Hoang Giả. Độ thiện cảm của ngươi và Tần Khanh tăng lên, trị số danh vọng của người trong Quân đoàn Thập Hoang Giả tăng lên’.
‘Nhắc nhở: Thuốc chiến thần – cải tạo do ngươi nghiên cứu và chế tạo...’
‘Nhắc nhở: Lôi Minh đã chiếm được cứ điểm bộ phận trấn Duyên Khê khu thành Nam, hơn nữa đề cử ngươi làm quan chỉ huy khu vực khu thành Nam’.
‘Nhắc nhở: Bởi vì ngươi đang trong trạng thái offline nên phiếu bầu của ngươi được coi là phiếu trắng’.
‘Nhắc nhở: Osborne đã bỏ phiếu tán thành’.
‘Nhắc nhở: Lôi Minh đã bỏ phiếu tán thành...’
‘Nhắc nhở: Đề cử của ngươi được thông qua bởi nửa số phiếu bầu chọn từ cấp bậc quan chỉ huy khu vực Quân đoàn Thập Hoang Giả trở lên’.
Cái gì vậy trời!
Phương Hằng trong lúc nhất thời hơi vội vàng, hắn mở ghi chép trò chơi ra xem lại một lần nữa, đọc lại từng hàng nhắc nhở trò chơi.
Sau khi xem xong, Phương Hằng chìm vào im lặng ngắn ngủi.
“Có ý gì đây? Ta thăng chức rồi?”
Phương Hằng chuẩn bị đi tìm La Thập hỏi tình hình.
Bước ra khỏi nhà kho, Osborne đã đứng đợi bên ngoài cửa từ lâu.
“Phương Hằng, ta đang muốn tìm ngươi.”
Osborne tốn rất nhiều sức lực mới phân phát thuốc chiến thần phiên bản cải tạo do Phương Hằng điều chế cho từng bộ phận khu vực Quân đoàn Thập Hoang Giả các khu vực xung quanh. Hắn mới quay lại trấn Duyên Khê cách đây không lâu.
Cho dù cả người đều mệt mỏi nhưng tâm trạng của Osborne vô cùng tốt.
Hiệu quả của thuốc chiến thần do Phương Hằng điều chế tốt đến mức khiến người ta kinh ngạc!
Trong thời gian nửa ngày ngắn ngủi, trong trận chiến với người cầu sinh Quân đoàn Thập Hoang Giả đã có được ưu thế vô cùng lớn, trực tiếp tuyên bố chiếm giữ ba khu vực nhỏ và một khu vực cỡ trung!
Sĩ khí của toàn bộ Quân đoàn Thập Hoang Giả đang tăng lên.
“Cái gì? Lại gặp phiền phức rồi sao?”
“Không phải, là chuyện tốt. quan chỉ huy khu vực Lôi Minh đã chiếm lấy khu vực Nam thành, đoàn trưởng Cook quyết định lấy Nam thành làm trung tâm xây dựng căn cứ cỡ lớn, liên kết với chín khu vực cỡ nhỏ xung quanh cũng đẩy mạnh ra bên ngoài. Ngươi được các quan chỉ huy các khu vực đề cử làm tổng chỉ huy khu thành Nam.”
“Nửa tiếng trước, bổ nhiệm này đã được đích thân đoàn trưởng Cook Barn truyền xuống.”
‘Nhắc nhở: Cấp bậc của ngươi ở Quân đoàn Thập Hoang Giả và trị số danh vọng trung bình của ngươi trong Quân đoàn Thập Hoang Giả đã đủ điều kiện chỉ huy khu vực, đồng thời thông qua tuyển cử đạt đến trên nửa số phiếu, ngươi trở thành sĩ quan tổng chỉ huy khu vực Nam thành’.
‘Nhắc nhở: Ngươi nhận được quyền hạn tổng chỉ huy khu vực ở các khu như trấn Duyên Khê, ngoại thành khu Đất Hoang, khu Hoàng Cảng, nhà máy Vạn Lâm’.
