Phương Hằng hơi nhíu mày.
Hồ Huyên Huyên hẳn là người chơi.
“Ngoài Hồ Huyên Huyên, trong Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám có rất nhiều người đều cảm thấy ngươi có vấn đề. Bây giờ, ngay cả cao tầng Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám cũng đã hơi nghi ngờ ngươi rồi đó.”
‘Nhắc nhở: Bị nhân tố người chơi đặc biệt ảnh hưởng, giá trị danh vọng của ngươi trong Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám giảm xuống.’
‘Nhắc nhở: Bị nhân tố người chơi đặc biệt ảnh hưởng, độ thiện cảm của ngươi và Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám giảm xuống.’
Trong lòng Phương Hằng lại trầm xuống, hắn lập tức nhận ra có điều gì đó không ổn.
Quá không thích hợp.
Thấy vẻ mặt Phương Hằng hơi thay đổi, Aire nhỏ giọng nói: “Phương Hằng, ta muốn nhắc nhở ngươi, có phải ngươi không cẩn thận đắc tội với ai rồi không?”
Phương Hằng gật đầu, thầm nói người hắn đắc tội cũng không ít.
“Ừm, đúng vậy.”
Nếu vừa rồi nửa đường bị tập kích hắn chỉ có chút suy đoán, vậy thì bây giờ Phương Hằng đã xác định.
Từ lúc bắt đầu tiếp viện dược liệu gián đoạn, rồi đến đội vận chuyển bị tập kích dưới chân núi, cùng với độ thiện cảm với Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám giảm xuống…
Có thể có năng lực làm được tất cả mọi chuyện cùng một lúc thế này…
Liên Bang!
Liên Bang cũng đang âm thầm nhúng tay.
Hắn vốn tưởng rằng quan hệ giữa mình và Liên Bang không tệ, hơn nữa Liên Bang vẫn luôn tuyên bố hoan nghênh các công hội trò chơi lớn tham dự cạnh tranh ở bên ngoài nên ngay từ đầu, Phương Hằng cũng không nghĩ rằng Liên Bang động tay ở sau lưng.
Lão Hắc nói không sai, Liên Bang thường xuyên làm một vài thủ đoạn âm u nhỏ.
Đúng là không biết xấu hổ.
Phương Hằng nhanh chóng tính toán trong đầu.
Cũng đúng, nhiệm vụ tuyến chính hấp dẫn như vậy, Liên Bang buông tay một cách dễ dàng như vậy mới là lạ.
Bị tính kế một phen lại làm ý chí chiến đấu của Phương Hằng sục sôi.
Nhưng nếu đã xác định là Liên Bang ra tay với mình, tiếp theo nhất định phải đuổi ba đứa gián điệp Trình Nhã kia đi.
“Người anh em. Nghĩ gì thế?’ Aire vỗ vai Phương Hằng: “Đừng sợ, ta đứng về phía ngươi, có tin tức gì ta sẽ lập tức thông báo cho ngươi biết.”
“Cảm ơn!”
Phương Hằng tiếp tục tập trung vào nhiệm vụ tuyến chính trước mắt.
Có xe đẩy tay và thể Tyrant, chuyện khuân vác dược liệu sau đó dễ dàng hơn nhiều.
Đàn Tyrant lần lượt qua lại khiêng thùng đựng dược liệu xuống chân núi, rồi Quân đoàn Thập Hoang Giả dưới chân núi lại chuyển từng chuyến dược liệu về tổng bộ bằng xe tải lớn.
Phương Hằng vốn lạc quan đoán trong một buổi tối là có thể hoàn thành việc vận chuyển dược liệu.
Tiếc là lúc trước bị tập kích làm thiệt hại năm chiếc xe tải lớn, hiệu suất vận chuyển giảm xuống rất nhiều, một buổi tối chưa chắc đã có thể hoàn thành.
