!!
Vũ Hành Văn xoay nắm đấm cực lớn nện qua Đới Trạch ở trước mặt.
Đới Trạch giơ cây gậy lên nhẹ nhàng đâm lên phía trước một cái.
Cây gậy tiếp xúc với nắm đấm, Vũ Hành Văn cảm nhận được một nguồn lực lượng to lớn xông đến, cả người đều văng ra xa đập mạnh lên bức tường phía sau.
“Các ngươi, thật sự đáng ghét.”
Bị giữ chân khoảng chừng gần mười phút, Đới Trạch đã nhanh chóng mất hết kiên nhẫn. Hắn cảm thấy phong ấn dưới chân đang dần yếu đi, hắn chậm rãi giơ tay về phía trước.
Trong không khí ngưng tụ một dòng máu màu đỏ, chậm rãi hội tụ lại trong tay Đới Trạch.
“Có thể làm đến bước này, trong tộc thợ săn quái vật...”
Đang nói, Đới Trạch bỗng nhiên cảm nhận được gì đó, nhíu chặt mày lại.
“Ầm!”
Cái cửa ống thông gió trên trần nhà phía sau Đới Trạch bị đẩy ra một cái ầm.
Một chuỗi bóng dáng màu đỏ từ trong trần nhà chui ra!
Là Licker!
Đám Licker lại bổ nhào về phía Đới Trạch lần nữa.
Trên gương mặt của đám người Vũ Hành Văn lộ ra nét ngạc nhiên vui mừng.
Phương Hằng!
Phương Hằng đến rồi!
Licker điên cuồng xông đến Đới Trạch, bao vây hắn lại ở giữa, móng vuốt sắc bén giơ lên tấn công dữ dội.
Dưới chân Đới Trạch bị giam giữ không thể di chuyển được, chỉ có thể dựa vào cơ thể cố gắng hết sức để tránh né.
Nhưng số lượng Licker quá nhiều, rất nhanh hắn đã bị đám Licker bao vây không chừa một kẽ hở.
“Lạch cạch.”
Phương Hằng nhảy xuống từ cửa ống thông gió phía sau bọn người Vũ Hành Văn.
Nhìn thấy Phương Hằng đến tiếp viện, Chu Lỗi vô cùng vui mừng hét lên: “Phương Hằng!”
Vũ Hành Văn quan tâm đến thông đạo dịch chuyển hơn nên vội vàng hỏi: “Thông đạo dịch chuyển thế nào rồi?”
“Làm xong rồi!”
Phương Hằng giơ ngón cái lên với mọi người.
Đám người Vũ Hành Văn chắc hẳn cho rằng ‘làm xong rồi’ trong miệng của Phương Hằng chính là đã tiêu hủy thông đạo dịch chuyển rồi, trái tim đang treo lơ lửng lập tức hạ xuống.
Theo cách nghĩ của bọn người Liên Bang, chỉ cần phá hủy được thông đạo dịch chuyển thì nhiệm vụ lần này coi như hoàn thành rồi. Cho dù bỏ cái mạng nhỏ này ở đây cũng xứng đáng!
Trần Tử Dương phấn khởi nói: “Làm tốt lắm! Phương Hằng!”
Tâm trạng của Phương Hằng cũng không tệ: “Cũng được, chủ yếu là bạn bè của ta đáng tin cậy.”
“Đáng tin! Nói không sai!”
Liễu Tuệ Dĩnh nhìn Đới Trạch đang bị đám Licker bao vây ở phía trước, hạ giọng nói: “Đừng vui mừng quá sớm, trước tiên giải quyết phiền phức này đi.”
Trên người đám Licker đang bao vây tấn công Đới Trạch phát ra âm thanh xẹt xẹt xẹt.
Cả người Đới Trạch từ trên xuống dưới bị đốt cháy thành một lớp sương máu!
Chịu ảnh hưởng bởi sương máu, lượng máu của Licker đang điên cuồng nhào vô tấn công kia bỗng chốc giảm xuống.
Ghi chép trò chơi ngay lập tức hiện lên.
‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi (Licker) bị tấn công bởi huyết ma pháp’.
‘Nhắc nhở: Phân thân zombie của ngươi (Licker) bị tấn công bởi huyết ma pháp’.
Tụt máu rồi?
Nhanh như vậy sao?