Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 632 - Chương 634: Kế Hoạch Scorpio (2)

Chương 634: Kế hoạch Scorpio (2)

“Lần theo manh mối này tiếp tục điều tra, kỹ năng thiên phú đặc biệt của ta khiến cho bộ phận chịu sát thương từ quy luật suy yếu đi. Bốn chữ này đã khiến ta trừ mất một lượng lớn điểm số Chủ Thần. Ta không thể nói tiếp được nữa, nhưng nó nhất định có thể giúp ngươi.”

Ngô Tư Oánh nói rồi lắc đầu, dần dần lui về sau: “Nhiệm vụ lần này của ta đã hoàn thành, mong chờ hợp tác lần sau. Nhanh thôi sau khi ngươi lấy được quyền sở hữu thế giới chúng ta sẽ gặp lại. Chúc ngươi may mắn.”

Phương Hằng nhìn theo bóng dáng của Ngô Tư Oánh lui về sau đồng thời dần dần nhạt đi, mãi cho đến khi biến mất ngay trước mắt.

Chung Lôi vẫn còn ngơ ngác tại chỗ, hắn cảm thấy lượng tin tức trong cuộc đối thoại của hai ngươi quá lớn, nhất thời không thể nào tiêu hóa được.

Cho nên hiện tại Phương Hằng đang cùng lúc chiến đấu song tuyến ở khu số bảy và khu số tám?

Nhưng mà thiết bị xé không gian lại là thứ gì nữa?

Là công cụ để Phương Hằng di chuyển qua về?

Cho nên cửa dịch chuyển còn có thể tăng cấp?

Chung Lôi đang mơ mơ màng màng thì nghe Phương Hằng đang gọi hắn.

“Chung Lôi.”

“Hửm?”

“Kế hoạch Scorpio.” Phương Hằng để lộ ra nét mặt suy nghĩ, hỏi: “Ngươi từng nghe đến chưa? Chuyện liên quan đến kế hoạch Scorpio.”

Chung Lôi không hiểu chuyện gì, hoang mang lắc đầu.

“Chưa từng nghe qua, là thông tin rất quan trọng sao? Ta có thể nhờ lực lượng công hội điều tra thử.”

“Ừm, sau khi về lập tức điều tra, nhớ phải giữ bí mật.”

“Được.”

Phương Hằng thu tầm mắt lại tiếp tục quan sát chiến trường bên dưới.

Khu số bảy.

Khu vực trấn Duyên Khê.

Đám zombie nhiều vô tận đang đổ vào đường chính trung tâm.

Xe tải, xe bọc thép vây thành một vòng tạo nên một lưới phòng ngự không được chắc chắn lắm.

Khi hỏa lực hạng nặng mạnh nhất của Liên Bang bắn ra, zombie xung quanh ngã xuống từng lớp từng lớp.

Nhưng khi vừa ngã xuống lại có càng nhiều zombie từ bên ngoài đổ tới.

“Lựu pháo! Nhanh! Lựu pháo!!”

“Zombie cấp năm! Khổng lồ!”

Nhìn thấy cánh tay khổng lồ ở sâu trong lòng đất, nét mặt của phó chỉ huy Liên Bang lộ ra vẻ hoảng sợ.

“Là zombie người khổng lồ! Pháo laser! Chuẩn bị! Không thể để nó sống lại!”

“Sĩ quan trưởng, bọn ta đề nghị rút lui.”

Tiêu Thường Lạc hoàn toàn hoảng loạn rồi, hắn lập tức khuyên nhủ Khấu Hoài ở bên cạnh: “Triều zombie vẫn đang lan rộng nhanh chóng, tốc độ lan rộng vô cùng nhanh, hơn nữa không hề có bất cứ dấu hiệu dừng lại nào.”

“Nếu cứ tiếp tục như vậy...”

“Câm miệng!”

Đôi mắt Khấu Hoài đỏ bừng.

Bây giờ rút lui?

Sau đó hoàn toàn thả Phương Hằng không quan tâm nữa?

“Ầm!!”

Dưới chân loạng choạng một chút.

Phía trước, mặt đất đường chính nứt ra, một cánh tay khổng lồ màu xám tro đột ngột từ mặt đất nhô lên.

