Để ý thấy sự hỗn loạn bất chợt ở trong nhà tù suốt cả đêm, Tân Mạnh Siêu lập tức cảnh giác.
Hắn đi ra khỏi phòng và túm lấy một người chơi ở trên hành lang để hỏi thăm: “Người anh em, cho ta hỏi thăm một chút, bên ngoài ồn ào như vậy, các ngươi đang định làm gì ư?”
“Đi bắt bọ rùa.”
“Hả?”
“Ta không có thời gian để đôi co với ngươi, ngươi tra trên mạng là biết, mau tránh ra, đừng cản ta đi kiếm tiền.” Người chơi kia trừng mắt nhìn Tân Mạnh Siêu một cách hung dữ, sau đó hắn nhanh chóng rời đi.
Tân Mạnh Siêu nhíu mày, hắn quay về phòng và chuyển sang chế độ offline, sau đó mở diễn đàn người chơi khu tám lên.
《 Các anh em! Mang theo bao tải rồi đi theo ta! Nhà tù công nghiệp nặng Bắc Hà đang cần mua bọ rùa! Bắt một con nhận 300 điểm cầu sinh! Chỉ mua một trăm nghìn con! Mua đủ rồi lập tức dừng! 》
Nhìn thấy điểm nóng đỏ rực ở trên diễn đàn phía đông, Tân Mạnh Siêu nhất thời trở nên lúng túng.
Bọ rùa!
Nhà tù đang giở trò gì vậy.
Bây giờ không phải là thời điểm giáp lá cà cho nhiệm vụ tuyến chính sao, sao lại nổi lên việc thu mua bọ rùa vậy?
Tân Mạnh Siêu linh cảm có điều gì đó không ổn, hắn híp mắt suy nghĩ một chút.
Phương Hằng nhất định sẽ không làm những việc vô nghĩa.
Càng khỏi phải nói tới việc bỏ một khoản tiền lớn vào…
Chẳng lẽ là…
Bộ rùa có liên quan tới nhiệm vụ tuyến chính giai đoạn kế tiếp!
Chắc chắn là như vậy!
Tân Mạnh Siêu lập tức đứng ngồi không yên.
Rất có thể là Phương Hằng sẽ chơi một ván lớn.
Hắn nhất định phải báo cáo tình hình này với cấp trên ngay!
...
Mơ màng thức dậy từ trên giường, Phương Hằng dụi mắt rồi đảo mắt nhìn về phía ánh mặt trời đang dần lặn xuống bên ngoài cửa sổ.
“Tiêu rồi! Ngủ quên mất!”
Phương Hằng lập tức trở nên tỉnh táo lại và bật dậy từ trên giường.
Tối hôm qua, Phương Hằng đã mất gần cả một đêm để bố trí dây chuyền sản xuất phong ấn vật sống cấp hai, qua buổi sáng hôm sau, số bọ rùa mà bên hắn mua từ bên ngoài mới đủ hết, cuối cùng dây chuyền sản xuất cũng chuyển sang chế độ tự động.
Vốn dĩ hắn chỉ định offline để chợp mắt một chút, nhưng không ngờ hắn lại ngủ một giấc đến giữa trưa.
Phương Hằng nhanh chóng mở điện thoại di động lên để nhìn thời gian.
Thời gian công bố bảng xếp hạng cống hiến ở khu tám một cách mã đã mãn toán còn 20 tiếng.
Phải tranh thủ thời gian!
Phương Hằng vội vàng mặc quần áo vào, xoay mình bước xuống giường, và đi vào khoang trò chơi.
Hắn vừa mới online thì đã thấy nhắc nhở của trò chơi được làm mới một loạt.
‘Nhắc nhở: Trong thời gian ngươi offline, phân thân zombie của ngươi đã hoàn thành việc phong ấn - bọ rùa x428284, hiện tại cấp bậc thuật phong ấn đã đạt tới level 10, ngươi có thể tìm cách tăng cấp thuật phong ấn để nâng lên cấp bậc cao hơn.’
