“Liên tục tác chiến sẽ ảnh hưởng đến sức chiến đấu của chúng ta, chúng ta cần một chút thời gian để nghỉ ngơi.”
Phương Hằng cũng không lộ ra vẻ sợ hãi, hắn đi lên trước vài bước.
“Cho ta chút thời gian, ta đã chuẩn bị xong kế hoạch, hơi nhẫn nại, đợi đến ngày mai, đến lúc đó chúng ta nhất định có thể dễ dàng hoàn thành kế hoạch công lược trấn Duyên Khê.”
Ba người Liên Bang Trình Nhã đứng bên cạnh, nhìn Phương Hằng và La Thập giằng co, trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Thật sự rất kỳ quái!
Vì sao Phương Hằng có thể đứng ra chống đối La Thập?
Vì để kéo dài chút thời gian?
Có cần thiết không?
Phương Hằng sở hữu năng lực điều khiển zombie, mạnh mẽ công kích nơi ẩn núp của người chơi cũng không khó khăn.
Huống hồ kế hoạch đánh bất ngờ đêm nay cực kỳ đột ngột, ngay cả Trình Nhã cũng cảm thấy áp lực.
Vì sao Phương Hằng khăng khăng muốn kéo dài một ngày chứ?
Đang kinh nghi bất định, Ngụy Thuần bên cạnh Trình Nhã đứng lên.
“Đoàn trưởng La Thập, ta cho rằng Phương Hằng nói có lý, liên tục nhiều ngày như vậy, chúng ta cũng đều mệt mỏi, cần nghỉ ngơi tử tế một chút, đêm nay chúng ta nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi cho ngày mai lại phá nát nơi ẩn núp mà đám người cầu sinh kia xây dựng.”
La Thập quay đầu lại, nhìn chằm chằm Ngụy Thuần.
Ánh mắt hung lệ như vậy khiến cho trong lòng Ngụy Thuần đập thình thịch, dưới chân nhất thời có loại cảm giác như nhũn ra.
Hắn cắn răng, cưỡng ép nhìn lại.
“Ha ha ha ha ha ha ha!”
La Thập bỗng nhiên cười to.
“Được! Vậy ta cho ngươi một ngày, chờ ngày mai xem thử kinh ngạc vui vẻ mà ngươi cho ta, nếu không thể để cho ta vừa lòng ......”
La Thập bóp cổ, hung quang trong ánh mắt đã không che dấu được.
Đợi cho La Thập đi khỏi, không khí lạnh như băng bao phủ trên quảng trường mới xem như hơi dịu đi.
“Ngươi điên rồi sao?”
Trình Nhã cảm thấy tức giận sự tự mình làm chủ của Ngụy Thuần.
“Chị Trình, có thêm thời gian một buổi tối, chúng ta cũng có thể chuẩn bị tốt trước, thuận tiện còn có thể nghĩ cách làm rõ Phương Hằng đến tột cùng đang làm gì.”
Ngụy Thuần nói xong chú ý tới hướng đi của Phương Hằng, “Hắn đi quảng trường bên kia, ta đi theo xem thử.”
“Đừng đi!”
Trình Nhã ngăn cản Ngụy Thuần, nhỏ giọng cảnh cáo nói: “Chờ một chút, ngươi logout trước, thông báo chuyện vừa nãy cho liên lạc viên cấp trên.”
......
‘Nhắc nhở: ngươi từ chối lời mời của La Thập, độ thiện cảm giữa ngươi và La Thập giảm xuống’.
Phương Hằng nhận được nhắc nhở của trò chơi, nhún vai, chỉ có thể ở trong lòng an ủi bản thân.
Dù sao độ thiện cảm đã thấp như vậy, nợ nhiều không lo, đúng không?
Chờ kiếm xong một khoản này, đến lúc đó độ cống hiến của Quân đoàn Thập Hoang Giả tăng lên trên diện rộng, thăng chức tăng lương, La Thập gì đó cũng trở thành đàn em của mình rồi.
