Trong mắt của Roche lóe lên vẻ khát máu, nhìn về phía thành trì của Đoàn quân kỵ sĩ Hắc Ám ở phía không xa.
“Ừm, mục tiêu của nhiệm vụ lần này chính là nghiền nát bọn họ, không kể bất cứ giá nào.”
Phương Hằng gật đầu, ghé sát tai lại, nhỏ giọng nói: “Ngoài ra ta còn có một nhiệm vụ đặc biệt muốn giao cho ngươi, những người khác ta không yên tâm.”
Roche ngây người.
Nghe xong lời Phương Hằng nói, trong ánh mắt của hắn lóe lên vẻ nghi ngờ.
“Làm cho tốt, đồ đều đã chuẩn bị xong rồi, đưa người của ngươi đi nhận tiếp tế, một số tiếp tế đều ưu tiên cung cấp cho đoàn đội các ngươi, sau khi trận chiến kết thúc xem như là các ngươi công đầu.”
Ánh mắt Roche sáng lên.
Hắn cảm thấy Phương Hằng thực sự là quá đúng khẩu vị của hắn, vị trí đội trưởng sớm đã nên để Phương Hằng làm rồi.
“Nhìn ta đi, đội trưởng Phương Hằng, xem ta nghiền chết bọn họ thế nào.”
“Theo ta đến đây, sùng nhau đi lĩnh tiếp tế!”
Hai người Osborne và Nghê Thắng Đào vô cùng lo lắng đi theo phía sau Phương Hằng.
Tiếng tăm vang dội của Phương Hằng bọn họ cũng xem như là đã ý thức được.
Vừa mới kế thừa chức đội trưởng không quá mười lăm giờ đã hoàn thành khai thác và cải tiến thuốc thần ban.
Không quá năm tiếng sau đó, hắn lại lập tức không ngừng tiến tới triệu tập tất cả lực lượng quân sự của quân đội bên trong đại khu phía đông, tập trung tiến công vào căn cứ phân bộ của Đoàn quân kỵ sĩ Hắc Ám nằm ở khu mỏ bỏ hoang!
Vì trận chiến này, bọn họ đều đem hết thuốc chiến thần và thuốc thần ban của nhà kho trụ sở chính đến đây.
Nhìn tòa kiến trúc thành luỹ phòng thủ nghiêm ngặt ở nơi xa kia, trong lòng Osborne vẫn rất mông lung.
Trận chiến này nếu như thất bại…
Tất cả Quân đoàn Thập Hoang Giả đều sẽ do đó mà vạn kiếp bất phục.
“Đội trưởng Phương Hằng, thực sự phải làm như vậy sao? Năng lực phòng ngự của phân bộ Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám vô cùng mạnh mẽ, đội trưởng Cook từng có kế hoạch đột kích rất nhiều lần cuối cùng đều vì đủ loại nguyên nhân mà bỏ cuộc…”
“Bây giờ chính là thời cơ tốt nhất.”
Phương Hằng xoa nắm đấm, hỏi: “Các tiểu đội phân khu khác đều được báo hết chưa?”
Nghê Thắng Đào đáp lại: “Đều đã thông báo rồi, quan chỉ huy của năm phân khu đã tập hợp, mười sáu tiểu đội còn lại vẫn đang tiếp tục trên đường đến, trong vòng khoảng ba mươi phút tất cả đội ngũ hoàn thành tập hợp,”
“Rất tốt, không cần đợi nữa, truyền lệnh của ta xuống dưới, năm phút sau, đồng loạt tiến công.”
Thể Tyrant thân hình cao lớn lần lượt đi xuống từ phía sau xe tải, đứng vững ở phía sau lưng Phương Hằng.
“Tất cả nghe lệnh! Tiến công!”
Năm phút vừa qua, ba mươi thể Tyrant xếp thành một hàng, bước chân về phía vị trí thành lũy của phân bộ Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám.”
“Pằng pằng pằng…”
Tiếng súng vang lên từ khắp nơi.
Tiểu đội trinh sát bên ngoài phân bộ Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám sớm đã chú ý đến lượng lớn quân địch bên ngoài đang lại gần.
Trên tường phòng ngự cao chót vót bên ngoài, người chơi tinh anh của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám sử dụng súng ngắm tầm xa tiến hành bắn nhắm vào phần đầu của thể Tyrant.
Thể Tyrant đáp lại hỏa lực của kẻ địch, tạo lên một bức tường zombie trong không trung ở phía trước, chắn ở phía trước nhất.
“Tiến công!! Tiến công!”
Phía sau, rót xuống từng bình từng bình thuốc thần ban, các binh sĩ của Quân đoàn Thập Hoang Giả đã chìm vào trong điên cuồng cũng theo thể Tyrant cùng gia nhập trận chiến.
…
“Gì thế!?” Tình báo đáng tin sao?”
Biết được rằng sau khi Phương Hằng kế thừa chức tổng chỉ huy Quân đoàn Thâp Hoang Giả, mục tiêu công kích đầu tiên đặt trên người Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám, trong phút chốc Khấu Hoài có hơi mơ hồ.”
“Hắn điên rồi sao!?”
Khoảng thời gian này, Khấu Hoài vẫn luôn vật lộn với Phương Hằng, bất kể mỗi lần đều do nguyên nhân đồng đội heo mà bị Phương Hằng chiếm lấy thời cơ.
Nhưng Khấu Hoài tự nhận thấy rất hiểu Phương Hằng, hắn vẫn luôn cho rằng Phương Hằng không phải một tên ngu xuẩn.
Trong tiềm thức của Khấu Hoài nhận thức rằng mục đích tiến công lần này của Phương Hằng là nơi ẩn núp cỡ siêu lớn nào đấy của Liên Bang, nhân đó gây ra thiệt hại nghiêm trọng cho Liên Bang.
Nhưng bây giờ…
Thực sự ngoài ý muốn!
Nếu như Phương Hằng lựa chọn nơi ẩn núp cỡ nhỏ khác của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám, hoặc là nơi ẩn núp của công hội trò chơi khác, thậm chí là nơi ẩn núp cỡ nhỏ khác làm mục tiêu tấn công hắn đều có thể hiểu được…
Nhưng tại sao hắn lại cứ lựa chọn tiến công phân bộ Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám độ khó cao nhất?!
Trong phòng hội nghị tác chiến, các quan chỉ huy của nhiều nơi ẩn núp cũng đều nhỏ tiếng bàn luận.
Bọn họ cũng nhận thấy chuyện này có gì đó sai sai.
“Trưởng quan Khấu, chúng ta có cần phải lập tức đuổi đến đó chi viện cho Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám?”
Khấu Hoài không đáp lại, trong lòng thầm suy nghĩ.
Bây giờ đến đó tiếp viện đã không kịp rồi, hơn nữa còn dễ bị Phương Hằng đánh lén giữa đường.
Sở trường lớn nhất của Quân đoàn Thập Hoang Giả là gây ra giao chiến.
Chuyện xảy ra bất thường ắt hẳn có yêu ma, hoặc là đây chính là một cái bẫy của Phương Hằng?
“Vi điểm đả viên” sao?
Khấu Hoài cau chặt mày lại.
Nước cờ này hắn nghĩ thế nào cũng không hiểu.
Phương Hằng tuyệt đối không làm chuyện vô nghĩa.”
Lẽ nào là có liên quan đến nhiệm vụ tuyến chính sao?!
Đánh bại phân bộ Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám có lẽ là một phần mắt xích nhiệm vụ chủ tuyến của Quân đoàn Thập Hoang Giả?