‘Nhắc nhở: Thông qua kỹ năng - nghi thức Thần bí học, thiên phú thuật phong ấn của ngươi tăng 0.001, hiện tại cường độ thiên phú thuật phong ấn của ngươi: 545.287 (có một không hai), ngươi là thiên tài luyện thuật phong ấn.’
Thành công rồi!
Đã quét tới cấp 10!
Nhưng có vẻ như hắn vẫn có thể tiếp tục quét cường độ thiên phú.
Mặc kệ! Hắn phải nghĩ cách nâng cấp thuật phong ấn lên trước đã.
Dù sao dây chuyền sản xuất vẫn đang lưu chuyển một cách hoàn hảo, nên Phương Hằng đã cho dây chuyền tiếp tục làm để quét thiên phú, rồi offline tại chỗ.
Thoát khỏi trò chơi, Phương Hằng bắt xe đi tới sân vận động.
Chưa tới nửa tiếng, Phương Hằng đã quay về sân vận động.
Trong lúc vội vàng, Phương Hằng vừa định chạy tới lầu ba để tìm nhà họ Mạcng Hà, nhưng ở cuối hành lang, hắn đã bắt gặp Trình Kinh Quốc đang đi xuống cầu thang ở phía đối diện.
“Thầy Trình.”
Phương Hằng lên tiếng chào hỏi hắn.
Trình Kinh Quốc biết Phương Hằng, hơn nữa hắn còn có một ký ức sâu sắc về Phương Hằng.
Là người tàn ác đã hỏi xin cầu năm tấn vật liệu vào ngày hôm qua.
Vẫn nên giữ thể diện cho thiếu gia nhà họ Mạc.
Cuối cùng, Trình Kinh Quốc đã trực tiếp đưa cách điều chế cho Phương Hằng, để Phương Hằng nhận số vật liệu đã được sắp xếp về nhà rồi tự bản thân hắn phân phối.
Trình Kinh Quốc đẩy gọng kính, thoạt nhìn rất điềm tĩnh.
Hắn gật đầu nói: "Phương Hằng, ngươi vội vàng thế, luyện thuật phong ấn không thể gấp gấp như vậy được, mà ngươi gặp vấn đề gì trong việc luyện phong ấn à?”
“Vâng, có chút vấn đề nhỏ, cho ta hỏi thầy Mạc có ở đây không?”
“Cái này,
Chắc là hắn đi tới quán cơm ở phố kế bên để ăn cơm rồi.”
“Hả?”
“Hắn đã quen ăn ở quán đó rồi, mà đợi đã, buổi tối hắn còn một tiết học, bình thường hắn sẽ trở lại vào lúc sáu giờ, với lại thầy Mạc không thích bị người khác làm phiền lúc đang ăn đâu.”
Trình Kinh Quốc nói xong thì nhìn thời gian trên điện thoại di động: “Ngươi có thể đi ăn cơm trước, mà nếu như ngươi tìm hắn để hỏi về vấn đề thuật phong ấn thì ta cũng có thể giải đáp cho ngươi.”
“Cám ơn thầy Trình.” Phương Hằng gật đầu nói cảm ơn hắn: “Thầy Trình, ngươi có biết cách để thăng cấp thuật phong ấn cơ sở lên giai đoạn kế không?”
Thăng cấp thuật phong ấn cơ sở.
Trình Kinh Quốc nhíu mày, trong lòng hắn cảm thấy không vui.
Hắn quan sát Phương Hằng từ trên xuống dưới một lượt, Trình Kinh Quốc định lên tiếng khuyên người trẻ tuổi như hắn đừng hảo cao vụ viễn.
Nhưng lời vừa tới khóe miệng thì Trình Kinh Quốc lại rút lại.
Hắn cũng còn trẻ, nên hắn khuyên thì có quỷ mới nghe.