‘Nhắc nhở: Ngươi nhận được 50 thành viên Quân đoàn Thập Hoang Giả cao cấp, 100 thành viên Quân đoàn Thập Hoang Giả trung cấp và 300 thành viên Quân đoàn Thập Hoang Giả’.
Từng dòng nhắc nhở trò chơi lướt nhanh như bay trên võng mạc của Phương Hằng.
Thật sự thăng chức rồi.....
Nhưng mà bản thân giống như kẻ phản bội Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám vậy?
Phương Hằng nhất thời hơi rối.
Hắn cố gắng làm rõ suy nghĩ, nhìn nhiệm vụ chính nghĩ cách tiếp cận Cook Barn trong thanh nhiệm vụ.
“Osborne, khi nào ta mới có thể gặp đoàn trưởng Cook?”
“Tình huống khẩn cấp, ngươi cần phải lập tức đến khu thành Nam nhận nhiệm vụ, thành viên phân chia cho ngươi đã đầy đủ, sau khi xây dựng Nam thành xong ngươi có thể đến báo cáo tình hình với đoàn trưởng Cook bất cứ lúc nào.’
“Ngoài ra theo phê duyệt của đoàn trưởng, ngươi sẽ phụ trách nhiệm vụ chế tạo thuốc chiến thần ở khu thành Nam, ta cũng sẽ làm chỉ huy hậu cần cùng đi với ngươi.”
Osborne nói rồi nhìn nhà kho phía sau lưng Phương Hằng.
“Cho nên chuyện quan trọng nhất của chúng ta bây giờ là vận chuyển những vật tư này đến khu thành Nam, khi nào chúng ta có thể xuất phát?”
Trong lòng Phương Hằng thầm cười khổ.
Lúc đầu hắn thật sự muốn nhanh chóng thăng chức, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng không ngờ lại bỗng nhiên trở nên nhanh như vậy.
“Phương Hằng, bên trong nhà kho còn có bệ chế tạo và nhân viên chế thuốc, có cần cùng mang về hay không?”
“Ừm, được, trước tiên chuyển đồ trong nhà kho đi, toàn bộ nhân viên chế thuốc đều mang đi!”
“Được, ta lập tức đi chuẩn bị.”
Phương Hằng gãi đầu chìm vào suy nghĩ.
....
Tổng bộ Liên Bang khu số bảy, từng bản báo cáo về tình hình chiến đấu mới nhất đều nằm trong tay Khấu Hoài.
Tại sao lại như vậy!
Tâm trạng Khấu Hoài vô cùng nặng nề.
Thực lực của Quân đoàn Thập Hoang Giả tăng lên cực lớn chỉ trong một đêm!
Có tình báo chưa được xác nhận nói rằng Quân đoàn Thập Hoang Giả đã cải tạo một loại thuốc đặc biệt, thực lực của bọn họ tăng lên đáng kể.
Tại sao vậy?
Sao lại cứ trùng hợp đến như vậy?
Phương Hằng!
Mọi thứ đều có liên quan đến hắn?
Khấu Hoài cảm thấy phán đoán của mình không hề sai.
“Cốc cốc cốc...”
“Mời vào.”
Một binh lính sắc mặt nghiêm trọng đi vào phòng chỉ huy, hắn đưa tài liệu trong tay qua.
“Sĩ quan trưởng, tình báo mới nhất từ Quân đoàn Thập Hoang Giả truyền tới, có liên quan đến Phương Hằng.”
Lại là Phương Hằng!
Hắn lại có động thái gì nữa!
Trong lòng Khấu Hoài khẽ động một cái.
“Đặt báo cáo xuống, ngươi lui xuống trước đi.”
“Vâng!”
Vẻ mặt Khấu Hoài đanh lại.
Đến khi binh lính đóng cửa, hắn mới mở báo cáo ra.
Xem rõ nội dung trên báo cáo, Khâu Hoài bỗng chốc đứng bật dậy.
Sĩ quan tổng chỉ huy khu vực!
Phương Hằng thế mà lại được Quân đoàn Thập Hoang Giả thăng lên làm sĩ quan tổng chỉ huy khu vực?
Khấu Hoài từng thu thập mọi tình báo liên quan đến Quân đoàn Thập Hoang Giả.