Chung Lôi gật đầu nói: “Nơi này trời giá rét, đất đóng băng, công hội lớn căn bản sẽ không lựa chọn xây dựng nơi ẩn núp ở nơi đó. Vị trí địa lý của viện điều dưỡng cũng rất bất thường, xây trên giữa sườn núi.”
Phương Hằng tăng tốc độ, gật đầu nói: “Đó là một tin tức tốt.”
“Rẽ trái ở ngã ba phía trước không xa có một Doanh địa Thương nhân tận thế.” Chung Lôi cười nói: “Trước tiên chúng ta đến Doanh địa Thương nhân tận thế xem thử, trên diễn đàn người đó dường như đã vào lục soát mấy lần. Ta đã liên lạc với bọn họ trên mạng, thương lượng cùng bọn họ lục soát viện điều dưỡng, ta nghĩ có lẽ có thể moi được một ít tình báo hữu dụng từ miệng bọn họ.”
Phương Hằng tán đồng nói: “Có lý.”
Tốn khoảng ba tiếng đồng hồ, Phương Hằng và Chung Lôi đến được Doanh địa Thương nhân tận thế.
Doanh địa được dựng lên trong một mảnh trời đông tuyết phủ, trông có hơi rách nát.
Nếu đổi lại là nơi khác, Doanh địa Thương nhân tận thế sớm đã bị công hội lớn chiếm lấy.
Một căn phòng gỗ trong Doanh địa, hai người đàn ông và một người phụ nữ ngồi trước một chiếc bàn cùng lúc ngẩng đầu đánh giá hai người Phương Hằng vừa bước vào.
“Chung Lôi? Phương Thạc?”
“Đúng vậy, chào mọi người Izzy đúng không? Chúng ta đã liên lạc trên diễn đàn.”
Ánh mắt của ba người Izzy nhìn Chung Lôi và Phương Hằng có hơi nghi ngờ
“Ta còn cho rằng các ngươi nói đùa, không ngờ các người thật sự từ xa xôi chạy đến đây.”
Izzy là một người đàn ông trung niên râu ria rậm rạp lưng mang súng săn.
“Bây giờ phải nói trước cảnh cáo, nhóm nhỏ này của bọn ta đã thăm dò vào viện điều dưỡng tròn một tháng. Thứ bọn ta cần là tinh anh, nếu như chỉ muốn sau khi vào đội lấy một ít kinh nghiệm, vậy bây giờ các ngươi có thể cút đi.”
“Đương nhiên, bọn ta rất có thành ý.”
Ba người Izzy nhìn nhau một cái.
Cô gái tóc ngắn trông dày dặn kinh nghiệm nói: “Ta là Vala, chi viện tầm xa ở trong đội. Các ngươi nói có một vài hiểu biết bí mật về viện điều dưỡng Viễn Sơn, ta muốn biết tình báo của các ngươi, bổ sung cho nhau.”
Bên cạnh, một thanh viên vẫn luôn chưa lên tiếng lúc này mới bổ sung: “Các ngươi nói trước.”
Phương Hằng không hiểu gì, tỏ ra rất ngơ ngác.
Bọn họ đến đây để thăm dò tin tức, lấy đâu ra tin tức cùng chia sẻ với bọn họ chứ?
“Khụ khụ.” Chung Lôi khẽ ho một tiếng, nói nhỏ vào tai của Phương Hằng: “Kế hoạch tạm thời, trước đây lúc liên lạc với bọn họ ở trên mạng tiện mồm lừa bọn họ một chút.”
Chung Lôi nói với Vala: “Ta cảm thấy như vậy không công bằng.”
“Quả thực không công bằng lắm.” Izzy gật đầu nói: “Cho nên bọn ta có thể từ chối hợp tác, nếu để bụng thì quay về đi.”
Chung Lôi cau mày lại.