“Ầm ầm ầm!”

Mấy quả lựu pháo ném ầm ầm lên cánh tay đó!

Zombie người khổng lồ đẩy hòn đá nặng nề trên mặt đất ra, muốn từ mặt đất chui lên.

“Nhanh rút lui đi...”

Giọng điệu của Tiêu Thường Lạc lộ ra sự cầu xin: “Coi như lần này Phương Hằng may mắn, bọn ta xui xẻo gặp phải phải thi triều. Cứ tiếp tục thế này chúng ta sẽ chết đó.”

Hắn khuyên bảo hết nước hết cái.

“Chúng ta có thể lựa chọn quay về trước, một thời gian sau rồi quay lại, không cần phải liều mạng với thi triều...”

Khấu Hoài siết chặt nắm đấm.

Hắn mới không tin xui xẻo gặp thi triều như Tiêu Thường Lạc nói!

Rõ ràng có thể thấy, mọi thứ đều là kế hoạch Phương Hằng đã vạch ra từ trước!

Nhưng hắn không thể không đưa ra quyết định rút lui.

Cho dù trong lòng có biết bao không cam tâm!

Khấu Hoài có một dự cảm mãnh liệt.

Một khi lần này rút lui, hắn sẽ không thể tạo nên uy hiếp hiệu quả đối với Phương Hằng nữa.

Hắn sắp thua mất quyền tranh đoạt sở hữu cuối cùng của toàn bộ khu số bảy.

Bố cục mười mấy năm lại thua trong phút chốc!

Khấu Hoài cắn chặt răng, từ trong miệng thốt ra hai chữ.

“Rút lui!”

“Vâng!”

Tiêu Thường Lạc cảm thấy như nhặt được cái mạng nhỏ về, hắn vội vàng hét vào bộ đàm: “Rút lui! Trước tiên dẫn thành viên không chiến đấu của chúng ta rút lui! Nhanh! Các ngươi có nghe thấy không?”

Muốn rút lui đâu có dễ như vậy!

Bị lớp lớp zombie bao vây, cho dù Liên Bang có mạnh mẽ cũng phải trả giá rất lớn trong tình huống thế này!

Máy bay trực thăng trên bầu trời dừng lại ở giữa không trung, thả dây thừng từ trên xuống.

“Sĩ quan trưởng, chúng ta rút lui trước đi.”

Khâu Hoài hít sâu một hơi, bò theo sợi thang bằng dây thừng được thả xuống leo lên máy bay.

Tiêu Thường Lạc đi theo sau Khấu Hoài, cùng nhau lên máy bay trực thăng.

Hắn thở phào một hơi, có chút chột dạ nhìn xuống bên dưới,

Cuối cùng cũng sống sót rồi...

Đợi đã, đó là cái gì?

Trái tim của Tiêu Thường Lạc trong nháy mắt bị thắt chặt.

Hắn nhìn thấy một quả pháo hỏa tiễn phản lực từ đằng xa bay về hướng máy bay trực thăng.

“Nhanh! Nhanh né tránh!”

Máy bay trực thăng nhanh chóng bay lên trên!

Đôi tay Tiêu Thường Lạc nắm chặt tay vịn ống thép bên cạnh!

Máy bay trực thăng từ nguy hiểm này đến nguy hiểm khác né tránh được sự tấn công của pháo hỏa tiễn phản lực.

Đồng tử Khấu Hoài co rút, nhìn về hướng tấn công của pháo hỏa tiễn phản lực qua cửa sổ máy bay trực thăng.

Hắn mơ hồ nhìn thấy vài một bóng dáng cao lớn đứng trên sườn núi cao ở đằng xa.

Là Tyrant dung hợp!

“Phương Hằng!”

Hai mắt Khấu Hoài như muốn nứt ra.

“Khụ, đáng tiếc quá, chưa học tinh thông vũ khí hạng nặng, nhắm chuẩn chả ra làm sao hết...”

Ở đằng xa, trên sườn núi, Phương Hằng cầm ống nhòm quan sát máy bay trực thăng ở xa xa.

“Nhưng mà...”

“Vù! Vù vù vù!”

Bình Luận (0)
Comment