Cho hắn làm khó dễ!
Phương Hằng nghĩ, đi đến phương hướng kho hàng.
Osborne đứng ở ngoài kho hàng, vừa rồi mọi chuyện xảy ra ở thế giới bên ngoài hắn đều thấy trong mắt.
“Khiêu khích quyền uy của La Thập? Ngươi có tự tin như vậy?”
“Đương nhiên, ngươi cứ chờ xem đi.”
Osborne lắc đầu, phất tay ý bảo hai bảo vệ mở cửa lớn kho hàng.
Phương Hằng trở lại kho hàng lờ mờ.
Tới lui một vòng lớn, mắt thấy thời gian zombie sống lại sắp tới rồi.
Phương Hằng đi đến trung tâm kho hàng, nhìn xung quanh một vòng.
Buổi tối quan trọng, các NPC bào chế thuốc đều không có thói quen thức đêm chế thuốc, phần lớn bọn họ đã trở về trong phòng nghỉ dựng tạm thời phía sau kho hàng nghỉ ngơi.
Trong đại sảnh cũng chỉ có rải rác bốn NPC Quân đoàn Thập Hoang Giả trông coi.
“Mọi người vất vả rồi.”
Phương Hằng khoát tay với mấy tên bảo vệ, tùy tiện đi đến trước một bàn chế thuốc ở trung tâm kho hàng.
Nửa tiếng sau, dưới chân Phương Hằng hiện ra ma pháp trận luyện kim màu đỏ sậm.
“Cái gì?”
Bốn bảo vệ kho hàng trong giật mình, theo bản năng nâng shotgun trong tay lên nhắm ngay Phương Hằng.
Phương Hằng lập tức nâng tay ra hiệu.
“Đừng căng thẳng, mọi chuyện bình thường, những người này đều là bạn của ta.”
“Xì xì xì......”
Giây tiếp theo, một đám Licker màu đỏ tươi đi ra từ trong ma pháp trận!
Các NPC thấy thế, trên mặt đều lộ ra biểu cảm hoảng sợ, lại giơ cao shotgun nhắm ngay đàn Licker, trên trán đổ ra một tầng mồ hôi lạnh.
Nếu không phải những đàn zombie này đều đứng tại chỗ không nhúc nhích, áp lực cực lớn đã sớm khiến cho vài tên NPC nổ súng bắn.
Ngay sau đó, lượng lớn đàn zombie đi ra từ trong ma pháp trận.
“Nè.”
Phương Hằng nhìn về phía vài tên bảo vệ, gật đầu nói: “Được rồi, an toàn của nơi này do ta, các ngươi trở về nghỉ ngơi đi, có vấn đề ta sẽ gọi các ngươi.”
Vài tên bảo vệ nhìn nhau, bọn họ mới ý thức được hai chân của bản thân đều đã nhũn ra.
“Xì xì......”
Trưởng đội bảo vệ chưa kịp nói chuyện, đàn Licker màu đỏ đã dán vách tường bò lên, chặn cửa lớn kho hàng, hơn nữa bao vây bốn bảo vệ.
Hắn thật sự có thể khống chế đàn zombie!!
Bọn họ ở bên ngoài nghe được tin đồn của những ngày đó đều là sự thật!
“Bọn, bọn ta......”
Giọng nói của người dẫn đầu kinh hãi khó hiểu, giọng cũng có chút khô khốc.
“Các ngươi chưa thấy gì cả, đúng không?”
“Đúng, đúng......”
Phương Hằng vừa lòng gật đầu.
Đàn Licker như thủy triều lui ra, chừa cho bảo vệ một lối đi.
“Trở về nghỉ ngơi, nhớ rõ, đừng nói với bất kì ai về những người bạn của ta.”
Bốn bảo vệ chạy trối chết trở về phòng canh gác lầu hai.