“Không sao đâu Chung Lôi, chỉ là một chút tình báo mà thôi. Bọn ta sẽ bày tỏ thành ý của bọn ta, nhưng mà sau khi bọn ta nói xong mong các ngươi tiến hành bổ sung, các ngươi thấy thế nào?”
“Có thể, cái này rất công bằng.”
Phương Hằng gật đầu, đứng dậy.
“Đợi một chút, ta sẽ quay lại nhanh thôi.”
Trước ánh mắt của tất cả mọi người, Phương Hằng từ từ đi đến trước mặt người thương nhân Doanh địa tận thế ở phía sau quầy hàng.
“Ngươi cần gì? Người cầu sinh?”
“Xin chào, ta muốn kiểm tra vật tư bán ra bên ngoài một chút.”
“Cứ tùy ý, vật liệu ở đây của ta đều đứng đầu đấy.”
‘Nhắc nhở: Ngươi đã dùng 342000 điểm số cầu sinh mua hết tất cả các vật phẩm có thể bán ra ngoài trong Doanh địa người cầu sinh, độ thiện cảm của ngươi và Anyte tăng lên’.
‘Nhắc nhở: Ngươi đã bán một số vật phẩm cái kềm, nồi nấu quặng, thùng dầu, hạt bông, hạt hướng dương,... Độ thiện cảm giữa ngươi và Anyte tăng lên’.
‘Nhắc nhở: Ngươi đã dùng 341000 điểm số cầu sinh mua hết tất cả các vật phẩm có thể bán ra ngoài trong Doanh địa người cầu sinh, độ thiện cảm của ngươi và Anyte tăng lên...’
‘Nhắc nhở: Độ thiện cảm giữa ngươi và Anyte tăng lên – Bạn thân tri kỷ’.
Qua khoảng một phút.
Mọi người chỉ nghe thấy tên Anyte thương nhân tận thế cứng nhắc mở miệng.
“Được rồi, Phương Hằng, lần này là nể mặt của ngươi.”
“Cảm ơn nhiều lắm.”
“Đợi ta một chút.”
Thương nhân tận thế Anyte nói rồi quay lưng lại lật tìm dưới đáy quầy một lúc, cuối cùng lấy ra một xâu chìa khóa đi về phía bọn người Izzy.
Hắn đứng trước bàn.
“Ta sẽ kể cho các ngươi nghe về chuyện của viện điều dưỡng, bắt đầu kể từ đâu đây...”
“Nhớ lúc khi ta ra đời, tòa nhà đó đã có ở đó. Lúc đó nó vẫn còn là một cô nhi viện.”
“Cô nhi viện là một dự án từ thiện của công ty Meteor. Mỗi năm công ty Meteor đều sẽ quyên góp từ thiện cho cô nhi viện, lúc đó bọn họ vẫn chưa có tên gọi là công ty Meteor.”
“Lời đồn đãi liên quan đến cô nhi viện đó có rất nhiều, ta đã nghe rất nhiều chuyện không đáng tin nào là quái vật thường xuất hiện, các lời đồn quỷ quái của các bệnh nhân tâm thần, thậm chí còn có người nói công ty Meteor đang lợi dụng những đứa trẻ ở cô nhi viện để tiến hành thí nghiệm nhân thể mất nhân đạo.”
Trên gương mặt của Anyte lộ ra vẻ khinh thường.
“Lời nói vô căn cứ ai sẽ tin mấy chuyện xằng bậy đó chứ? Sau này, chuyện công ty Meteor nghiên cứu virus zombie bị bại lộ, tài sản của công ty Meteor bị ảnh hưởng rất lớn.”
“Bọn họ không muốn tiếp tục đầu tư từ thiện nữa, cô nhi viện thiếu đi tiền buộc phải giải thể, căn nhà đó lại được người từ bên ngoài đến mua, sửa lại thành viện điều dưỡng như bây giờ.”
“Sau đó nữa, Zombie Ngày Tận Thế bùng nổ, viện điều dưỡng Viễn Sơn dần trở nên hoang tàn.”