Phương Hằng quay đầu lại hỏi: “Aire, chỗ ngươi còn có xe tải lớn không? Hay là cho ta mượn vài chiếc đi?”
…
Đêm khuya, bộ Chỉ huy Zombie Ngày Tận Thế khu thứ bảy vẫn sáng đèn.
Thất bại!
Khấu Hoài đọc đi đọc lại báo cáo Đào Nguyên Lỗi nộp lên.
Đàn zombie?
Mấy trăm con Licker?
Hơn hai mươi con Tyrant?
Không phải đàn zombie bình thường mà đều là zombie sau khi trải qua cường hóa đặc biệt, năng lực chiến đấu vượt qua thể sinh mệnh cùng bậc bình thường rất nhiều!
Tiểu đội được tạo nên từ các người chơi của công hội trò chơi lớn khu thứ bảy hầu như không thể chống cự, sụp đổ một cách dễ dàng.
Từng tin tức trên báo cáo làm nội tâm Khấu Hoài dần trầm xuống.
Lần hành động ngắm bắn này là do hắn lập kế hoạch phía sau.
Không những không thành công mà còn làm thiệt hại không ít người chơi tinh anh của các công hội trò chơi lớn ở khu thứ bảy.
Khấu Hoài khẽ nắm chặt tay.
Biết càng nhiều về thực lực của Phương Hằng thì cảm giác bất an trong lòng hắn càng rõ ràng.
Theo thực lực trước mắt Phương Hằng biểu hiện, chỉ dựa vào người chơi công hội trò chơi khu thứ bảy rất khó có thể chống lại hắn.
Khấu Hoài không ngừng dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào mặt bàn, phát ra tiếng vang có tiết tấu.
Cảnh vệ Tiểu Trần nơm nớp lo sợ đứng ở một bên.
Hắn biết đây là thói quen của Khấu Hoài.
Mỗi lần, khi Khấu Hoài phải ra quyết định quan trọng hắn đều làm động tác này.
Một lúc lâu sau, tiếng gõ xuống mặt bàn tạm dừng lại.
“Tiểu Trần.”
“Có!”
“Phương Hằng, người chơi khu thứ bảy Zombie Ngày Tận Thế làm trái điều lệ của Liên Bang, gia nhập Quân đoàn Thập Hoang Giả…”
Khấu Hoài im lặng một lát rồi tiếp tục nói: “Hy vọng Phương Hằng có thể lập tức rời khỏi Quân đoàn Thập Hoang Giả, Liên Bang sẽ xét theo cống hiến của Phương Hằng khi chống đối với tổ chức phản Liên Bang để xét xử.”
“Ý chính là như vậy, ngươi làm người nghĩ một bản hoàn thiện thông báo ra ngoài.”
“Vâng!”
Khấu Hoài hít sâu một hơi.
Dù sao Phương Hằng cũng chỉ mới vào khu thứ bảy, nền móng chưa sâu.
Mà trải qua những năm gần đây chăm chỉ làm việc, khu thứ bảy của Liên Bang đã hoàn thành khống chế hơn 90% Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám.
Sau khi phát văn bản thông báo, Phương Hằng có hai lựa chọn.
Thứ nhất, lựa chọn rời khỏi Quân đoàn Thập Hoang Giả.
Bởi vậy, nhiệm vụ tuyến chính của Phương Hằng sẽ bị chặt đứt, dựa vào nền móng sâu trong Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám, Khấu Hoài có nắm chắc hoàn toàn ngăn cách hắn ở ngoài nhiệm vụ tuyến chính!
Nếu Phương Hằng lựa chọn không rời khỏi…
Vậy cũng tốt!
Khu thứ bảy Liên Bang sẽ có lý do danh chính ngôn thuận để ra tay với hắn.
…
Phương Hằng dẫn theo đoàn xe tải đầu tiên chứa dược liệu trở về quảng trường trung ương trấn Duyên Khê, hắn chú ý tới đội quân La Thập thống lĩnh đã toàn thắng trở về.