Điểm yếu nhất của Tyrant có giảm sát thương 85%, năng lực phòng ngự lớn mạnh của bọn nó gần như xem thường tất cả tấn công của vũ khí hạng nhẹ!
“Ầm!”
Chưa đến một phút, Tyrant dung hợp đã xông vào bên ngoài của doanh địa tạm thời. Bọn nó giơ nắm đấm cực lớn lên nện thẳng vào hàng rào phòng ngự trong ngoài doanh địa.
“Ầm!”
Hàng rào gia cố tạm thời được người chơi mất công dựng nên bị Tyrant dung hợp đập nát chỉ bằng một cú đấm, ngay cả những người chơi trốn phía sau hàng rào cũng bị đập nát thành một vũng máu thịt, trực tiếp bị đánh rơi vào trạng thái hôn mê sắp chết.
Lương Hổ Thành cũng kinh ngạc không thôi.
Tình huống gì đây? Vũ khí hạng nhẹ bình thường không có tác dụng với bọn chúng?
Lần này bọn họ nhân lúc phòng thủ trong trấn Duyên Khê yếu kém, dự định bên trấn Duyên Khê sẽ không có chi viện gì cả nên mới lựa chọn đánh một trận tập kích thế này.
Bọn họ vẫn chưa chuẩn bị đàng hoàng để đối phó với sinh vật cỡ lớn, căn bản không hề trang bị sẵn vũ khí hạng nặng.
Chỉ có thể thử vũ khí tính hóa học!
“Lựu pháo! Chuẩn bị lựu pháo!”
“Tấn công!”
“Ầm ầm!”
Lựu pháo nhắm chính xác bắn lên người của Tyrant, bộ phận bị lựu pháo bắn trúng ngay lập tức bốc lên một làn sương màu trắng.
Một mùi tanh tưởi tản ra khắp nơi.
Cơ thể của Tyrant dung hợp loạng choạng lui về phía sau, tiến vào trạng thái cứng đờ mấy giây.
Có hiệu quả!
Tính ăn mòn có hiệu quả sát thương với bọn nó!
Lương Hổ Thành hơi kích động trong lòng.
Nhưng mà chưa đến mấy giây, Tyrant chịu sát thương ăn mòn nhanh chóng phục hồi lại như cũ, hai con Tyrant lại tiếp tục quơ nắm đấm cực lớn liên tiếp tấn công công sự phòng ngự bên ngoài doanh địa tạm thời.
Trong mắt Lương Hổ Thành hiện lên tia kinh sợ.
Hắn nhận ra trận tuyến phòng ngự doanh địa tạo nên ở trước mặt hai con zombie biến dị này chỉ giống như mảnh giấy!
Hai con quái vật này rốt cuộc từ đâu chui ra vậy?
Trong lòng Lương Hổ Thành nảy ra một suy nghĩ đáng sợ.
Lẽ nào là Phương Hằng?
Rõ ràng bọn chúng là Quân đoàn Thập Hoang Giả đến tiếp viện cho trấn Duyên Khê.
Mà Phương Hằng có năng lực điều khiển zombie cũng là đoàn trưởng mới nhậm chức của Quân đoàn Thập Hoang Giả.
Hai con quái vật này có phải do Phương Hằng điều khiển hay không?
Nếu thật sự là như vậy....
“Lựu pháo đã dùng hết.”
Phó chỉ huy ở bên cạnh nhỏ giọng cất tiếng: “Đội trưởng, làm thế nào đây? Thực lực của hai con quái vật này chắc chắn là cấp năm, chúng ta chống đỡ không nổi.”
“Ừm...”
Lúc này Lương Hổ Thành cũng khôi phục tinh thần, trong lòng hắn không cam tâm quay đầu nhìn trấn Duyên Khê lần cuối cùng.
Thật sự đủ xui xẻo mà!
Rõ ràng chỉ thiếu chút nữa đã có thể công chiếm được trấn Duyên Khê!
Gặp ma rồi!
Lương Hổ Thành hận không thể tát cho mình một bạt tay.
Lúc này còn nghĩ đến trấn Duyên Khê gì nữa, nghĩ cách giữ cái mạng nhỏ này mới là thật!
Cầu nguyện cho hai con sinh vật đó đầu óc không dễ sai khiến.
Có thể chạy được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu!
Lương Hổ Thành lập tức hạ lệnh: “Rút! Lập tức chia tổ rút lui!”
Bên trong trấn Duyên Khê, Quân đoàn Thập Hoang Giả vốn đã sắp không chống đỡ được nổi nữa rồi.
Một lượng lớn người chơi Liên Bang đã phá nát phòng ngự bên ngoài, tiến vào bên trong trấn Duyên Khê.
La Thập đã chuẩn bị chịu chết xong xuôi.
Nhưng bỗng nhiên hắn phát hiện, thế công của kẻ địch bỗng chốc suy yếu.
Thậm chí bọn họ còn bắt đầu rút lui đâu vào đấy.
Chuyện gì vậy?
Phía trước ngoài trấn Duyên Khê, doanh địa tạm thời xây dựng của những người cầu sinh gần như đều bị tấn công,w rơi vào hỗn loạn.
Lẽ nào đội tiếp viện đã đến rồi?
“Ha ha ha! Các anh em! Đi theo ta, cùng nhau xông lên!”
La Thập ngửa cổ uống một bình thuốc chiến thần cuối cùng, thử tập hợp các thành viên Quân đoàn Thập Hoang Giả còn sót lại, cướp lại quyền khống chế trấn Duyên Khê một lần nữa.
...
“Đoàn trưởng?”
Mười phút sau, La Thập mang theo thế lực tàn dư của Quân đoàn Thập Hoang Giả chỉnh đốn lại thành viên quay về bên ngoài trấn Duyên Khê, hắn chỉ nhìn thấy một mình Phương Hằng đứng ở đó.
“Đoàn trưởng sao ngươi lại ở đây?”
La Thập không ngờ sẽ gặp Phương Hằng ở đây, hắn nhìn phía sau lưng Phương Hằng.
Phía sau là doanh địa tạm thời của Liên Bang đã trở thành một đống đổ nát.
“Chỉ có một mình ngươi?”
“Ừm.”
Phương Hằng đang phân tâm điều khiển zombie truy sát Liên Bang, thuận miệng trả lời.
Sau khi có được kỹ năng chạy, Phương Hằng ngay lập tức thử điều khiển Tyrant truy giết kẻ địch.
Nhưng đáng tiếc bên Liên Bang khi chạy trốn chia thành từng nhóm nhỏ chạy về các hướng khác nhau, chỉ còn để lại một vài tiểu đội ngăn cản sự truy đuổi của Tyrant dung hợp.
La Thập nhìn Phương Hằng trong lòng không khỏi hơi sợ hãi.
Các đội tinh anh phía sau lưng La Thập cũng cảm thấy khó mà tin nổi.
Tình huống gì đây, chỉ có một mình đoàn trưởng Phương Hằng?
Bọn kẻ địch kia đều bị một mình đoàn trưởng đánh bại sao?
“Tình hình trấn Duyên Khê hiện tại thế nào?”
Khi Phương Hằng thu hồi tầm mắt từ đằng xa, hạ mệnh lệnh quay trở về cho Tyrant dung hợp.
Sau khi tiêu diệt bốn tiểu đội của Liên Bang, Tyrant đã hoàn toàn mất đi dấu vết của kẻ địch.
“Trấn Duyên Khê tổn thất rất nặng nề, cũng may đoàn trưởng tiếp viện kịp thời cuối cũng không bị cướp đi.”
La Thập nói rồi lau vết máu trên miệng, theo bản năng giơ tay lấy thuốc chiến thần ở trong túi, nhưng lại phát hiện nó đã hết sạch.
“Đoàn trưởng, nhanh chóng trở lại, lưu trữ vật tư chiến lược không đủ rồi.”
“Ừm vất vả rồi, ta sẽ bảo Osborne nhanh chóng chuyển một lượng vật tư đến.”